Ảnh Hậu Đối Mặt Hàng Ngày

Chương 56 : Đi thăm hắn

Ngày đăng: 13:55 18/04/20


“Tạ Duyên?”



Dứt lời, mẹ Tô lại ngẩng lên nhìn Tô San, giọng nói đầy vẻ hoài nghi:



“Là nam?”



Cả người Tô San hóa đá, sau đó lập tức tỉnh táo lại, tiếp tục giữ vẻ thản nhiên vừa ăn cơm, vừa nói kiểu rất thoải mái tự nhiên:



“Đúng vậy, tụi con có từng đóng chung hai bộ phim, cũng khá thân.”



Giọng nói của cô rất bình tĩnh, không hề ấp úng. Thấy vậy, mẹ Tô đành đưa điện thoại cho cô:



“Con đừng có quen thân quá mới mấy người đàn ông như vậy, giới giải trí này thực sự rất hỗn loạn.”



Nhận lấy điện thoại, Tô San cũng không lập tức bắt máy, mà nghiêm túc nói với mẹ cô:



“Mẹ không thể vơ đũa cả nắm như vậy, con giờ cũng là người trong giới giải trí đấy thôi, chả lẽ con cũng không phải người tử tế sao?”



Mẹ Tô  đặt đũa xuống, nói hăng say:



“Con đang so sánh kiểu gì vậy, mẹ đang nói tới đa số. Con cảm thấy con có thể may mắn vớt được một người tốt trong một biển người sao?”



Nghe vậy, Tô San lập tức thanh minh:



“Sao mẹ lại không tin tưởng con vậy? Biết đâu con thật sự tìm được một người tốt thì sao?”



“Con….”



“Được rồi, được rồi, cả hai đừng cãi cọ nữa, điện thoại còn đang kêu kìa.”



Ba Tô lập tức xua xua tay, ý muốn ngăn cản hai người đừng nói nữa.



Thấy vậy, Tô San đành bắt máy, cố ý điều chỉnh âm lượng đến mức nhỏ nhất. Khi cô vừa bắt máy, liền truyền tới giọng nói trầm ấm của Tạ Duyên từ đầu dây bên kia:



“Em đang ăn cơm sao?”



Tô San gắp một miếng đồ ăn bỏ vào miệng, vừa nhai vừa nói:



“Uhm, chúc mừng năm mới, anh lại già thêm một tuổi rồi.”



Tạ Duyên: “……”



“Làm gì có ai lại nói năng như vậy hả!” 



Ba Tô trừng mắt nhìn cô:
Vì quá nóng mà trên trán Tô San đổ rất nhiều mồ hôi, chỉ có thể cầm lấy khăn giấy lau liên tục. Cô vừa xuất hiện, mấy nam diễn viên cùng các nhân viên đoàn đều sôi nổi náo nhiệt nhìn cô, cô thật sự quá trắng, không giống  bọn họ do phơi nắng lâu ngày, giờ bọn họ cũng không trắng hơn người bản địa ở đây được bao nhiêu.



“Hạ Hoa, sao cậu lại tới nữa vậy!”



Lúc này một người đàn ông trung niên mặc áo thun ba lỗ màu đen, miệng ngậm một điếu thuốc lá đột nhiên đi tới. Ông ấy rất đen, cũng có lẽ là do gần đây phơi nắng nhiều nên vậy, đường nét gương mặt khá thô, mặc dù còn cách xa một đoạn nhưng vẫn nghe rõ giọng nói của ông ấy.



Các nhân viên đoàn phim vẫn đang sắp xếp đạo cụ, thấy có người đàn ông kia đang đi tới bên này, Hạ Hoa tức giận hừ lạnh một tiếng:



“Tôi đến xem liệu Tạ Duyên giờ còn mấy tay mấy chân.”



Nghe vậy, mấy nhân viên đoàn phim gần đó không nhịn được bật cười. Đến lúc người đàn ông trung niên kia đi tới đây, hơi nhướng nhướng lông mày, ra vẻ ghét bỏ nói:



“Anh nói gì vậy, chả lẽ tôi lại có thể để cho nam chính của tôi trở thành tàn phế hay sao?”



Nói xong, hắn lại hút một hơi thuốc lá, ánh mắt nhìn nhìn đánh giá Tô San một lượt, không khỏi cười cười nói với Hạ Hoa:



“Đây là con gái của anh sao?”



Tô San: “…..”



“Con gái của tôi mới có mười một tuổi thôi! Người ta là bạn gái của Tạ Duyên!”



Sắc mặt của Hạ Hoa vô cùng không tốt, lại thêm việc trời quá nóng, khiến tính tình thêm táo bạo.



Tô San nhìn qua người đàn ông trung niên đối diện, biết ông ấy là đạo diễn bộ phim này, Phương Không, là đạo diễn hàng đầu cả nước ở thể loại phim hành động.



“Tạ Duyên còn có bạn gái sao?”



Phương Không lập tức hiếu kỳ nhìn Tô San như động vật quý hiếm. Cô ấy mặc một chiếc váy liền màu vàng, người nhỏ nhắn, ngoại hình không tồi, hơn nữa vô cùng trắng, diện mạo thế này cho dù là ở trong giới giải trí thì cũng là top đầu rồi.



“Tạ Duyên vì sao lại không thể có bạn gái?”



Hạ Hoa hừ nhẹ một tiếng, sau đó nhìn nhìn xung quanh khắp nơi:



“Tạ Duyên đâu rồi?”



Nguyên một bãi đất trống rộng lớn chỉ có lác đác vài nhân viên đoàn phim đang thu dọn đạo cụ, còn có một số diễn viên đang uống nước. Mặt trời đúng là chói chang thiêu đốt, mấy người trong đoàn làm phim ai cũng đen thui, Tô San đứng ở đây do da trắng nên rất nổi bật, giống như là phát sáng.



Thấy cô và Hạ Hoa tìm Tạ Duyên, Phương Không cười cười, đột nhiên ném điếu thuốc xuống mặt đất, chân di di mấy cái để dập tắt, sau đó liền xoay người vừa nhìn về hướng rừng rậm, vừa nói với chất giọng trầm thô:



“Hai người vào lều trại nghỉ ngơi trước đi, cậu ta còn đang ở bên kia tập nhảy dù, lát nữa sẽ quay lại.”



---Hết Chương 56---