Ác Nhân Thành Đôi

Chương 59 : Khúc mắc

Ngày đăng: 23:51 21/04/20


“Làm chuyện nàng muốn, bất kỳ lúc nào, bất kỳ nơi nào, ta cũng có thể bảo hộ nàng chu toàn”



Một câu nói cứ thế lặp đi lặp lại trong đầu nàng, đến nỗi đầu óc nàng

giống như không đủ dùng, chỉ có thể chứa được một câu như vậy.



Khi tắm rửa, khi xử lý những dụng cụ, khi chăm sóc cho Niệm Niệm, động

tác Trang Thư Tình đều giống như máy móc, tất cả mọi thứ trong đầu đều

là ánh mắt Bạch Chiêm khi nói lời này.



Nàng không tin, cũng biết không thể tin, nhưng đáy lònglại muốn tin, tin tưởng nam nhân có thể nói ra lời nghiêm cẩn mà thâm tình này.



Nàng phải làm sao để tin đây?



Cả đêm Trang Thư Tình lăn qua lộn lại không ngủ được, buổi sáng thức dậy vành mắt đều đen, dùng chút son phấn mới mờ đi một chút.



Vừa ra khỏi cửa, liền nhìn thấy đầu sỏ khiến hai mắt của nàng biến thành mắt gấu trúc đang vòng hai tay trước ngực dựa vào xe ngựa chờ nàng,

bước chân nhất thời liền dừng lại.



Bởi vì phải đến bái kiến tiên sinh của Thư Hàn, tuy rằngTrang Thư Tình

vẫn ăn mặc mộc mạc như trước,nhưng vài món trang sức đơn giản lại khiến

nàng thoạt nhìn thành thục hơn, càng thêm xinh đẹp.



Bạch Chiêm không chút nào che giấu ánh mắt tình si, thong thả bước chân

đến gần nói: “Ta có chút quen biết với Tô Văn, ta đi với nàng đến chỗ

hắn.”



”Không cần phải như thế.” Trang Thư Tình lắc đầu, “Ta là tỷ tỷ Thư Hàn, bái kiến là việc phải làm, Bạch công tử...”



Trang Thư Tình muốn nói ngươi lấy thân phận gì để cùng đi, nhưng lại

nghĩ với tính cách của hắn thì hắn sẽ nói ra những lời kinh thế hãi tục

khiến người khác biết rõ là không có đạo lý lại không thể biện giải,thôi thì đơn giản cho đỡ phiền,đành đem lời chưa kịp nói nuốt về, “Cũng là

quen biết, vậy Bạch công tử ngày khác lại đến.”



”Nàng nghĩ nhiều làm gì, ta tới đó, hắn mừng còn không kịp, ngày thường hắn muốn mời,ta còn lười đi.”



Có thể tự cao tự đại như vậy đương nhiên cũng chỉ có một người này,

Trang Thư Tình không muốn chậm trễ thời gian. Cũng không tranh cãi nữa,

trực tiếp đi lên ghế dài trên xe ngựa, đang muốn đón đệ đệ, chợt nghe

nam nhân kia nói: “Trần Nguyên, đem ngựa dắt lại đây.”



Dù Trang Thư Tình không hiểu cưỡi ngựa,cũng có thể nhìn ra đây là con

ngựa tốt, tuy rằng nó chưa trưởng thành hẳn nên còn thấp hơn một chút so với ngựa của Trần Nguyên.



Vỗ vỗ đầu ngựa, Bạch Chiêm nhìn về phía Trang Thư Hàn, “Về sau ngươi muốn đi theo Tô Văn?”



Trang Thư Hàn gật đầu, hắn nhìn ra được tỷ tỷ đối với nam nhân này không giống như trước, nên hắn cũng thu lại địch ý của mình.



”Thay vì mỗi ngày đi bộ, ngồi xe, chẳng bằng cưỡi ngựa cho tốt tiết kiệm không ít thời gian lại có thể theo Tô Văn học thêm nhiều thứ, giống

ngựa này rất tốt, chưa đến hai tuổi, tặng cho ngươi dùng rất hợp.”



Trang Thư Hàn cũng không đáp lời, nhìn về phía tỷ tỷ, Bạch Chiêm cũng nhìn nàng.



Khí thế bất đồng, cao thấp chênh lệch, diện mạo cũng không có một chút

tương tự, nhưng ánh mắt đồng thời nhìn nàng lại khiến hai người thoạt


”Vâng, tỷ tỷ.” ánh mắt Trang Thư Hàn phức tạp nhìn về phía Bạch Chiêm, “Tạ Bạch công tử hậu tặng.”



Lời này hôm nay hắn đã nói hai lần, tuy vẫn không cam lòng như trước,

nhưng qua việc này hắn cũng thấy được Bạch Chiêm thật sự dụng tâm, nhịn

không được nghĩ, nếu hắn có thể một mực đợi tỷ tỷ thì tốt rồi.



Trao đổi một hồi, Trang Thư Tình đứng dậy cáo từ, “ Về sau, tiểu đệ xin

giao tiên sinh, mong tiên sinh dạy hắn đạo lý làm người, mỗi một bước

đều có thể vững vàng tiến tới, đạt được tiền đồ, công lao của tiên sinh

tiểu nữ ghi lòng tạc dạ.”



”Ta sẽ tận lực, có ngườitỷ tỷ như ngươi, Thư Hàn chắc chắn sẽ có tiền đồ rộng mở.”



Nghĩ đến sau khi rời Trang gia, tỷ tỷ đều tự bản thân làm hết mọi

chuyện, hốc mắt Trang Thư Hàn đỏ ửng, “Đúng, ta chắc chắn sẽ đạt thành

công danh, không để nương ở dưới cửu tuyền không an lòng, cũng sẽ không

để tỷ tỷ thất vọng.”



Trang Thư Tình vỗ vỗ cánh tay hắn, cái gì cũng không cần nói, một động tác nhẹ nhàng lại hơn thiên ngôn vạn ngữ.



Bạch Chiêm nói khẽ: “Thư Tình, nàng lên xe ngựa chờ ta một lát.”



Trang Thư Tình đáp ứng, xoay người rời đi.



Tô Văn đưa Thư Hàn đến thư đường đọc sách xong quay lại, ý cười thu liễm, “Hoàng thượng cũng biết?”



”Chuyện của ta sao có thể để người kia làm chủ.”



Tô Văn nhíu mày, không biết khuyên cái đầu lừa quật cường này thế nào.



Năm đó hoàng thượng có thể quen biết Bạch thị cũng bởi hắn, nhưng hắn không nghĩ sự tình sau này lại phát triển thành như vậy.



Hằn cùng Bạch thị là bà con cách mấy đời, Bạch Chiêm lúc nhỏ hắn có gặp

qua, lúc đó hắn cũng không biết là huyết mạch của hoàng thượng.



Khi đó thân thể Bạch Chiêm không tốt, gầy yếu đến đáng thương, hắn không biết Bạch thị dùng biện pháp gì khiếnBạch Chiêm có thể thay hình đổi

dạng, ngẫm lại cũng biết không phải chuyện dễ.



Sau này Bạch thị qua đời không lâu, hoàng thượng hỏi thăm hắn chuyện về

Bạch Chiêm, hắn mới biết sự thật, nguyên bản hắn còn sợ hoàng thượng có ý khác, không nghĩ ngài thế nhưng lại dung túng cùng sủng ái như vậy.



Hoàng tử khác không dám có hành động, không dám nói lời dư thừa, còn

Bạch Chiêm chuyện gì đều thể hiện rõ ràng, ngay cả kính ý cũng không

biểu hiện bao nhiêu, nhưng cố tình người được hoàng thương quan tâm nhất lại chính làBạch Chiêm.



Hắn yên tâm, nhưng cũng cảm thấy lo lắng, bất kỳ ai cũng không thể cam

đoan hoàng thượng tuy đặc thù đối đãi nhưng có thể kéo dài trong bao

lâu, ai có thể chắc chắnngài không bao giờthay đổi thái độ... Hắn không

dám ôm cái vọng tưởng này.



Thôi, thôi, thôi, nếu thực đến lúc đó,bản thân hắn hy vọng có thể giúp đỡ một hai.