Âm Mưu Gia (Kẻ Lập Mưu)

Chương 23 :

Ngày đăng: 19:28 19/04/20


Editor: Tiểu Ốc



Gần đây thân thể Lệ Tịnh Lương không được tốt lắm.



Có thể là do dạo này hút thuốc quá nhiều, phổi bị ảnh hưởng không nhỏ, nên thường xuyên ho khan. Hơn nữa Nguyên Đán đã qua, Giang Thành đã bước

vào mùa đông tháng giêng, thời tiết giá lạnh, nhưng anh lại ăn mặc phong phanh, nên bị cảm mạo.



Không thể không nói, bệnh phong hàn nói

lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nhưng khi bị mắc phải thì vô cùng khó

chịu. Lệ Tịnh Lương nhắm hai mắt tựa vào ghế sô pha trong phòng làm

việc, uống thuốc không có tác dụng với anh, nên chỉ có thể lựa chọn như

thế này.



Hạ Tuyền vốn tưởng rằng sau cái ngày kết thúc cuộc nói

chuyện đó, Lệ Tịnh Lương sẽ dành thời gian để đưa cô đi phá thai, nhưng

trong khoảng thời gian lâu như vậy vẫn không thấy tin tức của anh, cô an tâm dưỡng thai ở trong căn nhà tại ngoại ô thành phố, thỉnh thoảng vẫn

có thể bắt gặp tin tức có liên quan đến tập đoàn AR, đều là một số thông tin về sáp nhập này nọ, điều này chứng minh rằng Lệ lão bản cũng không

hề nhàn rỗi đâu nha, trong tay có rất nhiều chuyện, có lẽ là do chưa có

thời gian để xử lí chuyện của cô thôi.



Đã gần tới cuối tháng giêng, khi Hạ Tuyền đã quên luôn chuyện kia là gì rồi thì rốt cuộc Lệ Tịnh Lương cũng xuất hiện.



Vào lúc Hạ Tuyền mở cửa ra thì người đầu tiên mà cô nhìn thấy không phải là anh, mà là một người đàn ông cao lớn ăn mặc đồng phục, anh ta mỉm cười

nói: “Xin chào Hạ tiểu thư.”



Hạ Tuyền khó hiểu nhìn anh ta, anh

ta nghiêng người né sang một bên, lúc này cô mới nhìn thấy Lệ Tịnh Lương đang từ từ đi lên cầu thang.



Một tay Lệ Tịnh Lương để ở trong

túi quần, mặc một chiếc áo khoác màu đen, một tay kia đang kẹp điếu

thuốc lá, đeo kính không gọng đoan trang nghiêm túc, vẻ mặt của anh cũng rất hợp trang phục của anh, lạnh nhạt đến gần như lạnh lùng.



“Là anh.”



Hạ Tuyền có chút không xác định được ý định tới đây của anh, nếu như cô

nhìn không lầm, thì bộ đồng phục đang mặc trên thân người đàn ông này có ghi tên của một công ty chuyển nhà.



“Có chuyện gì không?” Cô giả vờ ngây thơ như cái gì cũng không nhìn thấy hỏi.



Lệ Tịnh Lương đi tới trước mặt cô, nhìn cô một lúc lâu rồi mới chậm rãi mở miệng, khóe miệng khẽ cong lên, dịu dàng như nước.



“Không nhìn ra được sao?” Giọng nói của anh rất lạnh nhạt hỏi.



Hạ Tuyền thấy hơi lạnh, lúc mở cửa không nghĩ tới sẽ phải trì hoãn lâu như vậy, bộ quần áo mỏng manh ở nhà căn bản không đủ để chống cự cái rét ở

bên ngoài, mang thai bốn tháng cũng không thích hợp để đứng ở bên ngoài

cái rét lâu như vậy.



Lệ Tịnh Lương thấy cô ôm hai tay cũng hiểu

được. Anh đưa điếu thuốc trong tay cho cấp dưới ở bên cạnh, cởi áo khoác đưa cho cô, cô cũng không từ chối, nhân lấy khoác lên người.



“Lệ tiên sinh muốn giúp tôi chuyển nhà sao?” Hạ Tuyền tỉnh táo hỏi.



Lệ Tịnh Lương nghiêng người tựa vào tường, liếc những người mặc đồng phục

kia mộ cái, những người kia liền nồi đuôi nhau đi vào, bắt đầu thu dọn

đồ đạc.



“Chờ một chút.” Hạ Tuyền đi vào trong nhà nói: “Phiền mọi người đợi một chút, đợi tôi và Lệ tiên sinh nói xong đã.”



Những người đàn ông mặc đồng phục liền dừng động tác lại, đồng loạt nhìn về

phía Lệ Tịnh Lương, đôi mắt phương xinh đẹp của Lệ Tinh Lương nhìn Hạ

Tuyền chăm chú, giống như đang chờ đợi cô nói chuyện. Hạ Tuyển sắp xếp

suy nghĩ một chút, chậm rãi mở miệng.


Trong lòng Hạ Tuyền cảm thấy vô cùng kỳ quái và khó chịu, mãi đến khi bước

vào cửa lớn nhà Lệ Tịnh Lương cũng không mở miệng nói gì, đến lúc đóng

cửa mới phát hiện sắc mặt anh rất có coi, đôi môi trắng bệch. Cô không

nhịn được đưa tay áp lên trán anh nhưng lại bị anh tránh né.



“Anh bị sốt rồi.” Hạ Tuyền nhíu mày nói: “Hộp thuốc trong nhà để ở đâu?”



Lệ Tịnh Lương chỉ một phương hướng xong liền nhấc chân đi lên lầu hai. Hạ

Tuyền tìm được thuốc xong đi đun nước nóng sau đó tìm được Lệ Tịnh Lương ở lầu hai đã cởi áo khoác tây trang đỡ đầu ngồi ở bên giường.



Cô đi tới, đặt cốc nước và thuốc xuống, nắm lấy tay Lệ Tịnh Lương để anh

buông tay ra, dùng đôi tay mềm mại ấm áp của mình kề sát đầu anh, thuần

thục xoa bóp giúp anh.



“Không ngờ em còn biết làm cái này.” Giọng nói của anh nghe không rõ vui buồn.



“Trước đây từng diễn vai một nữ nhân viên massage mù, học được một chút.” Hạ Tuyền thành thực trả lời.



Thủ pháp của cô tuy không phải rất giỏi nhưng lực rất phù hợp, Lệ Tịnh

Lương nhắm hai mắt để mặc cô xoa bóp. Sau đó chậm rãi kéo tay cô xuống:

”Được rồi, cảm ơn.”



Hạ Tuyền cũng không kiên trì, đưa cốc nước

cho anh để anh uống thuốc. Anh không thèm nhìn đã uống viên thuốc vào,

uống hết 1 cốc nước.



Hạ Tuyền lại rót thêm một cốc, không đầu

không đuôi nói một câu: “Anh xem chúng ta như thế này có giống vợ chồng

già không?” Nói xong cô nở một nụ cười vừa ngại ngùng vừa ám muội.



Lệ Tịnh Lương xì một tiếng, nói: “Em nói sai rồi.”



Hạ Tuyền nghiên đầu chờ giải thích.



Lệ Tịnh Lương lạnh như băng phun ra một câu: “Đây chỉ là sinh hoạt hàng

ngày của nữ minh tinh được bao nuôi và ông chủ lớn mà thôi.”



“Vậy cũng rất tốt.” Hạ Tuyền hời hợt nói, đẩy Lệ Tịnh Lương ngã xuống

giường, cúi xuống nhìn anh nói: “Ngủ một chút đi.” Nói xong thì thay anh cởi giày, đắp kín chăn.



Ánh mắt của Lệ Tịnh Lương vẫn nhìn cô, chờ cô nhìn sang thì lại rời tầm mắt đi, giống như chưa bao giờ chú ý đến cô.



Hạ Tuyền cầm cốc nước ra ngoài, Lệ Tịnh Lương nhắm mắt lại. Bởi vì bị sốt

nên đầu óc không tỉnh táo lắm, cứ như vậy chợp mắt một lát. Chỉ chốc lát sau, dường như cảm thấy có động tĩnh gì, anh nhíu màynhưng không mở

mắt ra. Không lâu sau chăn trên người bị xốc lên, một thân thể mềm mại

ấm áp dựa vào anh, kéo cánh tay của anh, chui vào trong lòng anh. Gương

mặt cô dán vào lồng ngực anh nói một câu:



“Nữ minh tinh được bao nuôi đến thực hiện nghĩa vụ làm ấm giường đây, ngủ đi, ông chủ.”



---



Tác giả có lời muốn nói: Khanh Đa và Lệ Hạ đều là tên ta lấy trong bình

luận, ta có chăm chú xem bình luận nha! Vì thế mọingười bình luận thật nhiều nha, càng nhiều càng tốt! Yêu mọi người moa moa! Ngày mai tiếp

tục đăng chương mới -3- Chúc ngủ ngon!



Editor có lời muốn nói:

Tiểu Ốc có việc bận nên ta edit chương này giúp nàng ấy. Chúng ta cũng

hy vọng mọi người bình luận thật nhiều nha. Còn cai ngày mai đăng chương mới thì... Cái đó là của tác giả, không liên quan gì đến chúng ta hết, ahihi!!!!!!