Ác Nhân Thành Đôi
Chương 148 : Bị bắt
Ngày đăng: 23:52 21/04/20
Tô Văn thấy Trang Thư Tình ở chính đường, Vi Nhi vây quanh nàng, vừa tự mình châm trà vừa nói chuyện vui cười.
Chậc, bản thân mình còn chưa được hưởng đãi ngộ như vậy.
“Tô tiên sinh.”
Tô Vi cũng đứng dậy hành lễ, “Cha.”
Đây là loại quy củ gì? Tô Văn trừng mắt nhìn nàng, chợt nhìn về phía Trang Thư Tình,
“Khó có khi Bạch công tử có thể để ngươi một mình ra ngoài, là chuyện của Thư Hàn hay là…”
Trang Thư Tình lắc đầu, “Ta vì một chuyện đến đây muốn hỏi Tô tiên sinh.”
Tô Văn thấy vẻ mặt nàng nghiêm túc trong lòng liền sốt ruột, Tô Văn thầm nghĩ chắc chắn không phải việc nhỏ, “Mọi người ra ngoài hết đi, Vi Nhi, con canh chừng ngoài cửa.”
Tô Vi nhìn phản ứng của hai người sau liền trả lời lui ra ngoài.
“Nói đi.”
Trang Thư Tình cũng không thể nói rõ mục đích bản thân đến đây, dù sao
đây cũng là chuyện của Bạch gia, một người khác họ thì có thể biết được
bao nhiêu, nhưng nàng vẫn đến.
Chuyện gì cũng phải thử, nàng coi như cảm nhận được.
Nhưng mặc dù biết đáp án nhận được cũng có thể khiến mình thất vọng,
nhưng nàng vẫn ôm lấy một tia hi vọng hỏi Tô Văn, “Tô tiên sinh có biết
năm Chỉ Cố mười bốn tuổi cơ thể chàng ấy đã phát sinh chuyện gì, ngài có biết hay không?”
Trên mặt Tô Văn có chút nghiêm túc, “Tình huống gì? Hiện tại mới tái phát sao?”
Hắn không biết!
Trang Thư Tình khó nén thất vọng, bả vai đều sụp xuống, miễn cưỡng trả lời: “Vâng, công pháp Chỉ Cố luyện có chút vấn đề.”
Tô Văn là người rất thông minh, quan sắt sắc mặt người khác lại càng lợi hại, đầu óc vừa chuyển liền hiểu mục đích nàng đến đây, “Bên chỗ Bạch
gia ta sẽ hỏi thăm.”
“Ta đã từ Bạch Chính Thụ biết được một ít, tổ tiên Bạch gia đến từ Tây
Vực, công pháp bọn họ luyện cũng xuất xứ từ đó, chỉ là ta cho rằng Tô
tiên sinh sẽ biết một chút chuyện gì đó mà người khác không biết nên đến đây hỏi thăm, là ta mạo muội.”
Tô Văn biết nàng vì quan hệ họ hàng giữa hắn và Linh Lung nên tìm đến,
hắn chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ, bọn họ lui tới cũng không nhiều.
“Rất nghiêm trọng sao?”
“Tạm thời vẫn hoàn hảo.” Trang Thư Tình đứng dậy, “Ta không thể ở lâu, quấy rầy rồi, Tô tiên sinh.”
“Chuyện Tay Vực ta sẽ giúp ngươi hỏi thăm, ngươi không nên gấp gáp, mọi
chuyện luôn có hướng giải quyết của nó.” Đưa người ra ngoài, Tô Văn nhẹ
giọng an ủi.
“Trong lòng có chút nôn nóng, không trách được, ta cũng không muốn như
vậy nhưng không khống chế được.” Trang Thư Tình thở dài mỉm cười với Tô
Vi,”Ta đi trước.”
“Tình tỷ tỷ, muội đưa tỷ.”
Trước cửa lớn Tô gia nhiều thêm một người.
Ra hiệu cho Tô Vi không cần đưa nữa, Trang Thư Tình mâm mân môi, chậm rì đi đến.
“Sao lại đến?”
Bạch Chiêm sờ sờ tai nàng, không nói lời nào liền kéo người lên ngựa.
Xe ngựa đi rất êm, tốc độ cũng không nhanh.
“Đứng sốt ruột.”
Một hồi lâu sau, Trang Thư Tình liền nghe thấy hắn nói như vậy.
Nam nhân nhất thời dừng bước lại, nhìn Trang Thư tình càng có vẻ hứng thú.
Nữ tử tính tình cương liệt hắn đã gặp qua, nhưng bên trong cứng rắn bên
ngoài lại kiên cường như nữ nhân trước mắt quả là hiếm thấy.
“Trang đại phu, cường giả trong thiên hạ không chỉ có mình Bạch Chiêm, người thông minh nên biết chọn cành tốt mà đậu.”
“Đáng tiếc, ta không đủ thông minh.” Hành động Trang Thư tình trong nháy mắt cẫn thận hơn rất nhiều so bình thường, chỉ sợ bản thân không chú ý
liền rơi mất lợi khí trong tay.
Trên người không có ô che, vào thời tiết này lại vô cùng lạnh, mưa đã liên tục vài ngày, nhiệt độ không khí càng thấp một chút.
Trang Thư tình rùng mình một cái, răng nanh không nhịn được dụng vào nhanh mấy lần.
“Bọn họ đã đi được đủ xa.”
Trang Thư Tình cũng không muốn chọc giận người nọ, buông dao xuống, tự giác đi về phía miếu.
Miếu không lớn, bên trong cũng không quá rách nát, giữa phòng có môt
đống lửa, phụ nhân dẫn nàng đến đã đổi xiêm y, thả lỏng tóc, đang ngồi
bên đống lửa sưởi ấm.
Trang Thư Tình nhìn nàng, “Chu gia thôn đều bị ngươi liên lụy, Chỉ Cố cho đến bây giờ không phải là người ra tay nhân từ.”
Đối phương nhìn nàng thản nhiên cười, sao còn vẻ thô tục như trước: “Vậy thì có quan hệ gì đến ta đâu? Sao Bạch công tử ở cùng với Trang đại phu lâu như vậy vẫn không bị ngài cảm hóa vậy?”
Trang Thư Tình cũng không cần phải nhiều lời với nàng nữa.
Nhưng đối phương lại như không cam lòng buông tha nàng như vậy, đứng dậy xoay chung quanh nàng vài vòng, “Tuổi còn nhỏ, dáng người lại linh lung thoát tục.”
Xiêm y ẩm ướt dính lên người, đường cong liền lộ ra.
Trang Thư tình vốn có chút không được tự nhiên, nhưng lời này của nàng
ngược lại khiến Trang Thư Tình buông ra. Thân thể tuy lạnh nhưng vẻ mặt
nàng lại rất tự nhiên ngồi xuống bên đống lửa, hành động này ngược lại
chọc giận đối phương.
Nhìn nam nhân trẻ tuổi nói:”Ngô tiểu đệ, không động tâm sao? Tỷ tỷ tự nguyện canh chừng cho ngươi, như thế nào?”
Ánh mắt nam nhân nhìn về phía Trang Thư Tình chỉ cười nhưng không nói.
“Động tâm thì tiến lên, còn nhìn cái gì?”
Trang Thư Tình quay đầu liếc nhìn nàng một cái, “Chủ tử các ngươi muốn là ta phải còn sống, thực đáng tiếc.”
“...”
Người kia tức đến mím môi, nam nhân cười càng vui vẻ, không biết kiếm được xiêm y từ đâu đưa cho nàng.
Trang Thư Tình nhận lấy, cởi áo ngoài đã sớm ẩm ướt ngồi xích lại gần đống lửa, muốn hong khô xiêm y trong.
Nàng giống như hoàn toàn quên mất tình cảnh hiện tại của mình, chỉ muốn bản thân có thể thoải mái một chút.
Vị phu nhân kia tuy có tức giận nhưng nàng vẫn bội phục vị cô nương mới
vừa cập kê này, nàng dùng chính mệnh của mình thay đổi vận mệnh nhửng
người đó, bởi vì nàng biết mình rơi vào tay bọn họ sẽ không chết được,
trái lại những người đó nhất định sẽ không sống được.
Đổi lại là nàng, nàng nhất định không lựa chọn như vậy, ít nhất nàng
không thể thản nhiên khi bản thân đang ở trang tay địch như Trang Thư
Tình.
Dùng danh tiết nữ tử xem trọng nhất cũng không thể khiến nàng ấy đắn đo, nàng có chút tò mò, là chuyện gì mới có thể khiến cô nương trước mắt
thay đổi sắc mặt.
Nhưng mà…
Nữ nhân nhìn về phía Ngô Minh Thanh, chằng lẽ không phải trói người, chặn miệng, lập tức chuyển đến kinh đô sao?
Lưu lại ở đây chẳng phải muốn Bạch công tử lột da lấy máu bọn họ.