Yêu Qua Mạng

Chương 14 :

Ngày đăng: 12:25 30/04/20


Trạm phát thanh của trường học, là nơi mà học sinh của trường C thường xuyên dùng để tỏ tình, chọn ca khúc, yêu cầu đọc thơ diễn cảm, cái gì cũng có, nếu như may mắn còn được Hạ Hoài làm phát thanh.



Chuyên ngành phát thanh không phải là ngành trọng điểm của trường C, có đôi khi phải dựa vào Hạ Hoài để thu hút các đàn em. Hạ Hoài có rất nhiều bản ghi âm, nhưng đưa cho Chu Chu cũng chẳng để làm gì, cậu không nghe được, điều này trở thành một sự tiếc nuối với Hạ Hoài.



Kết thúc học kỳ, học sinh đều phải về nhà nghỉ đông. Hạ Hoài là người bản địa, anh đã tìm hiểu tính toán nghỉ đông của Chu Chu từ sớm rồi.



“Em muốn đi làm thêm.” Nghỉ đông trường học không cho ở lại ký túc xá, Chu Chu không có chỗ ở tại tỉnh C, chỉ tìm những việc làm thêm có thể cung cấp chỗ ở.



Không có chỗ ở, chuyện này không phải tạo cơ hội cho Hạ Hoài sao? “Nghỉ đông về ở với anh đi, anh có căn nhà chung cư ở bên ngoài trường học, tết đến cùng anh về nhà.” Hạ Hoài đã muốn kéo Chu Chu ra ngoài ở chung từ sớm rồi, nhưng mà lại sợ Chu Chu bị mình dọa chạy.



Ở cùng nhau! Gặp bố mẹ! Hai thông tin này làm đầu óc Chu Chu choáng váng, nếu Hạ Hoài không nhanh tay kéo cậu, Chu Chu rất muốn chạy trốn.



“Sao phải căng thẳng như vậy? Hạ Hoài cảm thấy Chu Chu chùn bước, sợ cậu chạy mất, anh nắm cậu càng chặt.



“Anh nói ở cùng anh, còn cùng anh về nhà.” Chu Chu lặp lại lời nói của Hạ Hoài.



Hạ Hoài cong cong khóe miệng xấu xa nói, “Đúng, ở cùng anh, theo anh về nhà.”



Đợi Chu Chu đồng ý rồi, anh tuyệt đối sẽ không để cậu chuyển đi, sau này đi học cũng không cần ở ký túc xá nữa.



Lượng tin tức quá lớn, nhất thời Chu Chu chỉ đỏ mặt cũng không dám hành động gì. Đang đợi Chu Chu do dự, Hạ Hoài nhìn thấy Phó Thần nổi giận đùng đùng đi về phía này, theo sau còn có Triệu Kha.



Hạ Hoài vẫn còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì, Phó Thần kéo Chu Chu về phía sau, cả Chu Chu cũng không hiểu chuyện gì. Cậu đã nói với Phó Thần là mình đồng ý ở bên Hạ Hoài rồi, không biết Phó Thần sao lại tức giận đến như vậy.



Phó Thần từ bé đến lớn đều có tính đại thiếu gia, cho dù đối diện Hạ Hoài cũng không đổi tật xấu này, hễ gặp chuyện là bắt đầu nóng nảy.



May là Triệu Kha mở miệng, “Hạ Hoài cậu lên diễn đàn trường mình xem đi.” Hạ Hoài vẻ mặt kinh ngạc nhìn Phó Thần, chỉ nhìn thấy làm thủ ngữ gì đó với Chu Chu, Chu Chu thỉnh thoảng đưa mắt về phía anh nhìn.



Vừa lên diễn đàn trường C, ánh mắt Hạ Hoài trở nên thâm trầm. Trên diễn đàn có bài viết liên quan đến Chu Chu. Nội dung chủ yếu không liên quan gì nhiều đến Hạ Hoài, đa phần là bôi đen Chu Chu. Bài viết nói ở Trường học đặc thù dành cho người câm điếc có một Omega, lên mạng hẹn pháo, chuyên môn chọn những Alpha có tiếng của trường C, trên bài viết còn có hình của Chu Chu.



Phó Thần như gà mẹ bảo vệ gà con, không cho Hạ Hoài tới gần Chu Chu. Hạ Hoài đưa mắt nhìn Triệu Kha cầu cứu, Phó Thần trừng mắt nhìn Triệu Kha một cái, Triệu Kha bị kẹp giữa hai người, thực sự rất khó chịu.



Phó Thần trên giường là nhóc dễ thương, dưới dường là con mèo hoang, tính khí không được tốt lắm. Triệu Kha muốn mạo hiểm kéo Phó Thần qua, nhưng may sao Chu Chu ra tay trước, dùng thủ ngữ nói với Phó Thần, bảo hai người Phó Thần cứ đi trước.



Ấn tượng trước đây của Phó Thần với Hạ Hoài không được tốt, lợi dụng lúc Chu Chu gặp khó khăn đánh dấu Chu Chu hai lần, cho nên lần này Phó Thần cũng vì ấn tượng ban đầu mà oán trách Hạ Hoài, “Anh ta không nói với mọi người cậu là người yêu của anh ta sao, còn giả vờ không biết bài post này.”
Hạ Hoài không lập tức trả lời Chu Chu, trái lại để Chu Chu chạm lên hầu kết của cậu. Kỳ thực theo tần suất chấn động, Chu Chu không phát hiện có gì khác biệt, Hạ Hoài nói, “Không giống nhau, giọng nói của Chu Chu giống như một đứa trẻ, lại giống như con gái.”



Đối với sự biến hóa của thanh âm, Chu Chu không có khái niệm gì, “Rất khó nghe sao?”



Hạ Hoài hôn nhẹ lên môi cậu, “Không hề khó nghe, rất mềm mại.”



Về việc luyện nói, sau khi hai người ở cùng nhau, Hạ Hoài thực sự không lơ là. Nhưng mà những lúc chỉ có anh và Chu Chu ở chung, anh luôn trở nên không đứng đắn, thích dạy Chu Chu nói chuyện trên giường.



Một lần lại một lần lặp lại chuyện mà bọn họ đang làm là gì, Chu Chu đã bị đâm đến tỉnh tỉnh mê mê, còn bị Hạ Hoài ép mở miệng, lại còn cố tình muốn sửa phát âm của Chu Chu.



“Chu Chu nếu như em phát âm sai, anh sẽ dừng lại đấy.” Quả nhiên, ở chung với Hạ Hoài, Chu Chu sẽ luôn luôn bị bắt nạt.



Vừa đến kỳ nghỉ đông, các cửa hàng xung quanh trường học cũng vào mùa ế hàng, Chu Chu tìm được một quán trà sữa ở phố thương mại, cậu không thể làm công việc thu ngân, chỉ có thể ở phòng bếp hỗ trợ làm trà sữa.



Cả ngày Hạ Hoài đều không thấy người, lúc không có việc gì làm, mua một ly trà sữa, ngồi trong quán đợi Omega của anh.



Năm mới sắp tới, Hạ Hoài nhận được điện thoại Văn Tĩnh Thư, mẹ anh, “Mẹ với bố con năm mới sẽ cố gắng về nhà.”



Mẹ Hạ Hoài nhận được điện thoại của bảo mẫu trong nhà nói rằng nghỉ đông Hạ Hoài không hề về nhà. Hạ Hoài từ nhỏ đã có chính kiến, rất nhiều việc đều không cần hỏi bố mẹ, mẹ Hạ Hoài còn hỏi một câu, “Con không về nhà hả?”



“Con không về, con ở chung với vợ con.” Mẹ Hạ Hoài ở đầu bên kia trầm mặc, Hạ Hoài lại nói, “Đợi bố mẹ hết bận, năm mới con sẽ dẫn em ấy về nhà ra mắt hai người.”



Trước đây Hạ Hoài cũng từng có bạn gái nhưng trước giờ chưa từng nhắc đến việc mang người về nhà ra mắt bố mẹ. Văn Tĩnh Thư dừng lại một chút, “Vậy bố mẹ sẽ cố gắng về trước tối ba mươi.”



“Bố mẹ không được dọa em ấy.” Văn Tĩnh Thư nhíu mày, bà là Beta, không hiểu nổi sự nhát gan của Omega.



“Bố mẹ có dọa người đến thế đâu.”



Bà rõ ràng không hiểu ý Hạ Hoài, “Em ấy không nghe được, nhát gan lắm.”



Văn Tĩnh Thư càng nhíu mày, không ngờ Hạ Hoài lại nói tiếp, “Em ấy lớn lên ở cô nhi viện, nếu may mắn thì mẹ có thể làm bà rồi.”



Văn Tĩnh Thư vô cùng an tĩnh, Hạ Hoài biết mẹ anh tạm thời chưa thể tiếp nhận, anh kiên trì đợi, không nói gì cũng không tắt máy. Một lúc sau mới nghe thấy tiếng Văn Tĩnh Thư, “Nếu con đã quyết định rồi thì đưa người về nhà xem.”