Ác Huynh Tại Bên (Ác Huynh Bên Người)

Chương 128 : Các loại ngược luyến cung đình, ngươi không biết đó là ngược bởi vì ngươi sớm đã bị nếm đủ các loại ngược v

Ngày đăng: 14:36 18/04/20


các loại ngược luyến cung đình, ngươi không biết đó là ngược bởi vì ngươi sớm đã bị nếm đủ các loại ngược văn



Long Sách đi rất chậm, nhưng thật ra là muốn kéo dài thời gian với mấy tên cao thủ thái giám này một lát, suy nghĩ đối sách ứng phó, bằng công phu của hắn, giải quyết mấy tên cao thủ hoàng cung này chỉ sợ cũng phải hao tổn chút khí lực, Thị Long đang ở một nơi bí mật gần đó, hai người liên thủ, hẳn là dư dả. Nhưng, hắn cũng không muốn thoát thân như vậy, hắn muốn tương kế tựu kế, công khai trả đòn lại cho hoàng hậu, sau đó kiềm chế hoàng hậu, điều khiển biến hóa của thế cục.



Nhưng mà Mộ Dung Đức Âm đang ở nơi này trái đợi phải chờ, chờ cho đến khi tán gẫu nằm vật xuống ở trên giường Ân Cốt, đêm đã khuya, hắn cũng có chút mệt mỏi. Vì thế nói với Ân Cốt: “Long Sách đến đây gọi ta.”



“Đi chết đi, heo quyến rũ chết bầm.” Ân Cốt không để ý tới hắn. Đêm nay hoàng đế cần đạo diễn một trận chết giả, hắn phải ra sân khấu, giúp cho hoàng đế diễn vở kịch chết giả mà thôi, nào có thời gian chơi đùa với Âm Heo. Vì thế kéo chăn mền trên giường qua bỏ một bên Đức Âm, cứ thế đi ra ngoài. Trước khi đi vẫn không quên nói: “Mộ Dung Đức Âm, ngươi dám chạm vào chăn mền của ta, ta sẽ đốt luôn cái giường!”



Còn tình huống thực tế thì Mộ Dung Đức Âm đắp chăn mền mà ngủ, Ân Cốt ác thú vị mỗi ngày đều đắp, thời gian rời khỏi kinh thành, hắn còn ý đặc biệt đem chăn mền lưu mùi hương thơm tho trên người Đức Âm mang theo cùng luôn, không biết là trong đầu yy những thứ gì.



Ân Cốt rời khỏi, lãnh cung to như vậy lại trống rỗng, Mộ Dung Đức Âm đang đắp mền của Ân Cốt, dần dần chìm vào mộng đẹp. Thẳng đến khi cánh tay phải bị người nhẹ nhàng tháo bỏ, hắn mới chợt mở to mắt, chỉ thấy Địa Ngục Khuyển không biết từ khi nào đã tới bên cạnh hắn, đang cởi bỏ lớp vải trắng trên tay xem xét thương thế. “Đừng cởi.” Đức Âm nói, “Chỉ là vết thương nhẹ.”



Địa Ngục Khuyển lo lắng nói: “Là ai làm ngài bị thương?”



“Mấy người chết.” Mộ Dung Đức Âm phất phất tay, “Ngươi đi sang chỗ hoàng đế bên kia, bây giờ thời gian cũng không sai biệt lắm, dựa theo lời dặn của Long Sách lúc trước đi làm đi.”



“Ngài bị thương…” Hoa Ảnh trong mắt tràn đầy thương tiếc. “Không ngại.” Đức Âm nói, “Chỉ là trầy da một ít.”



Trầy da mà lại bao thành như vậy sao? Trong mắt Địa Ngục Khuyển không tin, chậm chạp không muốn rời đi, muốn đích thân xử lý miệng vết thương cho Đức Âm rồi mới đi.



Không lay chuyển được hắn Đức Âm đành phải để cho Địa Ngục Khuyển tháo vải trắng ra. đang cầm cánh tay của Đức Âm, động tác nhẹ nhàng gần như không có cảm giác đụng chạm, sau khi cởi bỏ lớp vải trắng, mới phát hiện cánh tay Đức Âm chỉ là bị nắm chặt quá nên để lại vết bầm tím.




Vở kịch ngược luyến hoàn mỹ rốt cục cũng hoàn thành xong, tuy rằng cực kỳ cảm động, nhưng dưới ánh mắt người khác tựa hồ thiếu bớt cái gì thì phải.



Chính là, rốt cuộc không đúng ở chỗ nào đây?



Ngay sau khi hoàng đế cùng Ân Cốt bị khiêng xuống dưới, Địa Ngục Khuyển thần không biết quỷ không hay lẫn vào linh đường, đem một viên thuốc giả chết nhét vào trong miệng Ân Cốt giả vờ hôn mê, Ân Cốt không thể sớm tỉnh lại, hắn mà tỉnh sớm thì hỏng chuyện.



Rốt cục Mộ Dung Đức Âm cũng bị mang tới trong cung điện của hoàng hậu,theo lời thái giám bẩm báo, lúc trước Mộ Dung Đức Âm bị trọng thương, không thể nhúc nhích, cho nên phải nâng hắn qua đây. Hơn nữa cái tên Long Đại Sách kia là một thái giám đa tình, từ lâu đã thông đồng làm chuyện mờ ám với Mộ Dung Đức Âm, hai người yêu đến chết đi sống lại, lần này hai người theo đến, hình như là đã chuẩn bị làm tốt việc tự tử.



Kỳ thật hai anh em nhà người ta một kẻ thì đùa giỡn tâm cơ, một tên thì hay ngủ, tự tử vì tình cái khỉ gì a.



Trong lỗ tai Mộ Dung Đức Âm nhét hai cục bông, đó là khi bôi thuốc hỏi Ân Cốt, nhét ở trong lỗ tai vừa vặn có thể yên tĩnh ngủ, cứ việc hoàng hậu chít chít méo mó gì ì đó thì hắn cũng không cần để ý, Đức Âm còn dùng đoạn gấm bịt kín hai mắt, hưởng thụ niềm vui ngon giấc ở trên đại điện hoàng hậu. Hoàng hậu hỏi vì cái gì Mộ Dung Đức Âm bịt mắt, Long Sách nói dối bảo hai mắt Đức Âm bị trọng thương. Kỳ thật đó là miếng che mắt mà đệ đệ bảo bối của hắn che khi ngủ.



Càng tồi tệ hơn chính là trước khi Đức Âm ở bị nâng quay về, còn đặc biệt cố ý đem quần áo cởi bỏ, chỉ mặc mỗi cái quần cộc cởi bỏ phần trên sát cánh tay chui ở trong chăn mền, bên chân còn ủ cái phích nước nóng.



Thật sự biến cung điện của hoàng hậu như phòng ngủ của nhà mình. Thậm tệ hơn chính là, Long Sách thế mà dễ dàng tha thứ cho hắn làm như vậy!



Lililicat



Phong