Âm Mưu Gia (Kẻ Lập Mưu)
Chương 25 :
Ngày đăng: 19:28 19/04/20
Edit: Anh Thơ
Rốt cuộc cũng được phép vào nhà, ba người nhà họ Diệp nhìn nhau vài lần, chậm rãi bước vào.
Lệ Tịnh Lương không giống những người khác, anh không thích mời ngườ giúp
việc, cho dù là nhân viên làm theo giờ thì cũng chỉ đến đây trong thời
gian nhất định, phải rời đi trước khi anh trở về, như vậy khiến cho biệt thự to lớn có vẻ rất lạnh lẽo.
Đây là lần đầu tiên Diệp Minh Tâm đến nhà anh, lần trước tới đưa cơm cho anh cũng là do nhân viên làm
theo giờ nhận, không được phép bước vào vì thế nên lần này cô ta nhìn
rất chăm chú.
Sau khi nhìn khắp xung quanh, Diệp Minh Tâm hỏi Lệ
Tịnh Lương: “Sao anh không mời một người giúp việc, chuyện gì cũng tự
mình làm không phải sẽ rất mệt sao?”
Lệ Tịnh Lương không hề liếc
mắt nhìn cô ta một cái, trực tiếp ngồi trên sofa ở phòng khách, giơ tay
chỉ về sofa phía đối diện ra hiệu cho bọn họ ngồi xuống.
Lương
Ngâm kéo tay con gái lại, không tiếng động ra hiệu cho cô ta không cần
nói nhiều. Diệp Minh Tâm không thể làm gì khác hơn là mím mím môi, theo
mẹ ngồi xuống.
Diệp Hân ngồi đối diện với Lệ Tinh Lương, so với
ông chủ Lệ thanh thản tùy ý thì bất luận là vẻ mặt hay cách ăn mặt của
Diệp Hân đều rất đoan chính, nghiêm túc.
Lệ Tịnh Lương như suy
ngẫm nhìn người đàn ông trung niên có không ít giá trị với mình, mặc dù ở cái tuổi này như Diệp Hân nhìn qua vẫn rất phong độ, hơn nữa trong
chuyện làm ăn, ông ta thực sự có sự quyết đoán và tài năng không tồi, có thể dẫm trên ngưỡi phụ nữ của mình là đạt được vị trí này cũng không có gì bất ngờ.
Người lên tiếng trước vẫn làm Diệp Hân, bởi vì hày
hôm nay mang theo mục đích bảo vệ hôn nhân của con gái và Lệ Tịnh Lương
mà đến nên khi ông nói chuyện vẫn không khỏi có hơi nhún nhường.
“Tịnh Lương, hôm nay là sinh nhận của cậu, tại sao lại không chúc mừng một
chút? Ở nhà một mình không khỏi quá cô quạnh rồi.” Diệp Hân hòa ái nói.
Lệ Tịnh Lương đâu có ở nhà một mình? Người ở cùng anh đang ở khúc quanh
của lầu hai nghe lén đây, Hạ Tuyền khinh thường hừ một tiếng.
Lệ
Tịnh Lương chậm rãi thả tay áo sơ mi hơi kéo lên xuống, chậm rãi cài
khuy ở cổ tay áo làm từ đá quý màu lam vào, mi mắt hơi rủ xuống, ôn nhã
nói: “Có lẽ Diệp tổng không biết, tôi chưa bao giờ tổ chức sinh nhật.”
Lần này không chỉ là Diệp Hân, ngay cả Diệp Minh Tâm và Lương Ngâm cũng rất kinh ngạc.
Diệp Minh tâm không nhịn được, hỏi anh: “Tại sao anh không tổ chức?”
Lúc này Lệ Tịnh Lương mới đưa mắt liếc nhìn cô ta, không thể không nói, ông chủ Lệ đúng là mỹ nam khó gặp. Vóc người cao gầy dong dỏng, khuôn mặt
tuấn tú mà lạnh lùng như ngọc hơn nữa cả người toát ra khí chất của
người bày mưu tính kế, khống chế tất cả, rất khó khiến cho người ta
không động lòng.
Hạ Tuyền đã đi tới bên người Lệ Tịnh Lương, cô kéo cánh tay của anh, dịu dàng dựa sau người anh một chút, nở một nụ cười hoàn mỹ với Diệp Hân,
ôn hòa nói: “Diệp tổng, đã lâu không gặp.”
Theo lý thuyết, hiện
tại Diệp Hân không thể bình tĩnh mới đúng. Nhưng thật bất ngờ là vẻ mặt
của ông vẫn ôn hòa, ngoại trừ ánh mắt nhìn Hạ Tuyền có hơi phức tạp thì
một chút biến hóa cũng không có.
Nghe thấy Hạ Tuyền chào hỏi ông, ông đứng lên gật đầu nói: “Đã lâu không gặp, ở lại nhà Tịnh Lương đã quen chưa?”
Lời nói này thực giống như bọn họ có quan hệ gì, những người ở chỗ này, ngoại trừ Lệ Tịnh Lương ra thì đều hơi kinh ngạc.
“Ba ba?!” Diệp Minh Tâm không thể tin nhìn cha của mình.
Diệp Hân động viên nhìn cô ta một cái, hất cằm về phía Lương Ngâm. Dù Lương
Ngâm không muốn nhưng rất sợ hãi chồng, khi ông ra hiệu thì đã kéo Diệp
Minh Tâm đi.
Đợi hai mẹ con bọn họ rời đi, Diệp Hân mới mở miệng
lần nữa, nói với Hạ Tuyền và Lệ Tịnh Lương đang dựa vào nhau: “Thật là
bất ngờ, thì ra hai vị là một đôi. Có điều, Lệ tiên sinh, có hôn ước
cùng với cậu chính là con gái của tôi, hiện tại câu vi phạm hôn ước,
muốn ở cùng một chỗ với Hạ tiểu thư, có phải là nên cho tôi và nhà họ
Diệp một câu trả lời hợp lý hay không?”
Lệ Tịnh Lương cười như không cười nói: “Hả, nếu tôi không nghĩ sai thì Diệp tổng đang muốn tôi bồi thường cho ông sao?”
Diệp Hân cười mà không nói.
Lệ Tịnh Lương như nghe được chuyện gì vô cùng buồn cười, đùa cợt nói:
”Diệp tổng, ông tiết tác phong của tôi mà, có thể lấy tiền từ tôi đều là người sẽ cho tôi lợi ích to lớn hơn, ông có thể cho tôi cái gì?”
Diệp Hân chắp tay nói: “Vậy chính là không thể thương lượng?”
“Có thể thương lượng.” Lệ Tịnh Lương ung dung, chậm rãi nói: “Hôm nào chúng ta nói chuyện một chút, bảo bối của tôi hủy hợp đồng với công ty giải
trí Hoa Hạ thì cần những thủ tục gì.”
Cái gì? Anh muốn cô hủy hợp đồng với công ty giải trí Hoa Hạ?
Hạ Tuyền không khỏi nhìn về phía Lệ Tịnh Lương, anh cũng liếc mắt nhìn cô
một chút. Trong con ngươi sâu không lường được chợt lóe lên cảm xúc
khiến cho cô nghĩ đến một câu nói.... Đêm tối đã qua, tương lai có hy
vọng.
Bất luận anh làm chuyện này cho cô có mục đích gì thì trong đó lại có vài phần cảm tình chân thực, cô nghĩ, cô nguyện ý vì vậy mà
có thể hy sinh tất cả của cô.
----
Tác giả có lời muốn
nói: Đêm tối đã qua, tương lai có hy vọng! Tuyền Tuyền cố lên! Lương Tử
cố lên! Khanh Đa cố lên! Moa moa mọi người! Nội dung câu chuyện sau này
sẽ vô cùng đặc sắc! Cao trào sắp tới rồi! Ký giả sẽ làm gì! Nhà họ Diệp
sắp bị đả kích rồi! Chỉ chờ Tuyền Tuyền của chúng ta thay đổi công ty là Lương tử sẽ bắt đầu nuốt công ty giải trí Hoa Hạ rồi! Hai, ba chương
tiếp theo coi như là chương chuyển tiếp, mọi người chờ mong nội dung đặc sắc bên dưới nhé. ↖(^w^)↗