Yêu Ma Đạo

Chương 323 : Pn15

Ngày đăng: 00:34 22/04/20


“Ngươi có nhớ ta hay không?”. Mạt Đồng áp nam nhân tại ngõ nhỏ bên cạnh cửa thành, sau khi hôn 1 lát, mới hỏi: “Ta đưa sách cho ngươi, xem xong chưa? Cái ngọc sức kia có dùng qua chưa?”.



Nam nhân không nói lời nào.



Mạt Đồng sáp qua hôn nam nhân, nam nhân trực tiếp tránh đầu đi.



“Như thế nào? Không thích?”. Hai tay Mạt Đồng nắm thắt lưng của nam nhân, dùng sức kéo làm cho nam nhân càng thêm gần sát y, nhìn đến nam nhân trầm mặc, tựa hồ có chút không vui, y bổ sung, “Lần sau đưa ngươi cái lớn hơn nữa”.



Còn muốn có lần sau.



Nam nhân tức giận tát Mạt Đồng một cái, nhưng mà cổ tay bị tóm lấy trước một bước, đánh vào trên mặt Mạt Đồng không đau không ngứa…….



“Vì sao đánh ta?”. Đã là nửa đêm, trên đường ngoại trừ người điểm canh ra, không có người đi đường, Mạt Đồng ở trong ngõ nhỏ muốn làm gì thì làm với nam nhân, “Chính là cảm thấy ít sao?”.



Thanh âm của Mạt Đồng rất thấp, làm cho nam nhân nghe được mà mặt đỏ tai hồng.



“Ta không cần cái loại đồ vật này”. Nam nhân y sam hỗn độn đứng, Mạt Đồng liền đứng ở trước người của hắn, hai tay Mạt Đồng duỗi vào trong y sam của hắn, đang muốn làm gì thì làm…….



Mạt Đồng nở nụ cười thực hiện được ý đồ: “Vậy sử dụng thì mượn của ta”.



Nam nhân vừa định nói chuyện, liền bị Mạt Đồng hôn tới vô pháp lên tiếng, hai người ở trong ngõ nhỏ dây dưa cực kỳ lâu, thời điểm khi Mạt Đồng ôm nam nhân đi ra khỏi ngõ nhỏ thì nam nhân đã vô lực rồi.



Mạt Đồng ma hành ngàn dặm, rất nhanh liền tới Biên thành, khiến nam nhân không nghĩ tới chính là vốn Nham Vân hẳn là ở Nham môn, sớm 1 bước trở lại Biên thành Tích phủ so với bọn họ.



Thời điểm bọn họ về tới phủ, đã là giờ sửu, đêm dài vô cùng tĩnh lặng, Tích phủ đèn đỏ treo cao như cũ, nhưng mà bốn phía của Tích phủ cũng một mảnh yên tĩnh quỷ dị.



Xích Luyện ngồi ở trong hoa viên chơi cờ cùng Nham Vân, mà Phật Hàng lại là ngồi thiền trong hồ sen bên cạnh luyện công, Cửu Hoàng lười biếng tựa vào ghế gỗ lim rộng lớn hóng mát.



Bốn phía của Cửu Hoàng đều bày đầy băng đỉnh (vạc đựng nước đá) rất lớn, ngay cả phía dưới cái ghế cùng đệm đều là lót túi chườm băng lớn……..



Nóng như mạy mà Cửu Hoàng còn trở về đây.



Nam nhân cũng không nghĩ tới tất cả mọi người đều trở về, nhưng mà như cũ không có ngạc nhiên, mà Cửu Hoàng cùng Xích Luyện cùng với Nham Vân đều chỉ là liếc mắt nhìn nam nhân một cái.
Thanh âm của Nham Vân cực kỳ nhẹ, nhẹ tới cơ hồ nghe không thấy……..



Nam nhân chẳng ừ hử gì cúi đầu nhìn Nham Vân đang giương mắt nhìn hắn, ánh mắt hai người giống như đều mang ước đoán hiểu rõ cảm xúc nơi đáy mắt lẫn nhau, rất có thâm ý………



“Nếu ngươi quy vị liền nhớ rõ”. Ngón tay của Nham Vân chậm rãi khảy tóc của nam nhân, nam nhân dùng dây tơ xanh tùy ý buộc tóc đã dài tới cổ chân……..



Nam nhân lật tay bắt lấy tay của Nham Vân, Nham Vân lại thuận thế nhéo thắt lưng của nam nhân, nam nhân mẫn cảm “ân” 1 tiếng, Nham Vân vì làm cho nam nhân an tâm, y chậm rãi vuốt ve nam nhân.



“Về sau chỉ quan tâm 1 mình ngươi, được không?”.



“Ân”.



Nam nhân bình tĩnh gật đầu.



Nham Vân liền ôm nam nhân ngồi 1 lát, liền chuẩn bị đi trở về, Nham Vân không muốn trở về phòng, nhưng mà nam nhân không giữ y lại, y ngay tại cửa mè nheo, tìm tra cùng nam nhân.



“Nút áo chưa cài tốt”.



“Ta tự mình làm”.



“Ta giúp ngươi”. Nham Vân cũng không phải đang thay nam nhân cài nút áo, mà là đang thay nam nhân cởi vạt áo, “Bồi ta đi tắm rửa”. Y cọ xát nửa ngày, mới ở bên tai nam nhân yêu cầu.



“Sẽ bị nhìn đến”. Nam nhân đứng ở cạnh cửa, cảm thấy không ổn, nếu bị bọn họ nhìn đến, nếu muốn cùng nhau đến, vậy hắn sẽ rất “vất vã”, có lẽ đêm nay sẽ không ngủ được.



“Bọn họ không ở dục trì (bể tắm, hồ tắm)“. Nham Vân rất chắc chắn, bởi vì thời điểm y tới, đều xem xét kỹ tình hình rồi. Mạt Đồng uống rượu tại hầm rượu, Phật Hàng đang luyện công, Cửu Hoàng ở trong hầm băng, Xích Luyện cũng trở về phòng, không ai sẽ đến.



Nam nhân liếc mắt nhìn Nham Vân đứng ở trong phòng 1 cái, có chút do dự nhưng vẫn là chậm rãi đóng cửa phòng lại, Nham Vân lập tức liền hiểu được ý tứ của nam nhân.



“Có chuyện gì muốn nói với ta?”. Nham Vân cơ hồ là dán tại trên người của nam nhân, trực tiếp áp nam nhân tới bên trong cánh cửa, hơi thở của y ái muội quẩn quanh bên môi của nam nhân.



Nam nhân bình tĩnh nói: “Trong phòng ta có nước nóng”. Tiếng nói thành thục của nam nhân lộ ra một chút trầm thấp mê người.