Trình Ninh Tĩnh
Tác giả
2 truyện
Đề cử

Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Trình Ninh Tĩnh | Ngôn Tình |Hoàn thành| 2639 chương

Tên khác của truyện: Khế ước mammy: Thiên tài bảo phúc hắc cha
Raw: Oanh Love
Edit: boconganh1503 +huyền.uha + Oanh Love

Một đêm triền miên, cô bỏ trốn sang nước ngoài ngay khi trong bụng cô đã có thai đứa con của anh.

Tám năm sau, cô về nước dẫn theo bên người một trai thiên tài siêu cấp đáng yêu, nhưng anh lại có vị hôn thê.

Anh nói, " Giao đứa bé cho tôi, nếu không, hậu quả cô không gánh nổi đâu!"

Cô nói:"Bổn tiểu thư xưa nay chay mặn điều ăn, nhưng ngặt nỗi tôi chưa bao giờ chịu ăn thiệt thòi, muốn đứa nhỏ vậy anh tự tìm người mà sinh đi!"

Bảo bối tủm tỉm cười nói:"Muốn làm cha tôi, phải xem ông có đủ bản lãnh không rồi hãy nói..bằng không, ông chuẩn bị gánh chịu đại giới đi!"

Hai cha con lần đầu gặp gở trên mạng..

Bảo bối giả dạng nữ nhân nhằm mục đích hấp dẫn sự chú ý của cha mình,"Cầu xoa xoa, cầu sủng ái, cầu ôm hôn!"

Cha bé bình tỉnh đáp, " Cầu báo ba vòng, tôi đối với đối tượng ở trên giường có chút lựa chọn!"

Chồng Trước Ra Lệnh Truy Bắt: Phúc Hắc Boss Ngốc Manh Thê

Trình Ninh Tĩnh | Ngôn Tình |Đang ra| 202 chương

Editor: Nhã Tịnh

Chị họ không muốn gả liền đào hôn, cô là người bị thay thế, nhưng cô cũng đào hôn! Cuối cùng nửa đường bị người đàn ông kia bắt về!

Nghe nói hắn là người lạnh lùng, tính khí nóng nảy thất thường, nhưng đối với cô, nhường nhịn mọi thứ, đủ kiên nhẫn, cho đến khi gia đình thất thế phá sản thì cô mới hay từ đầu đến cuối chỉ là một vở kịch.

Vì tình nhân của hắn, hắn đem cô giao cho kẻ thù, bỏ đi không thèm để ý.

"Cố Bình An, trong tự điển cuộc sống của Mục Lăng tôi sẽ không bao giờ có cái từ hối hận này."

"Rất tốt, bắt đầu từ hôm nay, trong tự điển của anh không có những từ nào, tôi sẽ dạy anh những từ đó."

Một trận đấu đá về tình cảm giữa nam và nữ, cuối cùng cả hai đều thua.

"Cố Bình An, xin lỗi, anh yêu em."

"Xin lỗi, tôi không yêu anh."

Mấy năm sau.

Cô trở về nước, con gái lên sân khấu cứu giúp: "Hắc, soái ca, anh là ai vậy, sao lại dám gào mẹ tôi?"

Mục Lăng gào thét: "Cố Bình An, một mình em chạy còn chưa tính, vậy mà còn dám mang theo con gái của anh cùng chạy?"