Ác Nhân Thành Đôi

Chương 74 : Thành toàn

Ngày đăng: 23:51 21/04/20


Trang Thư Tình lúc nghe thông truyền liền tức không chịu nổi.



”Nàng không muốn gặp thì đừng gặp, ta kêu người đuổi họ đi.”



”Không, chàng không hiểu.” Trang Thư Tình dùng sức chịu đựng để không

rùng mình, “Bà ta chính là biết muội không dám làm như vậy mới có thể

thông truyền muốn vào cửa gặp mặt.”



Bạch Chiêm vừa nghĩ, liền hiểu, “Là cái danh bất hiếu kia.”



”Muội tuyệt không cúi đầu trước loại người này, nhất định không.” Chỉ

cần qua lần này, đã có thể yên tâm cả đời, muốn nàng thỏa hiệp với đám

người hạ lưu kia, còn không bằng giết nàng đi!



”Được, muộimuốn thế nào.”



Trang Thư Tình đứng dậy, “Chúng ta ra ngoài gặp bà ta, muội muốn nhìn thử những người kia làm sao đổi trắng thay đen.”



Vừa ra khỏi phòng, liền thấy Trang Thư Hàn chạy tới, cơn tức đầy người, “Tỷ tỷ, đệ cũng đi.”



Đại môn từ từ mở ra.



Nơi này vốn không phải địa phương hẻo lánh, tin tức tân khoa bảngở đây

đã sớm lan truyền, không ít người tò mò vây chung quanh nghe ngóng khi

thấy trước cửa phủ có người cố ý gây khó dễ, hơn nữa người càng lúc càng đông.



Trang Thư Hàn đi trước, Trang Thư Tình đi sau, Bạch Chiêmtheo sát.



”Nghe nói lão phu nhân nhất định đòi gặp, bằng không sẽ cho mọi người biết tội danh bất hiếu của chúng ta?”



”Không phải, chỉ là tổ mẫu muốn gặp tôn nhi giải thích rõ ràng khúc mắc trong lòng các con.”



Làm bộ làm tịch, tốt lắm, trong lòng Trang Thư Tình âm thầm thay đệ đệ mắng lão thái bà này ngàn lần,vạn lần!



Lão thái thái nét mặt lộ ra chút buồn bã lại nói tiếp, “Ta là tổ mẫu của các con, con trở về mấy ngày vẫn chưa đến thăm hỏi thỉnh an, ta rất nhớ các con.”



”Tổ mẫu? Lão phu nhân chớ nói giỡn, hai tỷ đệ chúng ta không có bất kỳ

quan hệ gì với cả nhà Trang Trạch Lương, toàn tộc Trang gia có thể làm

chứng, lão phu nhân nếu không rõ có thể đến hỏi bất cứ lúc nào, đại bá

phụ Trang Trạch Dân của ta sẽ trả lời cặn kẽ giải toả hiểu lầm cho lão

phu nhân.”



”Dù đã thoát ly môn hộ thì các con vẫn là cháu của ta, trong người chúng ta cùng chảy một dòng máu, huyết thống không thể chối bỏ.”



Trang Thư Hàn tức giận nở nụ cười, “Lúc trước khi vứt bỏ tỷ đệ ta, lão phu nhân có nghĩ tới chúng ta là cùng chung huyết mạch?



Đợi khi ta đỗ đầu bảng mới nhắc đến hai chữ thân tình, trên đời có việc tốt như vậy sao?”



Gương mặt lão thái thái vẫn điềm tĩnh, không hề bị ảnh hưởng bởi lãnh ý

của Trang Thư Hàn, cũng không vì những lời to nhỏ xung quanh mà chột

dạ.”Chuyện đã qua, ai đúng ai sai ta không muốn nhắc nữa, nhưng mà Thư

Hàn, con không nghĩ đến bản thân, cũng nên nghĩ cho tỷ tỷ, không có phụ

mẫu làm chủ,chuyện chung thân đại sự ai sẽ lo liệu, cả đời này của tỷ

tỷ, con đành bỏ lỡ sao?”



”Lão phu nhân không cần lấy ta làm cớ, ta dù cả đời không gả cũng không

phiền lão phu nhân lo nghĩ, vả lại gả hay không gả là chuyện của ta,

không can hệ cả nhà lão nhân gia ngài.”



Trang Thư Tình từ tốn tiếp lời:“Cái gì gọi là nam hôn nữ gả phụ mẫu làm

chủ, ta chỉ có một mẫu thân đã mất nhiều năm, còn người tên Trang Trạch
”Đình nhi!”



Trang Thư Đình quay đầu về phía phụ thân, nước mắt nói đến là đến, “Cha, nữ nhi bất hiếu, con thật sự thích Bạch công tử, xin người thanh toàn

cho nữ nhi.”



Trang Trạch Lương tức giận sắc mặt tái xanh, ngu xuẩn, nàng sao có thể không nhìn ra nam nhân này đang đùa giỡn nàng?



Bạch Chiêm lúc này đã trở về bên cạnh Thư Tình, một trận gió thổi tới,

theo bản năng mở áo choàng che chắn cho người trong lòng, lạnh nhạt nói

với Trang Thư Đình “Ngươi chọn sai rồi.”



Trang Thư Đình phút chốc như rơi từ thiên đường xuống địa ngục, mặt trắng bệch nhưng vẫn trấn định truy vấn, “Vì sao?”



”Nếu ngươi chọn gia đình, ta còn có thể liếc mắt nhìn ngươi, nhưng ngươi vì danh lợi lập tức dứt khoát từ bỏ người nhà, người như ngươi một chút tình thân cũng không có, sao có thể biết tình yêu là gì, còn dám nói

thích ta?



”Đại nương có thể vì tình yêu vứt bỏ cả gia tộc, vì sao ta không thể...”



Bạch Chiêm châm chọc nhếch miệng, “Ngươi xứng so sánh với bá mẫu sao?

Ngươi có thân phận gì, bá mẫu là thân phận gì? Người vứt bỏ mọi thứ đi

theo Trang Trạch Lương, đó là gả cho, hoàn toàn triệt để gả cho hắn,

ngươi muốn học bá mẫu? Có thể, ta thành toàn ngươi, Trần Nguyên.”



”Có thuộc hạ.”



”Đi hỏi cho nàng một hôn sự tốt.”



”Vâng.”



”Không, không.” Trang Thư Đình thấy tình huống đãchuyển biến đến mức

không thể khống chế, nàng phát hiện nam nhân này thật lãnh tâm!



”Ngươi không thể làm hại ta như vậy, ngươi không có tư cách này, cha, cha, con muốn về nhà, mau, chúng ta về nhà.”



”Không thích ta? Vừa rồi không phải còn nói nguyện ý vì ta vứt bỏ tất cả? Ngươi nghĩ chuyện đã đáp ứng ta có thể thu hồi sao?”



Trang Thư Đình thực sự sợ, vừa lắc đầu vừa lui về sau, hận không thể lập tức biến mất khỏi tầm mắt nam nhân này.



Mọi người vừa rồi còn có chút đồng tình với nàng nhưng nhìn tình cảnh

hiện giờliền hiểu được, cái thích này không khỏi quá giả tạo.



”Nếu ta hỏi Thư Tình vấn đề kia, nàng căn bản không cần suy nghĩ, không

chút do dự lựa chọn người nhà, vì người nhà, đừng nói một nam nhân, ngay cả mạng,nàng cũng nguyện đánh đổi, tình thân với nàng là quan trọng hơn cả, mặc dù hiện tại trong lòng nàng, ta không sánh bằng người nhà,

nhưng khi ta đã là người trong lòng nàng, nếu ta gặp nguy hiểm nàng cũng sẽ không ngần ngại dùng mạng đổi mạng, đây mới gọi là tình, Trang Thư

Đình, ngươi lấy gì để so sánh nàng? Luôn miệng nói thích, lại từ miệng

ngươi nói ra lời bẩn thỉu dẫm lên hai chữ tình cảm.”



Trang Thư Đình còn muốn biện giải, nhưng nghe đến đây chỉ có thể ngậm chặt miệng.



Trời nổi gió, Bạch Chiêm không tiếp tục đả kích người nữa, dìu Trang Thư Tình xoay người về phòng.



Trang Thư Đình vừa cảm thấy tai qua nạn khỏi, định thở nhẹ một hơi, liền nhìn thấy người nam nhân gọi là Trần Nguyên kia đến trước mặt nàng cười tủm tỉm nói: “Ta làm việc luôn hướng đến hiệu suất, hai ngày sau, Trang tiểu thư chuẩn bị làm tân nương tử đi.”



”Không!”



”Lời nói của công tử nhà ta chính là lời vàng ý ngọc, không thể thay

đổi, việc này, đã thành kết cục được định, cô nương hãy nhận mệnh đi.”



Trang Thư Đình trợn mắt, hôn mê bất tỉnh.