Yêu Ma Đạo

Chương 328 : Pn20

Ngày đăng: 00:34 22/04/20


Đêm nay hơi sương rất dày, thiên thăng dị tượng, nhật nguyệt đồng huy (chắc là trời ko trăng ko sao), bóng đêm đen như mực.



Trong phòng.



Nam nhân bất an ngồi ở trên bàn gỗ lim tinh mỹ khắc hoa, nước sơn gỗ lim đen kia tỏa sáng, tóc của hắn buộc lỏng lẽo ở sau người, nội sam trên người của hắn đã bị mồ hôi ẩm ướt.



Nam nhân hơi thở dốc.



Mồ hôi theo chóp mũi của hắn rơi xuống, dây thừng đỏ rắn chắc lại tinh mỹ đan xen buộc chặt ở trên người của hắn, buộc tới da thịt màu mật ong của hắn hiển nhiên bị lõm xuống, khiến cho nam nhân vốn chính là thân thể rắn chắc thành thục, trở nên càng thêm mê người.



Đêm nay nam nhân đã bị ôm một vòng, trên người của hắn bị mồ hôi thấm ướt, da thịt lộ ra ái muội như ẩn như hiện, hắn khẽ nhúc nhích thân thể, cái bàn bị lay tới phát ra tiếng vang “lạch cạch”.



“Đại Cẩu, đến, hôn ta”. Nham Vân mặc nội sam tiến lên ôm nam nhân, nhìn đến ánh mắt nam nhân có chút mê ly, y xoa xoa chân của nam nhân, đem môi tiến đến bên môi của nam nhân.



Nam nhân nhìn Nham Vân, chạm khóe môi của Nham Vân một chút.



“Ngô ái, nơi này cũng muốn đến một chút”. Phật Hàng sáp qua, chỉ chỉ khóe môi của chính mình, ý bảo nam nhân hôn y.



Nam nhân mệt mỏi chớp chớp mắt, chậm rãi sáp qua, hôn một chút, hắn vốn sẽ không giỏi chủ động, chỉ là bọn họ yêu cầu, hắn bình thường rất ít từ chối.



Mạt Đồng đứng ở bên cạnh vẫn nhìn bọn họ, giơ tay nhéo nhéo chân của nam nhân, “Phải công bằng”. Y ám chỉ nam nhân, muốn hôn đều phải hôn hết.



Nam nhân nghiêng đầu, rất tự nhiên chạm đôi môi của Mạt Đồng một chút, giữa lúc đơn giản hôn 3 người xong thì môi của hắn đang không ngừng nóng lên, mồ hôi trên mặt hắn theo cằm rơi xuống.



“Vì sao phải trói ta?”. Nam nhân bình tĩnh hỏi, hắn cúi đầu, nhìn thấy thân thể của chính mình mồ hôi đầm đìa, động tác thưởng thức rất nhỏ này của hắn, khiến cho đồng tử của ba người dần dần co chặt.



Ôn nhu.



Mê người.



Thành thục lại gợi cảm………



Nam nhân cái dạng này thật mê người, liền ngay cả Xích Luyện vốn im lặng ngồi tựa ở đầu giường, cũng hơi hơi nheo lại đôi mắt hẹp dài kia, y kéo dài giọng trả lời nam nhân, “Bởi vì ngươi cái dạng này, càng đẹp mắt”.



Ánh mắt của nam nhân chậm rãi dời về phía Xích Luyện, nhìn đến Xích Luyện tựa vào đầu giường nghỉ ngơi đang thưởng thức theo dõi hắn, lông mi của hắn đang khẽ rung rung……..



Nam nhân càng ngượng ngùng.



Đây là tình thú.



Hắn hiểu, cho nên cũng không có hỏi lại.



Mà Cửu Hoàng lại là nằm ở trên giường nhắm mắt lại, cho tới khi nam nhân bị ôm tới bên người y, y mới một lần nữa mở mắt ra, nhìn nam nhân, thưởng thức tư thái mồ hôi đầm đìa của nam nhân.
Nham Vân ôm nam nhân đi lục cái tủ, y mới vừa đưa y sam cho nam nhân, liền nhìn đến trong tủ có 1 cái hộp tinh mỹ, “Đay là vật gì?”. Y đang muốn giơ tay lấy.



“Đừng lấy……..”. Nam nhân còn chưa kịp ngăn cản, tay Nham Vân vừa trượt, hộp kia rơi trên mặt đất, 1 ngọc sức chế tác kéo léo rơi trên mặt đất, ngọc sức này chính là cái trước kia Mạt Đồng đưa cho hắn.



Là cái đó……..



Nam nhân rất xấu hổ.



Nham Vân cũng không có phản ứng gì, chỉ là vỗ vỗ mông của nam nhân, “Muốn dùng hay không?”.



Nam nhân sững sờ.



Hắn không muốn dùng.



Thứ này rất lạnh.



Tuy rằng hắn chưa từng dùng, nhưng mà hắn không thích……..



Sau khi Nham Vân lau sạch ngọc sức đó, liền đưa cho nam nhân, nam nhân tóm lấy tay y, “Rất lạnh”. Hắn không thích……..



“Ngươi không thích?”



“Ân”.



Nham Vân lại hỏi nam nhân, “Thích nóng?”.



Nam nhân không nói chuyện.



Nham Vân biết nam nhân thích nóng, cũng không có lại nói, y ôm nam nhân ra khỏi phòng, tạm thời đặt nam nhân ở nơi đó, cầm lấy ngọc sức, thuận tay ném vào trong hồ sen của hậu viện Tích phủ.



“Đừng”. Nam nhân muốn ngăn cản nhưng mà không kịp, hắn thần sắc phức tạp nhìn Nham Vân, Nham Vân lại nói: “Về sau dùng của ta”. Liền sẽ không lại cảm thấy tịch mịch……..



Hai tay nam nhân chậm rãi ôm sát cổ của Nham Vân, đầu tựa vào trán của Nham Vân, “Ngươi vĩnh viễn cũng không rời khỏi ta?”. Hắn nhắm mắt thấp giọng hỏi, thanh âm của hắn rất khẽ…….



Nham Vân không dấu vết gật đầu 1 chút, cũng không biết nam nhân có nhìn thấy hay không, y nghiêng đầu liền hôn nam nhân, làm cho nam nhân bị hơi thở của y xâm chiếm.



“Đại Cẩu, ta rất thích ngươi”.



Nam nhân thấp giọng nói: “Không phải ngươi thích Liễu Phong nhất sao?”.



“Ngươi làm gì lại nhắc tới y”. Nham Vân bất mãn ôm nam nhân xuyên qua hành lang thật dài, y nhéo nhéo thắt lưng của nam nhân, “Ta phát hiện ngươi giống như rất thích y”.