Ám Chiến Tâm Huyền

Chương 3 : Sở thích bất lương

Ngày đăng: 00:58 22/04/20


Editor: ton ton



Nếu nói tôi đối với tất cả các khóa học tâm lý và thành tích học tập

trước kia đều rất hài lòng, như vậy hiện tại, tôi thu hồi sự tự tin của

mình.



Trò chơi đeo vòng cho nhũ hoa vẫn cứ tiếp tục, hơn nữa ngày càng có

chiều hướng nghiêm trọng hơn. Dựa theo yêu cầu của tên họ Giang đó, tôi

đem hết có khả năng trước khóc thét sau khóc cầu, có thể tận lực làm hết phận sự, cố gắng đóng tốt vai diễn nô lệ này, với mong muốn khiến cho

kẻ nắm quyền sinh sát to lớn Giang đại chủ nhân nhanh chóng hài lòng và

tận hứng. Thế nhưng, phán đoán của tôi lại một lần nữa xuất hiện sai lầm trầm trọng, sự nhân nhượng chiều theo một cách miễn cưỡng của tôi dường như chỉ càng làm khơi mào một bước lại một bước dục vọng tà ác của hắn

thay đổi ngày càng tệ hại hơn, vậy nên ảo tưởng trông mong sớm chút kết

thúc cơn ác mộng này đã trực tiếp tan biến.



Hai cái đầu nhũ hoa rốt cục trước sau bị ngân châm đâm xuyên thấu, sau

đó ngân châm bị rút ra, vô số huyết châu hội tụ mà thành những đường máu chảy thật nhỏ chia nhau chảy từ đầu nhũ hoa đến thẳng bụng dưới. Tôi

tưởng rằng quá trình đau đớn nhất rốt cục cũng xong rồi, không ngờ đến,

đây lần nữa lại là sự vô tri ngu xuẩn của tôi.



Ánh sáng chói lọi óng ánh của viên kim cương làm hoa mắt tôi, đáy nhọn

đôi khuyên tai bạch kim kêu lanh lảnh trong tay của Giang Triết Tín, hắn hứng thú dạt dào bắt đầu đeo vào cho tôi. Ngón tay thon dài như xe chỉ

luồn kim thử xuyên qua đầu nhũ hoa bên phải của tôi, đáng tiếc, tài nghệ của Giang đại tổng tài hắn không tinh thông, mỗi lần đều không thể

thuận lợi men theo con đường nhỏ mà ngân châm đã mở ra để xuyên qua, cái đáy không tính là nhọn của chiếc bông tai giờ hoàn toàn biến thành lần

mò từng chút tiến về phía trước.



Phần thịt non nớt bên trong nhũ hoa bị tận lực khuấy đảo, ngẫu nhiên

còn có thể giống như đang nhảy điệu waltz vậy, tiến hai bước lùi một

bước, tiến ba bước lùi hai bước......



Máu và nước mắt giờ đang thi nhau xem kẻ nào chảy được nhiều hơn, nhanh hơn, tôi từ sớm đã một lần nữa nhắm mắt lại, suy sụp mê man không hề

phát ra bất cứ âm thanh gì, dù rằng âm thanh khàn khàn trong thanh quản

vẫn còn tiếp tục làm việc, tôi cũng muốn sửa chữa lại sai lầm đã phạm

phải, tuyệt đối không thể cho tên biến thái kia càng thêm nhiều kích

thích nữa.



Rốt cục lần nữa không hài lòng sự im lặng trong thời gian dài của tôi,

Giang Triết Tín dừng lại, nâng mái đầu đã gần như hư thoát vô lực đang

rũ xuống của tôi lên. Ngón tay hắn vẫn là lạnh lẽo, nhưng hiện tại cằm

của tôi lại mơ hồ cảm giác được ngón tay hắn quả nhiên có nhiệt độ. Tôi

biết, bởi vì cả người tôi hoàn toàn bao phủ bởi mồ hôi lạnh, hiện giờ

nhiệt độ cơ thể tôi càng thấp hơn nhiều so với ngón tay lạnh lẽo của

hắn.



Tôi không hề mở mắt, tất cả mọi ý thức đều chuyên chú vào cơn đau kéo dài trên ngực phải.



”Tôi muốn nghe tiếng của cô, mở miệng.”
”Cái này.......” Tôi còn chưa nghĩ ra phải nói như thế nào, Chu tẩu

thật giống như đã hiểu được, xoay người đi ra khỏi phòng ngủ. Ai, kỳ

thật không phải tôi muốn bảo chị ấy đi ra ngoài, tôi là muốn hỏi một

chút chị ấy có thể đi mua giúp tôi quần áo hay không thôi.



Tôi còn chưa kịp than thở xong, Chu tẩu đã mang vài bộ váy áo quay trở

lại: “Mấy cái váy này là Triết Tín thiếu gia bảo tôi mang lại cho cô.”



Tôi dùng chiếc chăn bao lấy chính mình ngồi xuống, đánh giá từng cái

váy áo được mở ra trên giường. Ba bộ thời trang công sở, ba bộ váy ngủ,

một bộ váy mặc trong nhà. Tất cả đều là bộ sưu tập hiện đại của các

thương hiệu nổi tiếng trong ngành công nghiệp thời trang địa phương,

hoàn toàn phù hợp với phong cách phổ biến hiện nay.



Cái này thì tính là gì đây? Thật đúng là đem Hứa Lăng Tịch tôi đây biến thành sủng vật mà nuôi dưỡng sao? Nghĩ muốn ngược đãi liền hành hạ đến

gần chết, ngược đãi xong thì cho chút mật ngọt? Trong lòng tôi cười

lạnh, tôi chỉ có thể ghi hận sự ác liệt của hắn, hắn cũng đừng tưởng

biến tôi thành một người đàn bà ngực to não teo ngu xuẩn.



Chịu đựng thân thể không khoẻ, tôi tự mình thu xếp gọn gàng.



Mùi thơm từ nhà ăn xộc vào trong mũi, nhẹ nhàng, các món ăn nhẹ ngon miệng đa dạng, bày đầy cả trên bàn ăn.



”Mấy món này đều là do chị làm?” Tôi có chút kinh ngạc.



”Phải, Triết Tín thiếu gia nói Lăng Tịch tiểu thư thân thể hư nhược,

nên phải bổ dưỡng thật nhiều. Thực đơn món ăn cũng là Triết Tín thiếu

gia tự mình xem qua. Cũng không biết có hợp khẩu vị tiểu thư hay không,

nếu mà không thích hợp, cô cứ nói thẳng cho tôi biết là được, bữa ăn kế

tiếp tôi nhất định sửa đổi lại.”



*thân thể hư nhược: sức khỏe bản thân yếu ớt



Nụ cười của Chu tẩu là tự nhiên mà chân thành, tin chắc chị ta thật sự

đã cho rằng tôi là khách quý của thiếu gia chị ta, là một đại tiểu thư

yêu kiều nũng nịu cần cẩn thận hầu hạ và che chở.



Tôi đã biết rõ bản thân sai ở chỗ nào. Lời bình luận bên ngoài đều là

thật sự, những tin tức tình báo tôi nắm được cũng đều đúng như vậy.

Nhưng tất cả mọi người chúng tôi không chú ý một điểm, đó chính là hình

tượng một thân sĩ quan tâm chăm sóc, lễ độ ôn tồn của Giang Triết Tín

chỉ giới hạn trong ở trước mặt công chúng, ở trong giới hạn đó hắn tận

lực hy vọng che đậy được trước mắt tất cả mọi người. Một người nếu muốn

che giấu sự biến thái tàn ngược và thô bạo của chính mình, thì nhất định sẽ càng hướng đến đối lập lại xây dựng biểu tượng giả dối càng hoàn mỹ

hơn. Giang Triết Tín chính là người như vậy.