Âm Mưu Gia (Kẻ Lập Mưu)
Chương 26 :
Ngày đăng: 19:28 19/04/20
Editor: Tiểu Ốc
Lệ Tịnh Lương là loại đàn ông chỉ yên lặng trả giá mà không cần hồi đáp sao? Đáp án hiển nhiên là không.
Tiễn bước ba người nhà họ Diệp, ông chủ Lệ thong thả ung dung đi vào trong
biệt thự, Hạ Tuyền đang ngồi ở trên ghế sô pha suy nghĩ về chuyện kia,
nên không hề nhận ra anh đang đến gần, chờ đến khi phát hiện ra thì anh
đã đứng ở trước mặt cô, trên mặt treo một nụ cười mê người khó lường,
đôi môi mỏng gợi lên một loại cảm giác bạc tình lạnh lẽo.
“Anh làm em sợ muốn chết.” Hạ Tuyền vỗ vỗ ngực, “Lúc nào bước đi cũng không phát tiếng động.”
Lệ Tịnh Lương đứng thẳng thản nhiên nhìn xuống cô nói: “Là do em suy nghĩ quá chăm chú nên mới không nghe thấy.”
“...... Thật sao?” Hạ Tuyền đứng dậy, lại phát hiện ra vẫn phải ngửa đầu lên
nhìn anh như vậy, có chút đau cổ khẽ vuốt cái gáy, “Hôm nay cảm ơn anh,
nhưng anh cũng không cần phải trắng trợn ra mặt giúp em như vậy chứ.”
Trên mặt Lệ Tịnh Lương nở một nụ cười, anh tiêu sái ngồi xuống, cánh tay
khoác lên trên lưng ghế sofa, ngón tay với các khớp xương rõ ràng cũng
khẽ gõ nhịp.
“Ừ, rất tự biết mình biết ta.”
Hạ Tuyền liếc anh một cái.
“Mấy ngày nữa anh sẽ cho em tham dự một buổi họp báo.” Anh nói rất bình
tĩnh, giống như là đang bàn luận về thời tiết ngày mai như thế nào vậy,
căn bản không phải là tin tức để cho một người phụ nữ có thai đi tham dự một buổi họp báo, “Em hãy chuẩn bị tâm lý một chút, suy nghĩ xem nên
làm như thế nào để vạch trần người cha không bằng cầm thú kia.”
Nửa sau của câu nói hấp dẫn sự chú ý của Hạ Tuyền, mặt cô lập tức trầm xuống bình tĩnh hỏi: “Anh định chủ động ra tay sao.”
“Anh vẫn luôn rất chủ động.” Lệ Tịnh Lương nói xong liền đứng dậy, chiếc
quần tây màu đen càng làm nổi bật đôi chân thon dài thẳng tắp của anh
hơn, anh xoay người, để lại một bóng lưng anh tuấn bất phàm, “Đừng khiến cho anh thất vọng.” Dứt lời, lập tức nhấc chân đi lên lầu.
Chỉ
cần suy nghĩ về những chuyện sẽ xảy ra sau đó thôi cũng đủ để khiến mỗi
sợi dây thần kinh của Hạ Tuyền trở nên kích động rồi, cô đâu cần phải
chuẩn bị chứ, cô đã lặp đi lặp lại những lời nói đó trong lòng ngàn vạn
lần rồi, chỉ luôn chờ một cơ hội để có thể quang minh chính đại thông
báo cho cả thế giới này biết thôi, rốt cuộc bây giờ cơ hội này đã tới
rồi, cô quả thật hưng phấn đến nỗi ngủ cũng không yên.
Một mình
cô hưng phấn dẫn tới với việc người gặp họa chính là Lệ tiên sinh vẫn
đang bị bệnh. Lệ tiên sinh ngủ không sâu, bất kỳ động tĩnh nào trong đêm khuya đều có thể đánh thức anh, cả đêm Hạ Tuyền trằn trọc trở mình, lúc thì đối mặt với anh, lúc thì đưa lưng về phía anh, mặc dù anh nhắm hai
mắt, hô hấp cũng đều đặn, nhưng đã sớm bị cô đánh thức rồi.
“Em mấy tháng rồi.”
Trong bóng tối chợt vang lên giọng nói trầm thấp khàn khàn của người đàn ông, Hạ Tuyền không hiểu ý tứ của anh, nhưng vẫn dịu dàng trả lời: “Sắp 5
tháng rồi, sao anh còn chưa ngủ? Là em đánh thức anh à? Thật xin lỗi, em không cử động nữa.”
“Muộn rồi.”
Sau khi hai chữ trầm thấp mà đầy từ tính này được nói ra, thì người đàn ông lập tức không thèm
che giấu hành vi ái muội của mình nữa, Hạ Tuyền gần như không thở nổi,
cảm giác toàn thân mất đi sự tự chủ, còn không biết xấu hổ mà tiến sát
lại gần anh, nghênh đón động tác của anh.
Hóa ra anh hỏi cô mang thai bao nhiêu tháng là để xác định xem đã có thể làm chuyện này hay chưa.
Đêm còn rất dài, hai người không có tâm trạng để ngủ đang quấn quýt lấy nhau.
Trong những ngày sau đó, Hạ Tuyền luôn chú ý tới từng tin tức một, vì chỉ sợ bản thân sẽ bỏ qua một thông tin quan trọng nào đó.
Sự thật không có như cô dự đoán, các diễn đàn trên website rất nhanh liền
có những người đăng bài viết kiểu dạng “Theo như người biết chuyện nói”, những bài viết này có liên quan đến nguyên nhân cô không xuất đầu lộ
diện.
Thời gian đã trôi qua lâu như vậy rồi, nhưng mọi người vẫn
luôn suy đoán rốt cuộc cô đột nhiên rút lui nghỉ ngơi một năm là bởi vì
mắc bệnh hay là vì mang thai, nhưng điều mọi người tuyệt đối không ngờ
tới chính là, bài viết này lại nói cho họ biết rằng, lý do cô dừng mọi
hoạt động giải trí lại, là bởi vì bị công ty đóng băng!
hình như cũng không còn lời nào để nói, nhưng thời gian vẫn chưa tới,
bọn họ lại không muốn đi ra ngoài, vì vậy......
Lệ Tịnh Lương rơi tầm mắt vào trên bụng Hạ Tuyền, phần eo với các tua rua được thắt lên
rất cao, hơn nữa làn váy còn theo dáng xuông, nên ngược lại không hề lộ
bụng, nếu chỉ nhìn như vậy thì thật đúng là không thể nào phát hiện ra
Hạ Tuyền chính là một người phụ nữ mang thai hơn bốn tháng.
Thật
ra thì những lời nói dùng để chèn ép Diệp Hân khi ở nhà không phải chỉ
vì cảm thấy chán ghét đối phương, mà trên căn bản tất cả đều là sự thật.
Đối với con cháu, mặc dù Lệ Tịnh Lương chưa từng nghiêm túc nói chuyện với
Hạ Tuyền, nhưng có người nào lại không để ý đến con của mình chứ?
Hổ dữ còn không ăn thịt con, chứ đừng nói gì đến Lệ Tịnh Lương.
Thấy anh vẫn nhìn chằm chằm vào bụng của mình, Hạ Tuyền nhịn nửa ngày mới mở miệng nói: “Chẳng lẽ nhìn ra được sao?”
Lệ Tịnh Lương lắc đầu một cái, bỗng nhiên vươn tay sờ lên bụng của cô,
cũng không nói chuyện, cứ nhẹ nhàng đặt lên như vậy, giống như là đang
cảm nhận nhịp tim thuộc về đứa bé ở nơi đó, cho dù anh căn bản không thể cảm giác được.
Qua một lúc lâu, anh mới thu tay về, giương mắt
nhìn thẳng vào mắt cô, xuyên qua lớp kính trong suốt sạch sẽ, cô có thể
nhìn thấy ánh mắt nghiêm túc của anh.
“Khi buổi họp báo ngày hôm
nay kết thúc, giải trí Hoa Hạ sẽ nhanh chóng bị AR thu mua, anh sẽ sáp
nhập nó thành một công ty giải trí thống nhất dưới cờ của AR, đến lúc
đó......”
Lời của anh còn chưa kịp nói hết, thì Hạ Tuyền đã lập
tức tiếp tục: “Đến lúc đó anh sẽ thật sự trở thành ông chủ chân chính
của em.”
Lệ Tịnh Lương bật cười, một lát sau mới nói: “Đến lúc đó có muốn tiếp tục đóng phim hay không, sẽ do chính em quyết định.”
...... Đây là?
“Chuyên ngành đại học của em rất tốt, nếu như em muốn chuyển sang ngành y, thì anh có thể góp chút sức lực cho em.”
Anh nói thành khẩn như vậy, Hạ Tuyền không nghi ngờ thành ý của anh, nhưng
cô bắt đầu suy nghĩ về bản thân mình. dđlqđtiểu ốc
Năm đó,
bởi vì mục đích báo thù, nên Hạ Tuyền đã từ bỏ nghề nghiệp mà mình ao
ước nhất, sau khi tốt nghiệp thì liền bước chân vào Làng Giải Trí. Nhưng đến khi thật sự chuyển sang ngành giải trí, thì cô đã không còn phân
biệt rõ rốt cuộc mình coi đây là công việc, hay đã coi đây là sự nghiệp
để cố gắng tiến lên. Bây giờ chợt có người nói: em có thể không cần làm
nữa, bởi vì em đã đạt được mục đích, em tự do rồi —— cô lại cảm thấy
trống rỗng.
“Em thật sự giống như cần phải suy nghĩ.” Lệ Tịnh
Lương bày tỏ rằng đã hiểu, đứng lên như muốn rời đi, nhưng mới đi được
vài bước thì chợt dừng lại, một tay để ở trong túi quần xoay người lại,
nhìn cô nói, “Thật ra thì có chuyện này anh vẫn chưa nói, anh cũng không chán ghét đứa bé này, chỉ là vẫn chưa quyết định được có nên kết hôn
với em hay không thôi.”
Hạ Tuyền khiếp sợ nhìn anh, cặp mắt xinh
đẹp mở ra thật lớn, những lời nói này còn khiến cô cảm thấy ngạc nhiên
hơn cả việc mình có thể lập tức đạt được mục đích.
“Tí nữa lên sân khấu đừng khẩn trương.”
Nói một câu đơn giản, Lệ Tịnh Lương xoay người rời đi, lần này anh không hề dừng lại, chờ đến khi anh rời khỏi, Hạ Tuyền vẫn không thể nào thu hồi
tầm mắt khỏi cánh cửa được.
Nếu như cô không hiểu nhầm, vậy thì ý tứ của anh chính là...... Anh đang suy nghĩ có nên kết hôn với cô hay không?
Một người đàn ông như Lệ Tịnh Lương lại muốn suy nghĩ có nên kết hôn với cô hay không?
Thật đúng là tam quan* bất chính rồi, nhưng sao cô lại có cảm giác —— chân thật như vậy.
(*)tam quan: thế giới quan, giá trị quan, nhân sinh quan