Ác Huynh Tại Bên (Ác Huynh Bên Người)

Chương 117 : Vào cửa mà muốn trốn vé

Ngày đăng: 14:36 18/04/20


vào cửa mà muốn trốn vé



Mộ Dung Đức Âm khẽ nâng hàng lông mi xinh đẹp: “Hoàng đế, quả nhiên ngươi giả bộ.”



“Ngươi hoài nghi từ sớm, ta cần gì phải tiếp tục diễn!” Hoàng đế đã khôi phục dáng vẻ tà mị, “Mộ Dung Đức Âm, chúng ta có thể làmcuộc giao dịch, chỉ cần ngươi đồng ý giúp ta, ta sẽ thỏa mãn một điều kiện của ngươi.”



“Ta không có yêu cầu gì, Long Sách đã đủ để cho ta thỏa mãn.” Một lời Mộ Dung Đức Âm nói ra mang theo hai nghĩa.



Hoàng đế lạnh lùng cười: “Phải rồi nha, bởi vì trong thiên hạ này, chỉ sợ người ngươi ăn nằm cũng chỉ có một mình Long Sách đi! Mộ Dung Đức Âm, ngươi đã không muốn cùng ta giao dịch, vậy không ngại nghe lời uy hiếp của ta một chút chứ.Nếu như ngươi không giúp ta, xì căng đan của ngươi và Long Sách sẽ truyền khắp thiên hạ!”



“Ta với Long Sách có cái xì căng đan gì chứ?” Mộ Dung Đức Âm đôi mắt trong sáng giống như dòng suối tinh khiết. ” Chuyện xấu xa giữa ngươi và Long Sách kia kìa, ngươi nghĩ rằng bộ ta không biết sao? Hơn nữa, buồn cười chính là, Long Sách lại chính là kẻ nằm dưới à!” Hoàng đế hắc hắc cười lạnh.



Thẳng cho đến lúc này sắc mặt của Mộ Dung Đức Âm mới đổi, nói: “Hoàng đế, ngươi rình coi chuyện riêng tư của người khác, đồ hạ lưu!”



“Ngươi lại cũng dám nói trẫm hạ lưu? Ngươi có biết bây giờ ngươi sắp sửa đặt chân tới đâu hay không hả? Mộ Dung Đức Âm, chỉ cần ta ra lệnh một tiếng, ngươi có mười cái mạng cũng không đủ dùng!” Hoàng đế nhất thời dùng địa vị thiên tử ra vẻ ta đây.



“Cái này vô dụng gì với ta, chỉ cần ngay bây giờ ta khẽ vẫy tay, cái mạng duy nhất của ngươi ngay tức khắc cũng chả còn.” Mộ Dung Đức Âm trái lại cũng chẳng đếm xuể. Hoàng đế nói: “Mộ Dung Đức Âm, ngươi lại học cái thói giảo hoạt của Long Sách, chỉ có điều ta biết ngươi sẽ không thể giết ta dễ dàng như thế, ngươi nên biết lợi và hại. Giao dịch cùng với ta, chỉ có lợi cho ngươi, không có chỗ xấu.”



“Ngươi muốn ta làm cái gì?” Mộ Dung Đức Âm lười quanh co lắt léo với hắn, nói thẳng.



Hoàng đế gật gật đầu: “Đây mới chính là việc người thông minh nên làm, ta nói cho ngươi biết, ở trong cung ta thực sự đau đầu với hoàng hậu, thủ đoạn của nàng nhiều lắm, khó có thể phòng bị hết được.



Dù sao thì bây giờ Cốt nhi hắn cũng không có thế lực, ta chỉ sợ hắn khó có thể đối kháng lại hoàng hậu, bởi vậy muốn mời ngươi phối hợp với ta, thay đổi mục tiêu của hoàng hậu, lấy năng lực của ngươi và thế lực Ma giáo đứng sau, tất nhiên có thể ở đối phó hoàng hậu toàn thân trở ra. Nếu ngươi chịu phối hợp, ta sẽ phong vương cho Mộ Dung Long Sách!”



” Vương gia Long Sách sao?” Mộ Dung Đức Âm bổ não một chút, đột nhiên cảm thấy cái này hết sức hết sức đặc biệt có phong cách hết sức hết sức —— Cái danh Vương gia này nè chỉ nghĩ thôi cũng đủ khiến cho lòng người kích động!
Mộ Dung Đức Âm lôi khóa sắt ra, hai người lặng lẽ tiến vào hậu hoa viên cỏ cây sum xuê, quả nhiên chưa đi được mấy bước, chỉ thấy đã đến cuối hoa viên, trước mắt chính là một dòng suối bốc hơi nghi ngút sương mù dày đặc, Long Sách cười nói: “Chúng ta ở trong này lội xuống, mỗi dòng suối trong vương phủ đều thông với nhau, vả cũng đều là ôn tuyền.”



Vì thế hai người cởi sạch bách nhảy xuống nước, nước ấm quả nhiên là nóng, Long Sách nói: “Không nên gấp, chúng ta bơi vào bên trong đi, trong này có thắng cảnh rất đẹp, mô phỏng theo long cung dưới đáy biển, không có chỗ nào thích hợp tắm rửa hơn so nơi kia….”



“Huynh trưởng thật sự là kiến thức rộng rãi.” Đức Âm châm chọc.



“Câm miệng, đi theo ta đi là tốt rồi!” Long Sách bơi ở phía trước.



Lai không biết, trốn vé không chỉ một đôi bọn hắn, hoàng đế cùng Ân Cốt đuổi phía sau, hai người thấy chỗ cây liều bên bờ có quần áo của Long Sách cùng Đức Âm, liền bốn mắt nhìn nhau, lập tức đem toàn bộ quần áo này xé nát, ném ra rất xa.



“Xem hai người các ngươi trần truồng đít khỉ làm sao đi lên!” Hoàng đế oán hận nói.



Cho nên bọn họ cũng cởi quần áo ra, nhảy vào.



Không bao lâu sau khi hoàng đế cùng Ân Cốt bơi đi, lại có hai người bay qua đầu tường, một vị công tử trong đó cầm quạt xếp chỉ huy hắc y nhân bên người nói: “Thập Nhị, đem y phục của bọn hắn tiêu hủy tất cả, sau đó chúng ta đi vào!”



Người này không ngờ là tà Tà Tôn Mai Bát Sát!



Thập Nhị do dự nói: “Chủ nhân, chúng ta cũng phải cởi sạch sao?”



“Tất nhiên, bổn tọa trăm cay nghìn đắng tới chỗ này, không hưởng thụ một phen sao được? Thập Nhị, ngươi làm liền đi!”



Mai Bát Sát vừa nói, một bên cởi được trơn, sau đó tay cầm chiết phiến, trần truồng nhảy vào trong suối nước nóng, tuy rằng cả người trần truồng nhưng hắn vẫn phong nhã cầm cây quạt quạt.