Yêu Qua Mạng

Chương 15 : Hoàn

Ngày đăng: 12:25 30/04/20


Hạ Hoài không dám nói trước với Chu Chu, sợ cậu khẩn trương, anh đợi đến ngày ba mươi, khi Văn Tĩnh Thư gọi điện tới báo bọn họ đã về nhà rồi mới nói.



"Hôm nay về nhà anh sao?" Chu Chu còn tưởng rằng Hạ Hoài quên mất chuyện về nhà gặp bố mẹ rồi, nhất thời không biết nói gì.



"Ừ, bọn họ vừa hết bận trở về." Bố mẹ Hạ Hoài rất bận, đến ngày lễ đoàn viên mới bớt được chút thời gian về nhà.



Không cần tài xế tới đón, Hạ Hoài lái xe đưa Chu Chu về nhà. Trên đường đi Chu Chu đều ở trong trạng thái vô cùng bối rối, "Em cứ thế này mà đi sao? Em đến đó cần làm những gì? Em..."



Hạ Hoài nắm chặt lấy đôi bàn tay Chu Chu, Hạ Hoài nhìn Chu Chu một cái, "Cứ thế này thôi, đừng khẩn trương, có anh đây rồi."



Trời mùa đông làm cho má Chu Chu đỏ ửng, "Bố mẹ anh có thể sẽ không thích em không?"



"Không đâu, có anh thích em là đủ rồi." Hạ Hoài lau đi mồ hôi trên bàn tay Chu Chu, ôm người vào lòng.



Biệt thự duy nhất ở vùng ngoại thành, Chu Chu không dám đi vào, Hạ Hoài quay đầu lại nắm tay cậu, "Không sao." Lúc này có tác dụng nhất chính là pheromone của Hạ Hoài, bao quanh Chu Chu, cậu mới trấn định thêm chút.



Hai người vừa đi vào biệt thư, Văn Tĩnh Thư không nhịn được nhíu mày, liếc mắt nhìn bố Hạ Hoài – Hạ Kiệt Duẫn. Dường như đang nói, con trai của ông, tiền trảm hậu tấu, dám đánh dấu vĩnh viễn Omega nhà người ta rồi.



Bình thường Hạ Hoài làm việc rất cẩn thận, bố Hạ Hoài cảm thấy đó không phải là ký hiệu vĩnh viễn.



Bố mẹ Hạ Hoài bình thường đều làm việc ở các tỉnh khác hay bay ra nước ngoài, Hạ Hoài khi thì ở ký túc xá, khi thì ở chung cư, biệt thự vô cùng quạnh quẽ. Văn Tĩnh Thư không quá giỏi nói chuyện với tiểu bối, nhất thời bầu không khí không thể nóng lên được, có chút lúng túng.



"Chào đi." Hạ Hoài kéo Chu Chu lên phía trước, Chu Chu hít vào một hơi, "Cháu chào cô chú, cháu tên là Chu Chu."



Điều làm Văn Tĩnh Thư ngạc nhiên là, trước giờ Hạ Hoài đều chỉ thích con gái, không ngờ rằng lại mang một cậu bé về ra mắt gia đình, "Chào cháu, cháu ngồi đi."



Bố của Hạ Hoài, Trương Kiệt Duẫn là thương nhân, nói hơi nhiều một chút, hỏi Chu Chu bây giờ đang học chuyên ngành gì, sau này có dự tính gì.



Chuyên ngành của Chu Chu rất ít người học, là ngành Phục chế di vật văn hóa. Rất phù hợp với người khiếm khuyết thính lực như cậu. Nếu tốt nghiệp muốn đi làm chuyên ngành này, chỉ có thể thi vào làm Nhà phục chế văn vật quốc gia.



Trong bữa cơm, Văn Tĩnh Thư mới mở miệng nói, "Chu Chu, kỳ thực cô chú cũng không quá vừa lòng." Hạ Hoài đã nói với hai người trước rồi, cho nên khi nói chuyện với Chu Chu hai người nói rất chậm.


Hạ Hoài ngồi sau lưng Chu Chu, ôm cả người Chu Chu vào lòng, dựa cằm vào vai Chu Chu nói vào tai cậu, "Có còn đói hay không?"



Hơi thở nóng bỏng làm Chu Chu trốn tránh, "Ăn hết chỗ này sẽ không đói nữa."



Omega không có phản ứng gì, cậu có thể nghe thấy Hạ Hoài nói chuyện. Hạ Hoài dựa vào cổ Chu Chu, cười ngu ngốc, "Bảo bối."



Không biết Hạ Hoài tại sao đột nhiên lại cười, Chu Chu quay đầu lại nhìn anh. Chỉ cảm thấy Hạ Hoài thổi khí vào tai mình, Chu Chu ngứa ngáy né tránh, trừng to mắt nhìn anh, "Chồng, dường như em có thể nghe thấy lời anh nói rồi?"



Bất tri bất giác Chu Chu bị vây trong trạng thái mơ màng, Hạ Hoài thấy dáng vẻ hoang mang của cậu, không nhịn được cười lên, "Ừ, nghe được lời anh nói rồi."



Đẩy đồ ăn qua một bên, Chu Chu nào vào lòng Hạ Hoài, "Anh nói thêm một lần nữa!"



"Bảo bối."



"Hạ Hoài."



Giọng nói của Hạ Hoài không giống như cậu, trầm thấp có lực, đặc biệt lúc thì thầm, âm thanh đi qua tai truyền vào trong, cảm giác tê dại.



"Hu hu...." khi mang thai bị kích động rất dễ khóc, Chu Chu khóc hu hu đưa hai tay muốn Hạ Hoài ôm, "Em...em nghe...hu hu...nghe được anh nói chuyện rồi..."



Tin Chu Chu có thể nghe được bị Hạ Hoài nói ngay cho bố mẹ, anh mang theo Chu Chu đã mang thai bốn tháng đi kiểm tra lại một lần. Có thể nghe được là việc tốt, tuy nhiên cậu vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, âm thanh nghe được lúc to lúc nhỏ, cũng đôi khi một bên tai không thể nghe thấy. Nhưng mà đối với Chu Chu đây cũng là một kỳ tích rồi.



Sau khi mang thai được sáu tháng, Hạ Hoài cuối cùng đã không phải kiêng kị chuyện phòng the, nhìn thấy Chu Chu lớn bụng bị mình bắt nạt đến phát khóc, Hạ Hoài mới cảm giác được mình có khuynh hướng S.



Đứa nhỏ được thuận lợi sinh ra ở tháng thứ chín, bé con mềm mại là nữ. Chu Chu còn phải tiếp tục học đại học, đứa trẻ vừa đầy tháng đã được Văn Tĩnh Thư mang về biệt thự chăm sóc.



Lúc chỉ có Chu Chu và Hạ Hoài ở chung, Hạ Hoài ngày càng mặt dày, Chu Chu tức giận đẩy anh ra, "Anh đừng bắt nạt người." Hạ Hoài không biết tự giác, Chu Chu trên phương diện thể chất hay pheromone đều không chống cự được anh.



Khi bị ôm vào phòng tắm tẩy rửa, Chu Chu thì thầm, "Không nên yêu qua mạng, không biết chừng mực chút nào, chỉ biết bắt nạt người khác."



Hoàn