Yêu Ma Đạo
Chương 312 : Pn4
Ngày đăng: 00:34 22/04/20
Sáng sớm hôm sau thời điểm nam nhân tỉnh lại, Nham Vân đã không thấy. Cùng Nham Vân cùng nhau biến mất không thấy còn có các bức thư cùng Hỏa Nhận, nam nhân đã sớm dự đoán được sẽ như vậy.
Nham Vân đi rồi.
Nam nhân đứng dậy thả bọn hạ nhân thủ bên ngoài một đêm đi vào, hôm nay để bọn họ đều trở về phòng nghỉ ngơi. Sự tình của phủ đệ chờ buổi tối tỉnh ngủ lại làm, nhưng mà nam nhân lại thay đổi y sam, liền trực tiếp đi trà phô.
Nửa năm qua nam nhân đều rất nghiêm túc coi sóc sinh ý của Trương gia, gần đây sinh ý cũng đi vào quỹ đạo, hắn liền không có bận rộn như trước kia vậy.
Nam nhân vốn là muốn mấy ngày này bận rộn xong, liền để Nham Vân cùng hắn đi ra ngoài đi một chút, nơi nơi nhìn xem thư giãn một chút, nhưng mà sáng nay Nham Vân liền rời khỏi Trương phủ.
Hắn chỉ là còn chưa kịp nói với Nham Vân…….
Nhưng mà không quá mấy ngày, Phật Hàng liền từ bên ngoài trở về rồi. Nam nhân bảo Phật Hàng cùng đi bên ngoài 1 chút. Phật Hàng cũng đáp ứng rồi. Vì thế ngày kế hai người liền cưỡi ngựa xuất du (đi chơi).
Hai người bình thường đi đường ban đêm, ban ngày nghỉ ngơi ngay tại khách ***. Bởi vì Phật Hàng phải tránh tục khí. Hai người đi đi ngừng ngừng, gặp được yêu quái thu yêu quái, phong cảnh ban đêm càng đẹp hơn so với ban ngày.
Hai người đi đi ngừng ngừng đi tới chỗ tổng đà của Nham môn, Lưu Phong trấn.
Phật Hàng cưỡi ngựa chậm rì rì đi trước trên con đường đá xanh.
Nam nhân liền cưỡi ngựa đi ở bên cạnh của Phật Hàng. Phật Hàng một thân trường bào hoa mỹ màu bạc. Áo cà sa tơ bạc tinh tế tuyệt mỹ kia tùy tính choàng trên vai, trong bóng đêm bắt mắt như cũ. Ngân phát (tóc màu bạc) mềm mại kia của y buộc chỉnh tề, thúc quan của ngân phát được khảm bảo thạch kia phi thường tinh mỹ…….
Vạt áo chất vải mềm mại kia hờ khép, giày thêu mây trên chân không nhiễm một hạt bụi, mà phối sức bên hông của y cực kỳ xa hoa……
Phật Hàng kéo dây cương, Phật châu trên cổ tay y lập lòe. Tại bên trong rừng cây tối tăm này, địa phương y đi qua đều lưu lại hoảng ảnh (cái bóng lay động)màu trắng mơ hồ…….
Nhìn đến nam nhân nhìn y chăm chú, y bình tĩnh nhìn chằm chằm nam nhân, “Nhìn ngô làm cái gì?”. Y chậm rì rì tà liếc nam nhân 1 cái, y thủy chung đều là mặt hướng về phía trước.
“Ta cảm thấy ngươi giống như trước đây, một chút cũng không thay đổi”. Thanh âm của Tích Duyên rất thấp, lộ ra cảm tính thành thục của nam nhân, thanh âm của hắn thủy chung đều rất ôn hòa.
Phật Hàng không nói chuyện, chỉ là kéo ngựa tới gần Tích Duyên, “Ngô vẫn là ngô, cho dù ngô phi thăng, ngô cũng vẫn là Phật Hàng “. Y giơ tay bắt lấy tay của nam nhân…….
Y sam Phật Hàng rất hoa mỹ, nhưng mà y đang ôm nam nhân. Nam nhân ăn mặc tao nhã hai người nhìn qua thập phần không tương xứng, nhưng mà rồi lại dị thường thuận mắt, bởi vì tư thế hai người rất ái muội.
Còn kém chưa cuộn thành 1 đoàn……..
Phật Hàng ôm nam nhân chậm chạp đi 1 hồi, y dán tại bên tai nam nhân, nói chuyện cùng nam nhân. Tuy rằng nói y là đang trêu chọc nam nhân, nhưng mà nam nhân cũng tùy ý y nói.
Chỉ là ôn hòa nhìn chằm chằm Phật Hàng.
Thỉnh thoảng Phật Hàng sẽ sáp qua hôn môi của nam nhân mấy cái, đôi môi của 2 người “gắn bó keo sơn” dán tại cùng nhau, cũng liền tự nhiên ngọt ngào như vậy…….
Phật Hàng nhìn đến phía trước có một tòa thần miếu Sơn thần nhìn qua rất to lớn, y giữ chặt thắt lưng của nam nhân, ôm thắt lưng của nam nhân, “Đêm nay chúng ta ngay tại bên trong thần miếu…….”.
Nam nhân không lên tiếng, đang chờ Phật Hàng nói xong. Phật Hàng tạm dừng 1 lát, mới cười nhẹ ở bên tai nam nhân nói ra một chữ cuối cùng: “Làm…….”.
Phật Hàng cố ý đè thấp thanh âm, còn kéo dài thanh âm…….
Nam nhân không phản bác.
Phật Hàng buộc 2 con ngựa ở cây trúc ở ngoài thần miếu. Y ôm nam nhân xuống ngựa, chỉ là không buông nam nhân ra, y liền ôm nam nhân tại trong ngực……..
Nam nhân đành phải ôm cổ của Phật Hàng, bình tĩnh nhìn chăm chú Phật Hàng, “Ôn nhu một chút”. Thanh âm của hắn rất thấp, tại trong rừng trúc yên lặng này, có vẻ càng thêm khiến người ta tim loạn đập bình bịch.
Phật Hàng thấp giọng nói: “Ngô cũng không phải Cửu Hoàng”. Y ôm nam nhân đi lên cầu thang, y đi rất chậm, mỗi bước y đi, đều phải hôn nam nhân 1 lát……..
Hai tay của nam nhân khoát lên trên vai Phật Hàng, tùy ý Phật Hàng hôn tới thoải mái mới thôi: “Ngọt hay không?”. Phật Hàng ngậm môi của nam nhân, hôn tới hôn lui, vẫn hôn không xong.
Nam nhân thấp giọng đáp lại Phật Hàng: “Ngọt…….”. Thật sự ngọt…….
Đó là trong lòng ngọt……..