Tô Tô
Tác giả
2 truyện
Đề cử

Trúc Mai Thanh Mã

Tô Tô | Ngôn Tình |Hoàn thành| 7 chương

--Văn án:
- Mã Mai và Diệp Trúc Thanh là một đôi thanh mai trúc mã. Mẹ của bọn họ là bạn khuê mật còn bố là anh em chí cốt của nhau.


Diệp Trúc Thanh là con gái, Mã Mai là… con trai.


Một lời khó nói hết, lúc nhỏ Mã Mai suốt khóc lóc mè nheo phản kháng khiến người lớn nhà họ Mã phiền quá chịu không nổi, cuối cùng đổi tên cho cậu thành Mã Mi. Mặc dù vẫn còn nữ tính, nhưng ít nhất thì cũng bình thường hơn chút.


Mã Mi cực kỳ phấn khởi muốn báo tin này cho chị hàng xóm Trúc Thanh (*), nhân tiện mang đến ít socola mà cô thích nhất. Kết quả, ngay tại lối vào vườn hoa nhà cô, vừa mới nhô đầu ra, cảnh trước mắt suýt chút làm ruột gan cậu bủn rủn.


Chị gái nhỏ từ bé đến giờ chỉ chơi với cậu … vậy mà… vậy mà ôm đứa con trai khác chơi trò hôn nhẹ.



Muốn khóc quá, mẹ nói chỉ khi thích người ta nhất mới có thể hôn nhẹ, chị ấy…


“Ơ, Tiểu Mai Mai?”


Rõ ràng người làm sai là chị Trúc Thanh nhưng cậu lại đỏ vành mắt, loạng choạng bỏ chạy.



“Diệp Trúc Thanh, rốt cuộc đã thổi được chưa?” Phong Lạc chớp chớp mắt, vẫn cộm như cũ, chửi ầm lên: “Đau chết ông đây rồi, cái đồ đầu gỗ này, đào bừa một khóm hoa là được rồi, lại còn muốn ông đây đào đóa này đóa kia, nhìn đi, nhìn đi… nếu ông đây mà mù…”


Nếu không nhìn nhầm, thằng nhóc lại sắp khóc… thật là…

sstruyen mời các bạn xem tiếp..

Chồng Trước, Anh Thật Là Nham Hiểm

Tô Tô | Ngôn Tình |Hoàn thành| 102 chương

Thể loại: Hiện đại, ngược văn ngược tâm ngược thân, nam chính cuồng ngược biến thái, HE 
Editor: Hoa Linh Tộc
Nguồn convert: gachuaonl - Tàng Thư Viện

Năm tám tuổi , cô lấy thân phận con dâu nuôi từ bé gả cho anh, nhưng anh lại nhẫn tâm đặt cho cô một địa vị khác: 

"Cô là một con chó tôi nuôi theo bên người mà thôi!"

Suốt mười sáu năm qua, anh nói gì cô đều nghe nấy, nhưng kết quả cô chỉ nhận được một câu nói tàn nhẫn của anh:

"Mang theo nghiệt chủng cô sinh ra,  tìm chết đi!"

Biết được anh không cho phép cô cắt tóc, biết được những yêu thương mong manh anh dành cho cô đều vì xem cô như thế thân của người mà anh yêu sâu đậm. Lần đầu tiên Hàn Tử Tây đứng trước mặt anh mà sắc mặt cô không hề thay đổi, trên gương mặt xinh đẹp hiện lên hai lúm đồng tiền, kiên định mà quyết tuyệt nói:

"Sở tiên sinh, anh bị fire!"

Sở Trạm Đông không tin vào mắt mình, từ trước đến nay không phải cô luôn xem mình là trời sao, rõ ràng là vậy mà...

Cô hoa lệ xoay người rời đi không chút lưu luyến, làm cho tim anh bị trật mất một nhịp.

Ở một giây phút đó, trong lòng anh bỗng nhiên dâng lên một sự hối hận trước nay chưa từng có!