9 Giấc Mộng Xuân Của Nữ Hái Hoa Tặc
Chương 58 : Điên cuồng
Ngày đăng: 12:33 30/04/20
Tục ngữ nói, sợ cái gì cái đó sẽ đến.
Khi Tống Mạch ôm Đường Hoan rẽ tới chỗ ngoặt, Tống Lăng từ phía đối diện đi tới.
Đường Hoan phát hiện cơ thể Tống Mạch lập tức cứng lại, nàng cười trộm, làm
bộ như không nhìn thấy Tống Lăng cọ cọ trong lòng hắn, thanh âm cao thấp vừa phải: “Nhị gia sao lại không đi ?” Nàng cũng muốn xem xem, hai
huynh đệ này có thể tiếp tục diễn tiếp hay không.
Tống Mạch vội muốn thả nàng xuống.
Đường Hoan ôm cổ hắn không buông tay: “Nhị gia đưa ta về phòng đi!”
“Ta…”
“Nhị đệ, còn đứng ở đó lằng nhằng cái gì? Tối nay đệ muội bị sợ hãi, đệ đưa
nàng đi qua tiện thể ngủ lại ở bên kia luôn đi, không cần về tiền viện
nữa.” Tống Lăng đứng ở cách đó không xa, thanh âm lành lạnh bình tĩnh,
khuôn mặt ẩn trong bóng đêm nhìn không rõ lắm.
“Đại, đại ca?”
Đường Hoan khiếp sợ nhìn lại phía bên kia, đầu vừa xoay được một nửa vội quay nhanh trở lại, sốt ruột thúc giục nam nhân ôm nàng: “Nhị gia,
chúng ta đi nhanh đi!” Vụng trộm véo Tống Mạch một cái, chủ yếu là tỏ ý thẹn quá hóa giận.
Tống Mạch nhịn đau, ánh mắt lại thuỷ chung nhìn chằm chằm Tống Lăng bên kia, “Tống…”
Tống Lăng dường như có thể đoán được hắn muốn nói cái gì, vừa đi về phía
trước vừa lạnh giọng khiển trách: “Nhị đệ, tình huống hôm nay đặc thù,
về sau đệ nên chú ý một chút, đừng ở bên ngoài động chân động tay với đệ muội, truyền ra ngoài danh tiếng Tống gia chúng ta cũng không dễ nghe,
da mặt của đệ muội cũng chịu không nổi. Được rồi, ta về phòng, đệ và đệ
muội cũng đi ngủ sớm một chút đi.”
Mắt thấy gã sắp đi, Tống Mạch
lại không có cách nào nhẫn nại việc làm bậy này của đệ đệ, không cho
Đường Hoan phản đối liền thả người xuống đất, sải bước chạy về phía Tống Lăng, nắm cổ tay gã kéo ra chỗ xa xa. Xác định Đường Hoan không nghe
được, hắn mới đẩy mạnh người lên vách tường, thấp giọng quát: “Nhị đệ,
ngươi đừng quá phận! Chuyện trước đó ta cũng không muốn xen vào nữa, bây giờ nàng bằng lòng sống với ngươi, ngươi lập tức đi qua tìm nàng, về
sau đối xử tốt với nàng!”
So với cơn tức giận của hắn, Tống Lăng
quả thực giống như người không có việc gì, sửa sang lại áo xống, cũng có chút bất ngờ hỏi hắn: “Hải Đường bằng lòng rồi? Bởi vì nhìn thấy đại
ca lêu lổng cùng nha hoàn, nàng đầu tiên là hết hy vọng với đại ca, sau
đó lại thích “ta” mà đại ca giả trang, cho nên bằng lòng? Đại ca, vậy
huynh nên dạy ta trước là huynh dỗ nàng thế nào, tránh cho lát nữa ta lộ ra sơ hở, nàng lại muốn tìm cái chết.”
Trong lời nói tràn đầy vẻ châm chọc.
Tống Mạch làm sao không hiểu, hắn nhìn về phía bên cạnh, giọng buồn bực nói: “Nhị đệ, đệ bảo ta chứng minh ta không có tình cảm với đệ muội, tối nay ta đều làm được rồi, cho dù đệ muội động tâm với ta, bây giờ cũng đã
chết tâm …”
“Đại ca, huynh không cần phải nói, ta chỉ bảo huynh
làm tiếp một chuyện.” Tống Lăng cười cắt ngang lời hắn, “Đại ca, ta tin
rằng Hải Đường hết hy vọng với huynh, nhưng ta không tin huynh hết hy
vọng với nàng. Đêm nay huynh giả dạng thành ta ở chung một phòng với
nàng, nếu huynh có thể làm được không chạm vào nàng, ta sẽ hoàn toàn tin tưởng huynh, sau này ở nhà đối tốt với Hải Đường, bên ngoài ngoan ngoãn nghe huynh nói, thế nào?”
“Nàng là thê tử của ngươi, ngươi như
vậy có còn là người không?” Tống Mạch nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lại đánh gã một bạt tai. Gã coi nàng trở thành cái gì?
Tống
Lăng cười cười, vỗ vỗ bả vai hắn nói: “Đại ca đừng nóng giận, huynh lại
dung túng ta một lần đi, chủ yếu là trên cổ ta bị nha hoàn kia cào mấy
cái, ta sợ bị Hải Đường nhìn ra được. Không thể đi cùng nàng, nàng cũng ỷ lại vào “Ta” như vậy, ta sợ nàng nghĩ nhiều, vạn nhất dựa vào dấu vết
để lại nhận ra hai chúng ta liên thủ lừa nàng, nàng còn không một lòng
muốn chết? Đại ca tốt, chỉ đêm nay, chỉ cần huynh không chủ động, Hải
Đường khẳng định sẽ không làm cái gì với huynh. Huynh an an ổn ổn ngủ
một giấc, vừa chứng minh huynh thật sự sẽ không bị Hải Đường hấp dẫn làm ra chuyện có lỗi với ta, vừa thay ta thể hiện tốt ở trước mặt Hải
Đường, đây không phải là một công đôi việc sao? Đại ca yên tâm, sáng mai ta chắc chắn sẽ đổi lại với huynh.”
“Đệ…”
“Đại ca, hay là huynh không dám? Sợ mình không nhịn được? Nếu là như thế, ta cũng không miễn cưỡng huynh, bây giờ ta liền đi qua, không nói hai lời muốn nàng
trước, sau đó cho dù nàng nhận ra được ta không phải là Nhị gia vừa an
ủi nàng kia, nàng hoặc là chết, hoặc là hết hy vọng hầu hạ ta, dù sao
cũng là người của ta rồi.” Tống Lăng đắc ý nói, nhấc chân muốn đi trở
về.
Tống Mạch túm lấy gã, giọng nói lạnh như băng: “Tống Lăng,
như lời ngươi nói, ta ở cùng nàng một đêm. Nhưng sau này nếu ngươi dám
ép buộc nàng phụ bạc nàng, cho dù ngươi là đệ đệ ruột của ta, ta cũng
quyết không tha cho ngươi.”
Tống Lăng cười ha hả, “Đại ca, cuối cùng huynh cũng thừa nhận huynh thích nàng rồi, nếu không cần gì quan tâm…”
“Ta dù thích nàng, nhưng ta sẽ không chạm vào thê tử của đệ đệ ta, Tống
Lăng, thu lại suy nghĩ đáng khinh này của ngươi đi.” Tống Mạch hất tay
Đường Hoan ôm chặt hắn, bắt lấy tay hắn dán vào sau lưng mình không tha, chôn ở trước ngực hắn, xấu hổ đến không thể xấu hổ hơn: “Nhị gia, lúc trước
là ta lạnh nhạt với chàng, bây giờ, bây giờ là bồi tội, Hải Đường, Hải
Đường tùy chàng xử trí.”
Xử trí cái gì?
Tống Mạch một chút cũng không muốn xử trí!
Hắn cố gắng không đi cảm thụ da thịt trắng mịn dưới tay, nhắm mắt lại, miễn cưỡng bình tĩnh lại dịu dàng van xin nàng: “Hải Đường, tâm ý của nàng
ta đã hiểu, chẳng qua là đêm nay ta thật sự mệt mỏi, ngày mai, ngày mai
có được không?”
Nói đến ngày mai, trong ngực bất chợt dâng lên
một cơn đau đớn mãnh liệt, ngày mai, nàng như vậy, nhị đệ chắc chắn sẽ
mừng rỡ như điên?
“Lấy cớ…” Đường Hoan cắn ngực hắn, nước mắt
chậm rãi tuôn ra, ướt nhẹp trung y của hắn, “Nhị gia, có phải chàng từng gặp nhiều nữ nhân lắm rồi, Hải Đường, Hải Đường như vậy, không thể
khiến chàng vừa lòng, cho nên, chàng mới không cần ta, ngay cả, sờ sờ
cũng không chịu?”
“Không phải…”
“Vậy chàng sờ ta đi, tốt
xấu gì cũng để cho ta biết là chàng thích ta!” Đường Hoan oán hận cắn
hắn. Thật sự hận, nàng tự nhận dung mạo dáng người đều là cực phẩm, nếu
quyến rũ người khác, căn bản không cần quyến rũ, một ánh mắt này của
nàng nam nhân chỉ sợ cũng là chen lấn đưa lên, làm sao ở trước mặt hắn,
nàng thật giống như biến thành một lão thái thái khô quắt, bị hắn ghét
bỏ như thế?
Nàng giận dỗi bắt lấy tay hắn đặt lên bộ ngực mình,
khóc cực kỳ tủi thân: “Chàng sờ một cái, ta chỗ nào không bằng những nữ
nhân kia? Nghe nói chàng muốn nữ nhân muốn đến mức giả mạo đại ca đi ăn
hiếp người ta, sao nào, ta kém nàng ta sao? Lại khiến cho một nam nhân
phong lưu tránh như rắn rết? Chàng nói đi, ta là lớn lên không xinh đẹp
bằng những nữ nhân kia, hay là, hay là nơi này của ta không đủ, không đủ lớn?”
Tống Mạch sắp bị nàng bức điên rồi, “Không phải, không phải…”
Đường Hoan khóc lóc om sòm: “Vậy chàng sờ đi hôn đi, ta không cần chàng muốn
ta, chỉ cần chàng sờ khắp ta hôn khắp ta, chứng minh chàng không chê ta
là được! Hu hu, chàng chính là quá nhiều nữ nhân, ghét bỏ ta không tốt
bằng các nàng…”
Nàng làm sao có thể không bằng những nữ nhân kia? Nàng làm sao có thể so sánh nàng cùng với những nữ nhân kia?
“Ta hôn, ta hôn!”
Không biết là xúc cảm dưới tay, hay là nghe không được nàng khinh thường mình như thế, Tống Mạch điên rồi, hắn thật sự điên rồi, không chút nào báo
trước xoay người đặt ở trên người nàng, từ trán nàng bắt đầu hôn lên,
một chút cũng không dịu dàng, vội vàng như mưa rền gió dữ, thô lỗ muốn
thổi quét nàng, thoáng cái đã hôn khắp cả mặt nàng, lại chuyển qua tiếp
tục tàn sát bừa bãi trên cổ nàng. Hắn vội hắn nhanh, nhưng không hề để
lại dấu vết ở trên người nàng, khi hắn hôn đến bộ ngực nàng, Đường Hoan
phát hiện hắn có một chút do dự. Nàng không cho phép hắn bỏ dở nửa
chừng, đè lại đầu hắn đưa vào, hắn ngậm lấy, lập tức điên cuồng mút vào. Đường Hoan đè nén không được kêu nhỏ ra tiếng,thân thể thoải mái, trong lòng thỏa mãn, khiến cho nàng nở rộ xinh đẹp ở dưới thân hắn.
Thừa dịp hắn mất đi lý trí, nhờ màn “tủi thân” vừa rồi, nàng thật sự khiến
cho hắn hôn toàn thân nàng, từ bộ ngực cho đến ngón chân, nhắm mắt cảm
thụ nhiệt tình chưa từng có của nam nhân. Cuối cùng nàng cũng không nhớ
rõ là nàng chỉ dẫn, hay là do bản năng trời sinh của nam nhân, hắn chợt
nâng hai chân nàng lên, đầu lại tới gần tận tình hôn nàng liếm nàng hút
nàng móc nàng nhấm nháp nàng, hung mãnh cuồng ngược như vừa rồi. Đường
Hoan quên đi tất cả, kẹp lấy đầu hắn càng không ngừng kêu, cuối cùng khi hắn khẽ hút một ngụm lớn nàng trút ra tất cả.
Hắn còn đang tham lam hút, Đường Hoan lại chịu không nổi kích thích liên tục như vậy, lắc lắc thân mình cầu xin hắn dừng lại.
“Đủ không? Như vậy có thể chứng minh ta thích nàng, có thể chứng minh nàng
hơn những nữ nhân kia không?” Tống Mạch ồ ồ thở gấp buông nàng ra, chất
vấn dường như phát tiết.
Ngữ khí của hắn cứng rắn bá đạo trước
nay chưa từng có, dường như nàng dám nói không đủ, hắn sẽ xé nàng. Đường Hoan vốn định phủ nhận kích thích hắn tiến thêm một bước, lúc nghe thấy được giọng điệu của hắn thì thoáng co rúm lại, không có can đảm. Nam
nhân này lúc thành thật có thể đùa chết hắn, đột nhiên hung dữ lên, rất
dọa người.
“Đủ…” Nàng ngượng ngùng kéo chăn lên che kín mình, nghĩ thầm Tống Mạch sẽ không thật sự điên rồi chứ?
Tống Mạch không điên, nghe nàng rốt cuộc cũng xác nhận vừa lòng, hắn nhanh
chóng đứng dậy nhảy xuống kháng, đi ra gian ngoài phát tiết chính mình.
Hắn nhịn được… không có lỗi với nhị đệ hắn.