Yêu Ma Đạo

Chương 322 : Pn14

Ngày đăng: 00:34 22/04/20


Người tới 1 thân trường sam vân cẩm (vải gấm hoa văn), đầu tóc đen kia như tơ lụa mềm mượt buông ở sau người, chính là trong thời gian nháy mắt người tới liền đi tới trước mặt của nam nhân…….



“Tích thúc, ta tới đón ngươi”. Thanh âm của Mạt Đồng tản mạn vang lên.



Nham Vân ngăn ở trước mặt Mạt Đồng, cố gắng ngăn cách khoảng cách giữa hai người: “Ngươi tới thì tới, cần gì phải làm động tĩnh lớn như vậy”. Nham Vân đẩy Mạt Đồng ra, không cho phép Mạt Đồng tới gần nam nhân.



Nam nhân im lặng đứng ở phía sau của Nham Vân, vẻ mặt bình tĩnh nhìn nét mặt không vui của Mạt Đồng, nhưng mà Mạt Đồng nhìn đến biểu tình bình tĩnh của nam nhân thì lập tức liền hòa hoãn rất nhiều.



“Ta tới đón ngươi về Biên thành”.



“Được”. Nam nhân gật đầu.



“Nhanh như vậy liền muốn đi?”. Nham Vân quay đầu lại nhìn về phía nam nhân, y có chút không vui, “Bồi ta thêm mấy ngày nữa hẵng đi………”. Lời của y còn chưa nói xong, liền bị Mạt Đồng ngắt lời.



“Hắn cũng không phải của 1 mình ngươi, người của ta cho ngươi chiếm lấy lâu như vậy, ngươi còn muốn thế nào?”. Mạt Đồng đẩy Nham Vân ra, hai người cứ không chịu thua đẩy tới đẩy lui như vậy…….



Ấu trĩ.



Nam nhân bảo bọn họ đừng làm càn nữa, lúc này mới ngăn trở hai người tiếp tục càn quấy tiếp, Nham Vân sai đệ tử thu dọn nơi này một chút, ba người liền đi hậu viện hóng mát.



Hôm nay không khí càng ngày càng nóng, cho dù là đi vài bước cũng sẽ xuất hiện không khí cực nóng rất thiêu đốt người ta, ban đêm hậu đình viện là địa phương hóng mát tốt nhất, bốn phía hậu đình viện của Nham Vân đều có trụ băng hạ nhiệt độ, khiến cho hậu viện mát mẻ rất nhiều.



Nguyên bản nam nhân là muốn trò chuyện cùng bọn họ, nhưng mà không biết ai bắt đầu trước, nam nhân bị lấn tới góc hoa viên, nhiều loại hoa hé nở bên trong bụi hoa……..



Y sam của nam nhân vốn liền phong phanh, bị túm trong tay của Nham Vân, cúi đầu ngửi y sam trong tay, ánh mắt của Nham Vân lại thủy chung đều dừng ở trên thân thể trần trụi của nam nhân, mà quần của nam nhân sớm bị Mạt Đồng xé nát, rơi ở 1 bên, đáp tại trên bách hoa thơm lừng bốn phía, mà ánh mắt của Mạt Đồng đang từ chân của nam nhân di chuyển lên trên……



Vốn vừa rồi còn tốt.


Ở trên đường trở về Mạt Đồng chiếm hết tiện nghi, tùy thời tùy chỗ chỉ cần hứng khởi liền ôm hắn, địa phương nào Mạt Đồng đều có thể, điều này làm cho nam nhân rất xấu hổ, nếu như bị người nhìn đến, lão kiểm của hắn biết giấu đi đâu, nhưng mà Mạt Đồng lại một chút cũng không để ý, chỉ cần hưng trí tới, như thế nào đều có thể.



Nam nhân chưa từng có nghĩ tới sẽ cùng 5 người tại cùng nhau, hơn nữa 5 người này bình thường cũng không tranh chấp, nhưng lại “phân công theo thứ tự”, gần đây tốc độ dài ra của tóc hắn rất rõ ràng, liền ngay cả Mạt Đồng cũng đã nhận ra, Mạt Đồng cũng hỏi qua hắn mấy lần, hắn đều hàm hồ không đưa ra đáp án chính xác.



“Nham Vân muốn ngươi sinh nhi tử cho y, ngươi liền nguyện ý, ta bảo ngươi sinh, ngươi liền không nguyện ý”. Mỗi lần Mạt Đồng liền đều bất mãn nhắc tới Nham Vân, y một bên ôm nam nhân, một bên bá đạo yêu cầu, “Ta cũng muốn nhi tử”.



“Không có”.



“…….”



“Ta không có”.



Nói không có liền không có.



Hắn là nam nhân, như thế nào có khả năng sinh hài tử (em bé).



“Ta cũng không phải nữ nhân”. Mỗi lần nam nhân đều an ủi vỗ vỗ bả vai của Mạt Đồng, hắn thật sự không sinh được, “Đừng loạn nghĩ, nếu như ngươi muốn hài tử như vậy, ngươi đi thanh lâu tìm vị hoa khôi sinh cho ngươi”.



“Ngươi cũng không phải phàm nhân bình thường”. Mạt Đồng ôm nam nhân không buông, mặc kệ là ở trên giường hay là bãi cỏ vùng ngoại ô, mỗi lần y đều lặp lại như nhau, “Ngươi là Thanh Thiên Tôn, ngươi có thể”.



“Ta không thể”. Nam nhân thấp giọng nói, cảm giác được Mạt Đồng hôn hắn, hắn lại bình tĩnh nói: “Hiện tại ta là phàm nhân, sống ở thế gian, ta có việc ta nên làm”.



“Ngươi không thể phủ định ta”. Mỗi lần Mạt Đồng đều quấn quít, nam nhân cũng đành mặc kệ y.



Ngoại trừ trầm mặc ra, cuối cùng nam nhân cũng chỉ là thấp giọng nói: “Ngươi cưỡng từ đoạt lý (= già mồm át lẽ phải)…….”.



Nhưng mà cho dù nam nhân thấp giọng trách mắng thì ở trong tai Mạt Đồng lại có vẻ dị thường ôn nhu……..