Yêu Phải Cô Người Hầu
Chương 2 :
Ngày đăng: 17:02 30/04/20
Tại Phó Gia, Thuần Dương trở về căn phòng mình liền vứt ngay chiếc áo vừa cởi cúc xuống giường, đi vào phòng tắm khó chịu nghĩ:
( Đêm qua mình đã làm gì vậy? Sao không nhớ gì cả)
Anh vặn vòi sen, nước từ vòi phun lên mái tóc anh rồi chảy dọc xuống người thì anh bỗng nhớ lại mang máng hình ảnh ở quán bar đêm qua.
...
Tối đêm qua, anh được hay tin Tư Diệp cũng chính là bạn gái anh từ nước ngoài đã trở về liền nhanh chóng đặt một buổi tiệc ở nhà hàng hoành tráng để cầu hôn cô, nhưng chưa kịp làm điều đó thì anh đã phát hiện Tư Diệp đang bám lấy một người đàn ông khác ở quán bar qua hình ảnh được chụp lén lại từ ai đó và gửi vào điện thoại anh, ngay lúc đó anh sửng sờ mà nhanh chóng chạy đến quán bar đó để tìm Tư Diệp.
Nhưng khi anh đến thì cũng là sự thật mà anh không ngờ tới, Tư Diệp bạn gái anh đang ôm lấy một người đàn ông khác trong quán. Đột nhiên anh đi lại kéo tay cô rồi nhíu mày tức giận nói:
"Tư Diệp, sao em lại..."
Tư Diệp giật mình nhìn anh lấp mấp:
"Anh Thuần Dương, em..."
Thuần Dương nhăn mặt lớn tiếng hỏi:
"Em đang làm gì với hắn ta vậy? Chẳng phải anh đã nhắn tin hẹn em đến nhà hàng rồi sao?"
Bỗng người đàn ông đó đứng lên nhếch môi, cười tự mãn rồi hắn choàng tay ôm lấy vai Tư Diệp tiếp lời:
"Anh là ai vậy? Anh đang quấy rối bạn gái tôi đấy"
Thuần Dương không tin vào mắt mình nhìn Tư Diệp nói:
"Bạn gái? Tư Diệp, em phản bội anh."
Bỗng Tư Diệp liền kéo tay anh cố giải thích:
"Không có, em và hắn ta chỉ là bạn bè, anh đừng hiểu lầm"
Bỗng tên đàn ông kia nói lớn:
"Bạn bè? Chúng ta đã ngủ với nhau nhiều đêm như vậy? Mà là bạn bè sao?"
Thuần Dương sửng sốt rồi nghoảnh lưng đi, phất lấy tay Tư Diệp ra lạnh nhạt:
"Tư Diệp, chúng ta chia tay đi"
Tư Diệp sửng người rồi níu lấy tay anh lại:
"Không,anh hiểu lầm rồi mà, hắn ta đang nói dối, làm sao em có thể..."
Anh vẫn phất tay cô ra lạnh lùng quay đi:
"Buông ra, cô bây giờ...chính thức bị Phó Thuần Dương tôi đá"
Đột nhiên những người xung quanh đó bàn tán:
"Phó Thuần Dương, cái tên này nghe quen a"
"Ôi trời không ngờ bạn gái anh ta vô liêm sỉ đến vậy, lại đi ngủ với người đàn ông khác"
Thuần Dương bước đi dần thì Tư Diệp đuổi theo nhưng cô lại bị tên đàn ông phía sau mình kéo lại, hắn hằn giọng hỏi:
Hiểu Nhiên bật cười nhẹ đắc ý nói:
"Mấy người còn lâu mới được uống nước của tôi"
Rồi cô ngồi vào bàn làm việc, mấy người kia xì xầm:
"Xía, ai cần nước của cô ta chứ? Đúng là làm giá mà"
Một hồi sau, ông trưởng phòng bước vào ho một tiếng nghiêm ngặt khiến cả văn phòng ai nấy cũng đều im lặng mà tập trung vào máy tính làm việc, ông trưởng phòng cất giọng trầm nói:
"E hèm, tôi đến đây là có chuyện muốn hỏi những người trong văn phòng này"
Ngay lúc đó, cả văn phòng sợ sệt nhìn nhau thì thầm:
"Xem ra trưởng phòng đang tức giận chuyện gì đó?"
"Dáng vẻ này thì chắc ai đó đã vi phạm gì rồi, nếu không sao trưởng phòng lại nghiêm mặt thế kia?"
Đột nhiên ông trưởng phòng liếc nhìn xung quanh, rồi bước chân đi đến bàn làm việc của Hiểu Nhiên đang ngồi, ông lên tiếng:
"Bạch Hiểu Nhiên, cô làm sao có được nhiều nước trên bàn như vậy?"
Hiểu Nhiên giật mình nhìn ông trưởng phòng đổ mồ hôi lạnh, lấp mấp nói:
"À cái này...tôi mua đó, trưởng phòng có chuyện gì sao?"
Ông trưởng phòng nghiêm mặt tức giận quát:
"Ra cô chính là thủ phạm, theo tôi ra ngoài"
Hiểu Nhiên xanh mặt:
(Thủ...thủ phạm?Đừng đùa chứ, không lẽ mình bị phát hiện rồi à? Rõ ràng lúc đó ngoài anh ta ra thì có ai thấy đâu)
Cô và trưởng phòng vừa bước ra khỏi cửa thì mọi người bàn tán:
"Chuyện gì vậy? Bạch Hiểu Nhiên làm gì sai sao? Sao trưởng phòng lại nói cô ta là thủ phạm?"
"Không phải là cô ta ăn cắp nước đấy chứ?"
Trên dãy hành lang, Hiểu Nhiên đi phía sau ông trưởng phòng bật run:
(Nếu mình đoán không lầm thì lát nữa mình sẽ bị phán vào mặt một câu đuổi việc cho xem)
Đứng trước phòng giám đốc, ông trưởng phòng quay lại nghiêm mặt nói:
"Vào đi, đây là phòng làm việc của Phó Tổng"
Cô xanh mặt nói:
"Trưởng phòng, tôi chỉ lấy có mấy lon nước, sao ông lại đưa tôi đến tận phòng tổng giám đốc chứ?"
Trưởng phòng nhăn mặt quát:
"Còn không phải tại cô chuốc lấy sao? Không nói nhiều,vào đi"