Ác Nhân Thành Đôi
Chương 55 : Tâm động
Ngày đăng: 23:51 21/04/20
Lên núi dễ, xuống núikhó, lại thêm trời tối, Trang Thư Tình giờ mới cảm nhận rõ ràng câu nói này.
Dù được Bạch Chiêm đỡ thì cơ hồ cũng bước ba bước ngã một bước.
Bạch Chiêm muốn cõng nàng, nhưng nghĩ lại, người ta nguyện ý để hắn đỡ đã là tốt lắm rồi.
Cả ngày hôm nay không tức không giận, chỉ có lo lắng và đau lòng, như vậy thu hoạch cũng không ít.
Thư Tình đút hắn ăn bánh, cho hắn uống nước, lại nắm tay dạy hắn cách sử dụng những dụng cụ kia, lúc ăn thỏ nướng, hắn lấy cớ không thể trì hoãn việc đang làm, để nhờ nàng đút cho hắn một chút, nàng cũng không từ
chối, khi xuống núi còn để hắn đỡ, hôm nay Thư Tình quả thực thuận theo
khiến hắn cứ ngỡ mìnhđang mơ một giấc mộng đẹp.
Lên xe ngựa rồi, Trang Thư Tình dựa vào thành xe không nhúc nhích nổi,
bàn tay bị nhét vào lô giữ ấm, ánh mắt cũng không mở ra, chỉ có khóe
miệng nâng lên một độ cong nhàn nhạt.
Tâm Bạch Chiêm nhất thời cảm thấy thật ngọt, rút thảm ở bên dưới sàn xe
đắp cho nàng, trước tới nay thanh âm chưa bao giờ ôn nhu như vậy, “Ngủ
đi, lúc đến ta gọi nàng.”
Trang Thư Tình không có phản ứng, nàng đã ngủ.
Bạch Chiêm tận lực ngồi cách nàng càng gần càng tốt, nhiệt khí của hắn
rất tốt, ngồi càng gần thì chung quanh càng có thể ấm áp một chút.
Cái gì cũng không cần làm, trong đầu cũng không cần nghĩ, cứ như vậy
nhìn người đang thở ra hít vào đều đều, tâm liền cảm thấy an ổn, hận
không thể khiến cho con đường này đi thật chậm, để hai người mãi yên
bình thế này,vậy sẽ không như lời Hướng Tả, bởi vì hai người khác biệt, nên cuộc sống cũng có nhiều quan niệm bất đồng, nàng mỗi khi nhìn
thấyhắn đều có xúc cảm mâu thuẫn chính nàng cũng không biết.
Lúc này cửa thành đã đóng. Xe ngựa dừngtrước cửa thành, sau khi kiểm tra lệnh bài, xe lại tiếp tục chuyển bánh vào thành.
Bạch Chiêm rốt cục đã nhận biết mùi vị tình yêu, bởi vì có sự khác biệt
mà tâm sinh ra cảm xúc lo lắng, không biết lần sau gặp nàng có lại trở
thành một nữtử luôn mâu thuẫn với hắn hay không,thật khiến hắn phát sầu, thời gian qua trôi qua quá chậm,thật hận không thể lập tức lấy nữ tử đa nghi này về nhà sớm một chút.
”Về sau không được hung dữ với ta, đừng ghét ta, tránh ta” Thấp giọng
than thở một câu, chỉ nghĩ đến việc Thư Tình sẽ không xa lánh,đề phòng
hắn nữa, Bạch Chiêm liền cao hứng trở lại.
Xe ngựa ngừng.
Bạch Chiêm còn địnhđể Thư Tình đang mệt mỏi tiếp tục ngủ một chút thì bên ngoài truyền đến tiếng bước chân của mấy người.
”Chu Thất, tỷ tỷ ở trong xe ngựa sao?”
nỗ lực làm một tỷ tỷ tốt, về sau nếu có chỗ đệ không thể giải thích, đệ
cũng không cần hỏi nhiều, có được không? Tỷ tỷ dù có tự làm bản thân bị
thương cũng tuyệt không làm đệ bị thương.”
”Đệ tin tỷ tỷ.” Tỷ tỷ có bí mật, Trang Thư Hàn đã sớm biết, có những
việc không nên hỏi, hỏi rõ rồi có đôi khi khó đối mặt, cứ như bây giờ
chẳng phải rất tốt sao!
Nghĩ đến mình còn có một việc vui chưa nói, đuôi mắt Trang Thư Hàn rốt
cục hiện chút kiêu ngạo, “Tỷ tỷ, đệ đã là học tròcủa Tô tiên sinh, tại
đó đã dập đầu kính trà, đáng tiếc tỷ tỷ không thấy.”
”Thật sao?” Trang Thư Tình mừng rỡ, “Tỷ tỷ biết đệ nhất định có thể
thành tài, ngày mai... Không được, ngày mai tỷ tỷ còn phải lên núi một
lần nữa, ngày sau tỷ tỷ sẽ cùng đệ đi bái tạ tiên sinh, đúng, còn có học phí nữa, cái này phải chuẩn bị kĩ càng một chút mới được.”
Nói liên miên một đống lời, Trang Thư Tình vẫn là không bình tĩnh được,
vừa làm nhiều việc vừa nựng yêu gò má đệ đệ, “Đệ đệ tỷ thế nào lại lợi
hại như vậy? Tỷ tỷ cũng phải trở nên lợi hại hơn mới được, bằng không sẽ không phải là tỷ bảo hộ đệ nữa rồi.”
”Oa tỷ tỷ bắt nạt đệ!”
Hiểu được tình cảm của hắn dành cho nàng, Trang Thư Tình cười mị mắt,
không có cha mẹ thì thế nào, có một đệ đệ vừa tài giỏi, ngoan ngoãn, lại rất yêu thương nàng đã đủ rồi, cuộc sống của nàng càng thêm có mục
tiêu.
Đem mặt mình tránh ra, Trang Thư Hàn nhu nhu, khó nén lo lắng hỏi, “Ngày mai còn phải lên núi? Vừa rồi đi tuyết đã rơi rất nhiều, qua đêm nay
không biết sẽ lạnh đến thế nào,tỷ không thể để một mìnhBạch công tử đi
sao?”
”Việc này chỉ có tỷ tỷ hiểu rõ cách làm, hắn cũng không phải là người
quan tâm đến những việc đó,chúng ta làm chuyện gì cũng phải có đầu có
đuôi.”
”Vậy hắn còn đi hỗ trợ!”
Bên tai phảng phất lại vang lên câu nòi ủy khuất “Về sau không được hung dữ với ta,đừng ghét ta, tránh ta”, Trang Thư Tình cảm thấy có chút
hoảng hốt, nam nhân này, lòng tham so với dự đoán của nàng càng nhiều
hơn.
Rõ ràng là thiếu gia cao quý, lại không ngạimáu làm bẩn tay giúp nàng
làm những việc đó, trong mắt không mang theo nửa phần chán ghét, ăn một
cái bánh lạnh như vậy, uống nước từ tuyết không mấy sạch sẽ...
Nếu như nói trong lòng nàng không cảm động, tại sao lại thất thần như vậy?