Ác Nhân Thành Đôi
Chương 150 : Thế giới động vật
Ngày đăng: 23:52 21/04/20
Đột nhiên tầm mắt nàng hướng đến lùm cây đang lung lay.
Là một sườn núi nhỏ, có mấy cây trúc đang chuyển động.
Trang Thư Tình nhìn, trong thoáng chốc nàng nhìn thấy một con sói bạc đi nhanh qua khóm trúc.
Không, không chỉ một con.
Cắn môi, Trang Thư Tình buông mành, giống như vô tình hỏi Ngô Minh
Thanh, “Đã tới nơi nào rồi? Phía trước có chỗ tránh mưa không?”
“Mớ vừa ra khỏi phạm vi Hội Nguyên Phủ.” Ngô Minh Thanh xốc mành lên nhìn thoáng qua, “Phía trước có một trạm xá bỏ hoang.”
Như không để ý trả lời hắn, trong lòng Trang Thư Tình thầm tính toán.
Ngô Minh Thanh mang theo gần hai mươi người, cho dù những con sói kia
toàn bộ có đến cũng không phải đối thủ, nàng muốn đánh chủ ý là toàn bộ
mạnh thú trên núi, chứ không phải chỉ một đám sói thế đơn lực bạc.
Không thể để Niệm Niệm để chúng nó động thủ
Lời nói Ngô Minh Thanh mang theo ý cười, không biết hắn như nghĩ thông cái gì, oán khí trên mặt tán đi không ít.
“Sợ hãi chỉ khiến bản thân chui vào chỗ chết.” Trang Thư Tình tùy ý vén
mành lên, liếc mắt nhìn bên ngoài, đã nhìn không thấy sườn núi lúc nảy,
“Người muốn Chỉ Cố sống không yên chỉ có thể là đám hoàng tử công chúa
kia, những người khác e ngại thân phận bọn họ, Chỉ Cố lại không hề để ý
chút nào, chọc đến hắn, hắn giết hết bọn họ thì có sao? Cho dù là hoàng
thường cũng sẽ không mắng hắn.”
“Trang đại phu thật sự tin tưởng Bạch công tử ở trong lòng hoàng thượng
có trọng lượng như vậy sao? Hoàng gia không có thân tình, ngài chớ nghĩ
nhiều.”
“Quân phụ, là quân như cũng là phụ, hoàng thượng ở trước mặt Chỉ Cố chỉ
là một vị phụ thân bình thường.” Trang Thư Tình nhìn về phía hắn, “Nếu
ngươi muốn biết thứ gì chỉ cần hỏi ta, ta sẽ nói cho ngươi, không cần
kích ta.”
Có kinh nghiệm bị đối phương đoán đúng tâm tư, lúc này Ngô Minh Thanh coi như đã thích ứng được, không nói chuyện.
Trang Thư Tình cảm giác được, địch ý hắn đối với nàng càng lúc càng nhỏ.
Xe ngựa dừng lại.
Kim nương tử tiến lên trước nhìn, đứng cùng chỗ với Ngô Minh Thanh, “Bọn họ đuổi theo?”
“Sẽ không.” Ngọ Minh Thanh khẽ ngẩng đầu, “Nếu người đuổi theo là Bạch
công tử, hắn sẽ trực tiếp giết chết tất cả chúng ta, tình tình của hắn,
vô cùng cuồng ngạo.”
Kim nương tử cam chịu, quả thật như thế.
“Còn ai có quan hệ với Trang Thư Tình?”
“Đổng gia cho dù dư lực, nhưng tốc độ sẽ không nhanh được như vậy, Trang gia chỉ là chút gia tộc nhỏ, không có bản lĩnh này.” Ngô Minh Thanh
nhìn về phía Trang Thư Tình. “Trang đại phu nói có phải hay không?”
“Ta cũng rất tò mò.” Trang Thư Tình không sao cả nhìn lại hắn, “Có khả
năng khác chính là một vị quý nhân nào đó muốn đánh chủ ý đến ta, muốn
đến chia một chén canh?”
Ngô Minh Thanh nhíu mày, không nói gì nữa.
Lời này, không phải không có khả năng.
Hai người cũng không tiếp tục phái người ra ngoài.
Hai phương rơi vào thế cầm cự kỳ quái.
Đột nhiên, Ngô Minh Thanh nghiêng ta nghe ngóng, “Tiếng vó ngựa?”
Kim nương tử gật đầu. “Xe ngựa.”
Mưa phùn liền miên mang theo gió lạnh, thổi trên người vô cùng không
thoải mái, mà lúc này, ai cũng đang chịu đựng triển khai thế thủ.
Ngô Thanh Minh và Kim nương tử hai người một trái một phải đứng bên cạnh Trang Thư Tình, tươi cười đều thu liễm.
Rất nhanh, chiếc xe ngựa kia liền xuất hiện trước mắt mọi người.
Trên xe không có người, nhưng xe lại đang đi về phía bọn họ.
Một đám người càng thêm đề cao cảnh giác, đề phòng trong xe ngựa sẽ có người.
Đột nhiên, từ trên nóc nhà, bên trong xe ngựa, từ núi nhỏ đối diện có vô số mạnh thú lao tới, sói, hổ, sư tử, gấu, thậm chí còn có một con mãng
xà kích thước vô cùng lớn lao tới, tốc độ không hề chậm so với hổ.