Ác Hán

Chương 379 : Trường An Loạn (11)

Ngày đăng: 20:23 18/04/20


Giả Hủ xoay người đi xuống chòi:



- Lập tức phát hiệu thông báo cho Đạp Bạch quân hành động, sáng mai ta cần trên đường phố Trường An khắp nơi là binh mã Đạp Bạch quân hành động. Từ hôm nay trở đi tới trước khi chủ công về thực hiện lệnh giới nghiêm, kẻ nào trái lệnh, giết không cần hỏi.



Nấy câu đơn giản của Giả Hủ lộ ra sát khí vô tận, Pháp Chính nghe vậy mỉm cười thích ý, lại hỏi:



- Quân sư định đi đâu thế,



- Còn một việc chủ công không muốn làm, song ta phải làm cho chủ công. Lệnh Cự ma sĩ theo ta tới Vị Ương cung kiến giá.



Pháp Chính sáng mắt, nụ cười càng thêm âm u.



Canh hai, trong thành Trường An tiếng chém giết không ngớt, từng đội thiết kỵ chẳng biết từ đâu ra, xông vào những căn nhà, tiếp đó là tiếng la hét thảm thiết.



Thủ vệ thập nhị môn coi như không thấy, chỉ tuần tra trên phố, gặp kẻ khả nghi không hỏi lai lịch bắt ngay lấy.



Còn về Kỹ kích sĩ còn hung hãn hơn đám thiết kỵ, mặc áo đen đặc chế của Đốc sát viện, theo danh sách vào từng nhà, gặp phản kháng là giết trước, giết cho thành Trường An máu chảy thành sông.



Giả Hủ dẫn 400 Cự ma sĩ qua Ẩm Mã kiểu đi tới Vị Ương cung, ở sau, Giả Mục và Giả Phong tỏ ra vô cùng trầm tĩnh.



- Phụ thân, Nguyên Trực tới báo đã mở cửa Hàm Cốc Quan cho nhân mã của Chung Diêu đi vào, hẳn đã tới lúc động thủ rồi.



Giả Hủ mắt thất thần, tựa hồ đang suy nghĩ chuyện gì đó, cho nên khi Giả Mục hỏi, ông ta không trả lời.



- Phụ thân, phụ thân ...



- Hả?



Giả Hủ choàng tỉnh, quay đầu nhìn hai đứa con trai:



- Các ngươi vừa nói gì.




- Đại gia vất vả rồi.



Không giống như những người khác, Giả Hủ chẳng những là đệ nhất mưu chủ của Đổng Phi, còn là lão sư của y. Trong quần thể mưu sĩ của Đổng Phi, e trừ Bàng Thống và Gia Cát Cẩn ra thì y tín nhiệm nhất là Giả Hủ.



Ở điểm nay đến Từ Thứ và Thạch Thao cũng không bì được.



Trước kia Đổng Phi thu phục Giả Hủ, Điển Vi cũng ở bên cạnh, nên rất rõ giá trị của ông ta, thu song kích lại, chắp tay hành lễ:



- Quân sư tới rồi.



Bên kia Dương Tự cũng tới, mặt cười chua chát, nửa ngày trời chẳng nói nổi một lời. Ông ta sao chẳng biết mưu tính của Chi Tập và Kim Toàn, song Dương Tự cũng là người ở Tây Vực lâu năm, người Trường An không biết Giả Hủ lợi hại, chả lẽ ông ta không biết. Có lòng mà không ngăn cản được, nhưng chăng phải cũng có chút mong mỏi Chi Tập thành công sao?



Đương nhiên nhiên Dương Tự cũng biến đó gần như là chuyện không thể, nên giả bệnh nằm nhà, đồng thời ngầm nhắc nhở người khác bảo vệ nguyên khí. Nhưng ông ta không ngờ Giả Hủ ác độc như vậy, đột nhiên phát động, chẳng những giết Chung Tiến đường đệ của Chung Diêu, còn thần không biết quỷ không hay điều Bối Ngôi Quân về, chẳng những đánh tan âm mưu của đám Chi Tập, còn thẳng tay vung đồ đao lên.



Ông ta rõ mình không thể xoay chuyển cục diện, những thế tộc trung với Tây Hán vương đã hoàn toàn chọc giận nhân mã Đổng hệ.



Chỉ hi vòng giữ được thể diện cho Tây Hán vương, phải biết rằng Hán Thất duy trì tới nay, chỉ còn chút ít thể diện.



- Giả tướng quân...



Dương Tự ngần ngừ lên tiếng mà không biết nói sao:



Giả Hủ nay là Quân sư trung lang tướng, Gián nghị đại phu, quan vị không hiển hách, nhưng người thông minh nhìn một cái là rõ ông ta được Đổng Phi tín nhiệm thế nào. Vì Quân sư trung lang tướng chính là chức vị của Lý Nho năm xưa.



Lý Nho là ai, là người Đổng gia, là thân thích thực sự của Đổng Phi, người tiếp nhận chức này, nếu không phải được Đổng Phi cực kỳ tín nhiệm thì không đảm nhận được. 



Dương Tự biết Giả Hủ không phải người dễ tiếp cận, hít sâu một hơi nói:



- Không biết đêm khuya tới đây có gì chỉ giáo.