Ác Nhân Thành Đôi
Chương 58 : Tâm tư? tình ý
Ngày đăng: 23:51 21/04/20
Trở lại xe ngựa, cửa ngăn cách gian trong và gian ngoài không khóa,
nhiệt độ từ lò sưởi tỏa ra làm không khí xung quanh xe thật ấm.
Từ trời tuyết mùa đông lạnh giá bước vào xe ngựa liền chuyển thành trời
xuân ấm áp thanh tân, cảm nhận nhiệt khí từng chút một thấm vào người,
Trang Thư Tình cảm thấy mỗi tế bào cơ thể đều được thả lỏng chỉ muốn
nhắm mắt ngủ một giấc thật sảng khoái, cả người nàng lộ ra dáng vẻ lười
nhác, nhìn khác xa bộ dạng nghiêm túc thường ngày
“Thanh Dương Tử, loại thuốc tê kia có tiến triển gì không?”
Thanh Dương Tử vẫn còn ôm hai quả thánh tâm không buông, cười tủm tỉm
giống như mèo trộm được thịt, vừa nghe thấy Trang Thư Tình hỏi vấn đề
này nhất thời im bặt.
Sở trường lớn nhất của hắn chính là luyện dược, hắn am hiểu tất cả các
loại thảo dược, vốn cho là chỉ cần có người nói ra được công dụng của
thuốc là hắn tức khắc có thể điều chế, nhưng cái thuốc tê này thực sự đả kích hắn không nhỏ.
Trang Thư Tình thấy hắn như vậy đã biết tiến triển không được thuận lợi, liền an ủi “Loại thuốc này vốn không phải dễ dàng làm ra, không điều
chế được trong thời gian ngắn cũng là chuyện bình thường, ngươi không
cần thể hiện ra bộ dạng này.”
”Cũng không phải là không có tiến triển.” Buông thánh tâm quả xuống,
Thanh Dương Tử xoa xoa cái ót, mấy sợi tóc không được cố định kỹ, vài
sợi rơi xuống thái dương, “Chỉ là liều lượng không khống chế tốt,
nên...”
”Thanh đạo trưởng, mời dùng chén trà nóng.” Nha hoàn nhanh tay lẹ mắt
đưa chén trà qua cho hắn, lúc Thanh Dương Tử tiếp trà thì chén có hơi bị nghiêng nên có chút trà hắt lên tay hắn.
Thanh Dương Tử theo bản năng giương mắt, liền thấy nha hoàn kia đang
hung hăng trợn mắt nhìn hắn, lại nhìn qua chỗ công tử, tốt rồi, ánh mắt
kia nếu có thể biến thành ám khí, hắn đã chết không biết bao nhiêu lần.
Hắn nói sai cái gì?
Chợt nghĩ tới lời nói vừa rồi của mình, Thanh Dương Tử nhất thời lạnh cả người, hắn hiện giờ đã biết mình nói sai cái gì, nếu như không có nha
hoàn này chen vào, hắn đã đem câu Bốn người đã chết này nói hoàn chỉnh, vậy khẳng định là hắn xong rồi, thất sách, quá thất sách.
Ngay cả đến sói, loài mãnh thú này nàng cón tận lực cứu chữa huống chi
là con người, lại càng không thể nhẫn tâm đem người sống đi thử thuốc,
nhưng mà đây là nàng yêu cầu, nên những người đó dù có chết một trăm lần cũng xứng đáng. (Tiểu Huân: Ta thực tò mò, nếu như tỷ biết tỷ vì cứu
một người mà bốn người phải chết thì sẽ có phản ứng gì?)
Ho một tiếng, Thanh Dương Tử hướng ánh mắt cảm tạ thật sâu với nha hoàn này.
Trang Thư Tình tinh thần không quá tập trung, nửa híp mắt nên cũng không chú ý tới động tác nhỏ của bọn họ. Truy vấn nói: “Nên làm sao?”
”Nên... Nên, đúng. Nên ta đã điều chỉnh cách phối dược một lần nữa,
thể khống chế.
Nếu như thực sự chọc hắn giận, khiến hắn cố ý muốn lấy nàng vào cửa, nàng căn bản không có sức phản kháng.
Đây là một xã hội nam quyền.
Huống chi, nàng cũng không phải kẻ đầu gỗ.
”Ta sẽ không cưới ai khác ngoài nàng. “ Bạch Chiêm bỗng nhiên liền hiểu
thế nào là cảm giác đau lòng, hắn không biết là bản thân mình làm sai
việc gì, nhưng cũng biết Trang Thư Tình quyết định như vậy là vì bị hắn
từng bước ép sát.
Kết quả trở nên như vậy, hắn thật may mắn khi bản thân mình không bị nàng bức điên.
Chống lại tầm mắt kinh ngạc của Trang Thư Tình, ánh mắt Bạch Chiêm cười
đến nhu hoà, thoáng ánh lên tình ý chân thành, “Ta chưa có vợ, cũng chưa có đính hôn, lần trước cha ta đến cửa hàng để nhìn nàng, bởi vì ta nói
với phụ thân là muốn cưới nàng.”
Lòng tràn đầy rối rắm, nhất thời đầu óc nàng như bị một hồi trống đánh
mạnh, lời nói chân thành vừa rồi đã khiến tâm tình Tranh Thư Tình luôn
chấn định xuất hiện vết nứt.
Làm sao có thể, làm sao có thể?
Người quyền quý đều chú ý môn đăng hộ đối, nàng thì có cái gì? Bạch
Chiêm sao có thể có ý nghĩ như vậy, gia đình của hắn lại có thể đồng ý
sao?
”Tuy rằng ta thành thân với ai phụ thân không thể xen vào, nhưng người
cũng chưa từng phản đối, còn nói sính lễ tùy ta đến khố phòng của người
để chọn.”
Trang Thư Tình ngồi thẳng người, trừng lớn mắt, trong mắt đều là vẻ không dám tin.
Bạch Chiêm nắm bàn tay không quá mềm mại của nàng, do trong thời tiết
như vậy mà lại hai ngày liên tục xử lý vết thương nên có chút sưng đỏ,“Ta biết nàng không tin, vậy thì nàng có thể chờ xem, hai năm sau ta
nhất định cưới nàng vào cửa.”
”Ta không muốn có chung một phu quân với những người khác.”
”Sẽ không có người khác.”
Trang Thư Tình không tin, nàng không tin Bạch Chiêm có thể tốt như vậy,
cũng không tin bản thân mình có mệnh tốt, có thể gặp được người như vậy.
” Cái gì nàng cũng không cần nghĩ, chỉ cần làm chuyện nàng muốn làm, đến một ngày nào đó nàng sẽ thông suốt.” Bạch Chiêm dùng sức nắm chặt tay
Trang Thư Tình, nói ra lời chân thành nhất trong cuộc đời hắn.