Yêu Ma Đạo
Chương 329 : Pn21
Ngày đăng: 00:35 22/04/20
“Ngươi nói bậy”. Nam nhân lập tức phản bác.
“Vậy trước đây ngươi cái gì đều truyền thụ cho Liễu Phong, ngay cả chức vị chưởng môn đều truyền thụ cho y, hơn nữa trước kia vẫn là thời gian dài để y đi sương phòng ngươi, vừa đi chính là mấy canh giờ”. Nham Vân cũng không vui khi nam nhân nhắc tới Liễu Phong, y cũng để ý trước đây nam nhân cái gì cũng đều cho Liễu Phong.
“Là ngươi nói muốn Liễu Phong làm chưởng môn……..”. Nếu không phải trước đây Nham Vân nói, Liễu Phong làm chưởng môn là tốt nhất, hắn cũng sẽ không vội vàng dạy dỗ Liễu Phong như vậy.
Bởi vì trước đây hắn vội vàng xuống núi.
Vội vàng rời khỏi Nham Vân.
Trước đây Nham Vân đối hắn thật không tốt, cùng hiện giờ quả thật là 1 trời 1 vực.
Nham Vân một bên ôm nam nhân đi tới phía trước, một bên hôn cằm của nam nhân, “Nếu như ngươi không thích Liễu Phong, vì sao trước đây mỗi lần nhắc tới y, cảm xúc của ngươi đều sẽ có dao động”.
“Bởi vì ngươi thích Liễu Phong”. Cho nên nam nhân nhớ lại chuyện thương tâm khổ sở.
“Trước đây thời điểm ngươi ở Bạch Vân Quan, thích ta, hay là thích Liễu Phong hơn?”. Nham Vân cũng vẫn tò mò, trước đây tuy rằng nam nhân sẽ làm cùng y, nhưng mà mỗi ngày lại gọi Liễu Phong vào trong phòng nam nhân.
Nham Vân từng mấy độ cho rằng nam nhân cùng y làm, chính là giống như cùng Liễu Phong làm, bởi vì mỗi khi y ôm nam nhân, nam nhân là rất mệt mỏi.
Kỳ thật nam nhân là đang dạy Liễu Phong luyện công, nhưng Nham Vân lại thủy chung hiểu lầm, làm cho mỗi đêm nam nhân trở về phòng thì Nham Vân đều sẽ làm nam nhân tới không còn khí lực, làm cho nam nhân ngày hôm sau không khí lực cùng Liễu Phong làm loại sự tình này.
Nhưng mà mỗi ngày nam nhân đầu gọi Liễu Phong vào trong phòng mình, điều này làm cho Nham Vân rất là bất mãn, một là hành động của nam nhân khiến cho y khó chịu, hai là bởi vì thời gian của Liễu Phong bị nam nhân chiếm dụng.
Khi đó Nham Vân thật sự rất thích Liễu Phong, y thậm chí cho rằng Liễu Phong là sinh mạng của y, y thích cách mặc trang phục của Liễu Phong, cũng thích khí chất cùng đôi mắt bình tĩnh của Liễu Phong…….
Y rất muốn tìm hiểu sâu, rất muốn lột mặt nạ của Liễu Phong ra, hơn nữa tuổi Liễu Phong xấp xỉ y, dung mạo lại xinh đẹp như vậy, cả Bạch Vân Quan đều là nam nhân, hiếm có mỹ nhân xinh đẹp như vậy, y đương nhiên là thích vô cùng.
Nhưng mà y thế nhưng xem nhẹ Tích Duyên vẫn bồi ở bên người y, mỗi buổi tối sư thúc của y đều bồi y ngủ, cho dù y ở sau lưng nam nhân, nói xấu nam nhân thì nam nhân cũng sẽ không có phản ứng.
Mà cái loại khí chất cùng độ lượng khó có thể ngôn dụ (dùng lời đẻ diễn tả) trên người của nam nhân, làm cho Nham Vân mấy độ mê thất (mất phương hướng, lầm đường lạc lối), nhưng mà diện mạo của nam nhân xấu xí, y từng thậm chí cảm thấy nếu như mặt của Liễu Phong có thể gắn ở trên người của nam nhân, vậy liền hoàn mỹ rỗi.
Y thích khuôn mặt của Liễu Phong.
Nhưng mà, y càng mê luyến thân thể của Tích Duyên, thân thể thành thục của nam nhân, cực nóng cùng chặt chẽ kia là y khó có thể tưởng tượng, cho tới bây giờ y cũng chưa ôm qua nữ nhân, y chỉ ôm qua Tích Duyên.
Nam nhân suy nghĩ 1 chút, thừa dịp thời điểm Nham Vân ngừng hôn hắn, nhẹ giọng nói một câu: “Kêu Nham Phong”.
“Đại Cẩu, ngươi ít ăn nói lung tung”. Nham Vân rất bất mãn, y suýt nữa trực tiếp bạo thô khẩu (nói tục, chửi bậy), “Cũng không phải ta cùng Liễu Phong sinh, hơn nữa nhi tử ta không đồng bối (ngang vai ngang vế) cùng ta”.
“Ngươi mắng ta”. Nam nhân không dấu vết nghiêng đầu, tránh đi cái hôn của Nham Vân.
Nham Vân nghĩ muốn dỗ dành nam nhân, dỗ mấy câu, nam nhân vẫn là không để ý tới y, y nắm chặt thắt lưng của nam nhân, “Danh tự của nhi tử ta không thể loạn đặt”.
Lúc này miệng nam nhân phun ra hai chữ: “Nham Vân”.
“Không được qua quýt với ta, nhi tử ta như thế nào có thể đồng danh (cùng tên)cùng ta”. Nham Vân bất mãn.
“Ngươi yêu cầu rất nhiều”. Nam nhân bình tĩnh nhìn Nham Vân.
“Ta thủ đoạn càng nhiều”. Nham Vân bóp cằm của nam nhân, một cái hôn sâu qua tới.
Nam nhân cảm thấy tối nay Nham Vân đặc biệt khó hầu hạ, còn chưa có nhi tử, đã muốn đặt danh tự cho nhi tử, hơn nữa cả buổi tối đều không có buông tha hắn, sau này hắn nhớ tới chuyện đêm đó thì đều sẽ cảm thấy ngượng ngùng.
Cái gì long loại.
Cái gì nhi tử.
Cái gì tràn đầy cho ngươi.
Nham Vân nói tới rất lưu loát.
Kỳ thật mặc kệ có nhi tử hay không, bọn họ đều sẽ yêu Tích Duyên, Tích Duyên cũng không nguyện ý lắm, hết thảy thuận theo tự nhiên, hắn vốn là nam nhân, thiên chức cũng đều không phải là sinh tử (sinh con).
Nhưng mà, thân là nam nhân đều muốn một cái hậu nhân (con nối dõi), Tích Duyên cũng không ngoại lệ.
Tích Duyên biết vô luận sau này có hay không, bọn họ đều sẽ cùng yêu hắn như vậy, mà hiện tại hắn quả thật thật sự hạnh phúc, rất mĩ mãn.
Nhưng mà, trận sóng gió cầu tử (con) này, chẳng những không có như Tích Duyên dự đoán như vậy rất nhanh liền bình ổn, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng……..