Ác Nhân Thành Đôi

Chương 209 : Trở về

Ngày đăng: 23:53 21/04/20


Đỉnh nhà quen thuộc, hơi thở quen thuộc, người… quen thuộc.



“Đã trở lại.” Bình thản nói xong lời này, nàng liền cảm thấy một tầm mắt nóng bỏng nhìn về phía nàng, sau đó ôm nhặt lấy.



Hắn dùng sức như vậy, giống như một khi vừa nơi lỏng, nàng sẽ biến mất.



Trang Thư Tình muốn ngồi dậy ôm lấy hắn, an ủi hắn, nói cho hắn rằng

nàng đã trở lai, nhưng cơ thể giống như không phải là của nàng, không

chịu nghe theo sự sai khiến của nàng, muốn nói chuyện, nhưng vừa hé

miệng lại không thể nói được lời nào.



Nàng có chút hoảng.



“Trang thí chủ không cần sốt ruột, thần hồn và thân thể một lần nữa dung hợp cần phải có một chút thời gian.” Một vị hòa thượng tiến vào tầm mắt của nàng, “Lần này dung hợp, Trang thí chủ sẽ không thể ly khia, ngài

có hối hận không?”



Nàng không hối hận.



Đây là biện pháp nàng nghĩ ra, giải quyết tất cả ràng buộc mới có thể trở về nơi này, nàng sao có thể hối hận.



Vị hòa thượng cười vô cùng hiền hòa, “Bần tăng thay mặt cho nơi này đa tạ Trang thí chủ.”



Vì sao?



Vì sao a, Phúc Nguyên nhìn về phía Bạch Chiêm, cả người hắn đều nhu hòa

xuống, đương nhiên là vì nam nhân khiến ngài ném bỏ tất cả mọi ràng bộc

để trở về nơi này.



Bạch Chiêm đột nhiên mở miệng, “Trận pháp có thể bỏ đi hay không?”



Phúc Nguyên lắc đầu, “bằng tình huống hiện tại của trang thí chủ ở trong hoa sen trận sẽ có lợi cho nàng.”



Chỉ cần có lơi cho Hữu Phong, Bạch Chiêm tất nhiên sẽ không nói lời nào, sờ sờ mặt nàng, thanh âm tự nhiên mà ôn nhu, “Nàng ngủ một lát đi.”



Trang Thư Tình lắc đầu, nàng không dám ngủ, sợ ngủ rồi, sau khi mở mắt nàng sẽ lại trở về phòng bệnh có trần nhà màu trắng,



Phúc Nguyên như biết suy nghĩ của nàng, “Không cần lo lắng, Trang thí chủ đã không thể trở về.”



Trang Thư Tình không dám tin.



Bạch Chiêm nằm xuốngbên người nàng, ôm lấy nàng, “Ngủ.”



hơi thở Quen thuộc, ôm ấp Ấm áp. Tình thần Trang Thư Tình vốn có chút

suy nhược lúc này cũng không thể chống đỡ bao lâu liền ngủ mất


Y tá trưởng cũng cảm thấy không thích hộ, nàng không hải do Tần Mân

quản, tất nhiên là không sơ nàng, “Tôi đi gọi Hứa phó viện trưởng đến

đây.”



Đứng ở cửa chỉ còn lại một mình Tần Mân.



Nàng cũng muốn đi, nhưng chân nàng mềm đến không thể nhúc nhích, chỉ dám đứng ở chỗ gọi càng lúc càng lớn tiếng, “Trang Tình, Trang Tình, Trang

Tình…”



Không tỉnh, người vẫn không tỉnh.



Động tình ở nơi này khiến cho những người khác chú ý, có vài ngwufoi bệnh đưa mắt qua xem.



Nhưng không có ai dám vào cửa.



Khoa tim không thiếu người chết.



“Tần Mân, sao lại như vậy?” hứa phó viện trưởng đã khoảng năm mươi, khí

chất tao nhã, danh tiếng ở bệnh biện vẫn luôn rất tốt, nhìn thấy hắn

đến, người bệnh đều tự giác trsanh ra.



Vẻ mặt Tần Mân kinh hoảng quay đầu, “Hứa phó viện trưởng, ngài mau nhìn

tình huống của Trang Tình, chính là Trang Tình lúc trước từng làm việc ở bệnh viện chúng ta.”



Hứa Hạo vừa nghe là Trang Tình, bước chân của hắn nhanh hơn mấy phần,

bọn họ tuy rằng khác khoa, nhưng chuyện của Trang Tình lúc trước náo rất lớn, sao hắn có thể không biết.



Đến gần, Hứa Hạo dò xét hơi thở, tâm liền trầm xuống, lại sờ mặt của nàng, lạnh như băng, thời gian tử vong ít nhất là tán giờ.



“Thông báo cho bệnh viện… Đợi chút, ta tự minh đi.”



Tần Mân nếu ngốc cũng không thể đậu vào trường y, nàng biết mình xong

ròi, cho dù Trang Tình chết hoàn toàn không liên quan gì dến nàng, nhưng Trang Tình nhập viện là do nàng giúp làm thủ tục, hơn nữa còn là nàng

an bày phòng bệnh.



Nếu Trang Tình là co sý muốn trả thù chuyện vài năm trước, nàng sẽ là

người xui xẻo đầu tiên, nếu Trang Thưu Tình thật sự tử vong ngài ý muốn, chuyện này tra xét xuống, nàng sẽ phải đứng ra chịu trách nhiệm.



Trang tình, ngươi nhất định là cố ý!



Phải nhanh chóng nói với Trần phó viện trưởng, đúng, để hắn đi làm

chuyện này, Trang Tình là cô nhi, không ai làm chỗ dựa cho nàng, tốn

chút tiền là có thể giải quyết, nàng không có chuyện gì, nhất định sẽ

không.