Âm Dương Nhãn
Chương 15 : Số liệu
Ngày đăng: 10:33 18/04/20
Sáng sớm hôm sau, Tô Dập mở mắt ra trong tiếng chim hót véo von, nhìn trần nhà xa lạ ở trước mắt, có chút chưa tỉnh táo. Qua một hồi lâu, cậu đưa tay dụi dụi mắt, dưới mí mắt, con ngươi tròn xoe có chút rung động.
Vốn nghĩ tối qua cậu sẽ một lần nữa mơ thấy hai cánh cửa kia, kết quả cảnh trong mơ không phải hai cảnh cửa mà là chuyện ngày xưa.
Khi đó Tô Dập chỉ mới sáu tuổi, thường xuyên chạy tới gốc cây mà ông lão đang ngồi hóng mát, yên tĩnh ngồi đó cả buổi trưa, hoặc cầm lấy thứ gì đó im lặng chơi đùa.
Bên người ông lão luôn an tĩnh, không nhìn thấy những thứ kỳ quái mà mọi người không thể thấy nên Tiểu Tô Dập rất thích ngồi gần ông lão. Khi đó ông lão không hề mở miệng nói câu nào với Tô Dập, bọn họ vẫn luôn duy trì một loại ăn ý, luôn gặp mặt ở dưới gốc cây đó, an tĩnh làm việc của mình, sau đó lại an tĩnh rời đi.
Cho đến một ngày nọ, Tô Dập vô thức ngủ thiếp đi. Lúc tỉnh dậy, Tô Dập phát hiện mình nằm trên giường trong một căn nhà cũ, vài ngón tay ấm áp đè trên mắt mang theo lực độ rõ ràng.
Cảm giác áp bách từ những ngón tay đó truyền tới làm Tô Dập bất an giật giật mi mắt, phát hiện cậu tỉnh lại, những ngón tay kia khựng một chút, cuối cùng rời đi.
Tô Dập mở mắt ra liền nhìn thấy ông lão ngồi ở mép giường, biểu tình bình thản nghiêm túc, đôi mắt thâm trầm.
"Tỉnh rồi à? Mau trở về đi, thời gian không còn sớm nữa."
Đó là câu nói đầu tiên của bọn họ, từ đó về sau trao đổi mới dần dần nhiều hơn.
Khi đó, ông lão định làm gì?
Tô Dập mở to mắt, đứng dậy, xếp chăn nệm chỉnh tề, vuốt phẳng dra giường rồi đi ra ngoài rửa mặt.
Cửa phòng tắm mở, có tiếng nước mơ hồ truyền ra. Tô Dập đi tới cửa liền thấy Nghệ Tu dính nước đầy mặt, bình tĩnh từ mặt gương nhìn cậu: "Sau khi rửa mặt xong thì tới tìm tôi, tôi sẽ lập kế hoạch huấn luyện. Với thân thể gầy yếu này của em thì ngay cả nhóc Bình Hạo Diễm cũng không đánh lại. Lúc làm nhiệm vụ ít nhất phải tự bảo hộ bản thân, đừng để người khác phải phân tâm chiếu cố em."
Nghệ Tu ngẩng đầu lên khỏi dĩa thức ăn, nhàn nhạt mở miệng: "Hạo Diễm, sau này em có thể cùng Tô Dập lập một kho số liệu, ít nhất phần nhược điểm của quỷ nhất định phải ghi chú rõ ràng."
Bình Hạo Diễm sửng sốt, ánh mắt trợn to, kích động nhào tới bên cạnh Tô Dập đang an tĩnh ăn: "Anh biết nhược điểm của quỷ à?! Mau nói cho em biết! Chúng ta phải xử lý hết cái đám quỷ quái khốn khiếp kia..."
Động tác của Bình Hạo Diễm quá đột ngột, đột nhiên bị tiếp cận, Tô Dập sợ tới mức suýt chút nữa đã làm đổ chén cháo ra bàn, cũng may Mao Thiên Tuyền ở bên cạnh nhanh tay lẹ mắt chụp lấy cổ áo Bình Hạo Diễm kéo ra xa. Đỗ Phái Tuyết ngồi bên cạnh Tô Dập thì vững vàng đỡ lấy chén cháo, đẩy nó vào trong một chút.
Khương Tu Hiền chống chằm nhìn màn hỗn loạn bên này, cười hì hì nói: "Đừng nóng vội, cứ ăn sáng trước đi đã."
Biểu tình Bình Hạo Diễm lộ rõ cấp bách, ánh mắt lóe lục quang như sói đói, Tô Dập bị nhìn chằm chằm tới cứng đờ người. Đang định mở miệng thì Nghệ Tu đột nhiên ngẩng đầu nhìn cậu, giọng điệu có ý cảnh cáo: "Ngồi yên ăn sáng đi! Chờ Tô Dập thu thập đồ đạc mang tới đây rồi nói sau."
Nghệ Tu vừa mở miệng, Bình Hạo Diễm liền ngoan ngoãn ngồi xuống, cúi đầu hung hăng gặm khúc chân giò hun khói, biểu tình lộ ra chút tàn bạo, ánh mắt nhìn số thức ăn trước mặt lại càng âm trầm hơn.
Đỗ Phái Tuyết nhìn Tô Dập cúi đầu cứng còng người thì đưa tay rót thêm nước cam cho cậu, đồng thời nhẹ giọng nói: "Đừng để ý, Hạo Diễm rất chán ghét quỷ quái nên hơi kích động."
Tô Dập buông lỏng nắm tay cầm muỗng, nhẹ giọng đáp lại.
Khương Tu Hiền có chút suy tư nhìn Tô Dập cùng Bình Hạo Diễm, chiếc nĩa linh hoạt đảo một vòng giữa các kẽ ngón tay, cười hì hì nói: "Tô Dập, chờ ăn xong bữa sáng chúng ta liền dọn đồ ngay đi, làm sớm xong sớm."
Còn không chờ Tô Dập trả lời, Bình Hạo Diễm đã ngẩng đầu, ngồm ngoàm vừa nhai thức ăn vừa nói: "Em cũng muốn đi!"
Nghệ Tu ăn nhiều nhưng cũng ăn nhanh, lúc mọi người đang nháo loạn bên kia thì anh đã càn quét một mảng lớn thức ăn trên bàn. Tùy ý lau miệng rồi dứt khoát nói: "Hạo Diễm cũng đi theo đi, ba người giúp Tô Dập nhanh chóng thu dọn đồ đạc, sau đó bắt đầu lập kế hoạch huấn luyện cụ thể."
.*.