Yêu Ma Đạo
Chương 324 : Pn16
Ngày đăng: 00:34 22/04/20
Nham Vân buông nam nhân ra, tự mình vào phòng tắm, y không có yêu cầu nam nhân bồi y cùng nhau tắm, thời điểm y tắm rửa ở phòng tắm, nam nhân ngồi ở trước bàn uống trà.
Tính theo ngày, hôm nay vốn hẳn là Xích Luyện tìm đến hắn, nhưng mà hiện nay đều sắp nửa đêm rồi, tối nay Xích Luyện sẽ không tới đây, hơn nữa Xích Luyện đã mấy tháng chưa chạm vào hắn…….
Chỉ có ba tháng đầu Xích Luyện sẽ ôm hắn, sau đó mỗi lần tới lượt Xích Luyện, Xích Luyện đều là không chạm hắn, mới đầu Xích Luyện còn đồng giường cùng hắn, sau đó thi thoảng sẽ dẫn hắn đi ra ngoài 1 chút, nhưng mấy tháng sau đó Xích Luyện dứt khoát liền sẽ không tới đây.
Mà mỗi lần Cửu Hoàng ôm hắn đều phải ôn nhu triền miên đến hừng đông mới ôm hắn ngủ, làm cho hắn cơ bản ngày ấy tới thời điểm buổi chiều đóng phô tử(cửa tiệm) thì mới có thể đến trà phô nhìn một cái.
Mà thời điểm mỗi lần đến lượt Mạt Đồng, Mạt Đồng liền tới rất sớm, trời còn chưa tối Mạt Đồng liền nhốt nam nhân tại trong phòng, cho tới qua giờ sửu mới để nam nhân ngủ, hơn nữa yêu cầu đòi hỏi đặc biệt nhiều.
Thời điểm mỗi khi đến lượt Phật Hàng, trước đó nam nhân đều phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, bởi vì Phật Hàng không thích ở trên giường ôm hắn, cái bàn trong phòng của hắn đều thay mấy lần rồi.
Mỗi lần Trương quản gia đều phải trách cứ thợ mộc: “Ngươi làm như thế nào, đụng một chút liền hỏng, cô gia chúng ta ít khi ăn cơm ở trong phòng, liền bồi Phật Hàng công tử ăn một hai lần, cái bàn liền hỏng, cái mới phải rắn chắc chút”.
Mỗi lúc này ánh mắt của nam nhân đều dừng ở trên người của Phật Hàng, mà Phật Hàng lại là lén chạm thắt lưng của nam nhân, “Làm nhiều thêm mấy lần, lại rắn chắc cũng sẽ nát bét”.
“Ngươi là người xuất gia”.
Khi đó, Phật Hàng liền dán tại bên tai nam nhân, cười khẽ: “Ngô là Phật Hoàng”.
“Người xuất gia không nói dối”. Mỗi lần nam nhân đều đẩy Phật Hàng ra.
Nhưng mà Phật Hàng có biện pháp làm cho nam nhân khuất phục, y cắn, ngậm cái lổ tai của nam nhân: “Lần sau ở trong phòng ngươi [ăn cơm], ngô sẽ càng dùng sức, cho ngươi [ăn] tới khóc luôn”.
Y càng nói càng khiến nam nhân ngượng ngùng.
Ăn tới khóc luôn.
Phải ăn bao lâu.
Dùng sức bao nhiêu.
Mới khiến cho nam nhân khóc.
Sau đó, mỗi lần Phật Hàng tới phòng của nam nhân, cái bàn đều sẽ bị hư, Phật Hàng còn thích kiêu ngạo gán tất cả công lao cho nam nhân, “Tối hôm qua ngươi cưỡi hỏng cái bàn rồi”.
“Câm miệng”.
“Chân của ngô đều bị ngươi cọ đỏ rồi”.
“Ân”.
Trong lòng nam nhân dĩ nhiên là vui sướng, cho nên thời điểm Xích Luyện rời khỏi môi của hắn, hắn như có như không hôn lại đôi môi của Xích Luyện 1 cái, tuy rằng chính là đơn giản chạm vào, nhưng mà đủ khiến cho Xích Luyện sửng sốt.
“Làm gì vậy?”. Xích Luyện nửa chống thân thể cúi đầu nhìn chăm chú vào nam nhân.
Nam nhân lắc đầu.
Nhìn đến nam nhân xoay người sang chỗ khác, Xích Luyện làm cho nam nhân xoay lại đây, làm cho cả người nam nhân đều đối mặt hắn, nam nhân nhìn qua chỗ khác, không có nhìn Xích Luyện, gần đây hắn thấy Xích Luyện đi suốt, lại không có cơ hội nói chuyện cùng Xích Luyện.
Nam nhân chậm chạp ngồi dậy, hắn nhìn Xích Luyện ngồi ở trên ga giường, y sam của hai người đều lộn xộn như vậy, nhưng mà giằng co 1 lát, vẫn là nam nhân mở miệng trước.
“Ngươi có cái gì muốn nói, nghĩ muốn một mình nói với ta”. Nam nhân chủ động tới gần Xích Luyện, ngón tay hắn xiết chặt y sam bên hông của Xích Luyện, chậm rãi rút ngắn khoảng cách của hai người.
“Không có”. Xích Luyện lắc đầu.
Nam nhân có chút thất vọng.
“Có”. Xích Luyện tựa hồ nhớ tới cái gì, nam nhân ngẩng đầu nhìn Xích Luyện, nhưng mà Xích Luyện lại nói, “Ngươi đè lên vạt áo của ta”. Thanh âm của y rất nhẹ, không có ác ý.
Nhưng mà lại làm cho nam nhân rất xấu hổ.
“Ta đi ra ngoài rửa mặt”. Nam nhân đứng lên, liền vội vàng đi ra ngoài, không có nhìn đến cười nhạt khó có thể phát hiện nơi khóe môi Xích Luyện.
Nam nhân ở trong viện tử thất hồn lạc phách múc 1 thùng nước, hắn rõ ràng là muốn rửa mặt, nhưng mà lại là đang rửa tay, cuối cùng còn không cẩn thận làm đổ thùng nước, làm y sam đều ướt nhẹp.
Hắn không muốn đi vào.
Hắn đi vào cũng không biết nên nói cái gì cùng Xích Luyện, hắn ngồi ở bên cạnh giếng 1 lát.
Lúc này, hắn đột nhiên cảm giác được có người đang kéo vạt áo của hắn, hắn chậm rãi quay đầu nhìn đến một nữ nhân mặt trắng bệch, nữ quỷ kia mặc y sam màu trắng, từ trong giếng bò lên……..
Hơn nữa, hai tay của nữ quỷ kia tựa hồ có quỷ liên tục cuồn cuộn đi theo đi hướng lên trên, nam nhân gặp nguy không loạn lấy ra 1 lá bùa, dán tại trên đầu của nữ quỷ…….
Theo chú văn trong miệng hắn vang lên, nữ quỷ kia kêu thảm biến mất, nam nhân dùng pháp trận phong bế miệng giếng, hắn đứng ở trong viện tử 1 hồi lâu, mới chậm rãi quay về phòng.
Nhưng mà, Xích Luyện không thấy.