Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1185 : Quân đội thần bí

Ngày đăng: 07:42 30/04/20


Tuy Lý Kỳ đã thống nhất tư tưởng tác chiến, nhưng tin tức phủ Đại Danh thất thủ vẫn tăng thêm sự sợ hãi cho thần dân vẫn đang ở lại Khai Phong. Điều này cũng buộc tất cả mọi người gửi gắm toàn bộ hi vọng lên người Triệu Giai và Lý Kỳ, càng không dám làm trái mệnh lệnh của hai người bọn họ. Những đại thần kia và người nhà của họ đều vào ở trong cung, hoàng cung lớn như vậy, vườn lại nhiều, một chút người vào ở như vậy thật sự rất thoải mái và sung sướng, còn nhà của bọn họ thì cho dân chúng ở, hơn nữa theo yêu cầu của Triệu Giai, đem phần lớn tiền và lương thực trong nhà cứu tế cho dân chúng.



Phủ Khai Phong dán bố cáo biện pháp phòng ngừa ôn dịch, đồng thời tập trung tất cả lang trung lại với nhau, sắp xếp nhiệm vụ cho bọn họ, thậm chí ngay cả Thái y viện cũng phái ra, phải phòng ngừa ôn dịch xuất hiện.



Dân chúng Kinh thành thấy những đại thần này còn như thế, đều lần lượt xung phong nhận việc, tiếp nhận một số nạn dân vào nhà mình ở. Dưới sự lãnh đạo của Triệu Giai và Lý Kỳ, thần dân Khai Phong dần dần tụ lại với nhau, thắt thành một sợi dây.



Đây dường như cũng là đặc tính lớn nhất của dân tộc Hoa Hạ. Bình thường luôn đấu tranh nội bộ, không phải ngươi giết ta, thì là ta giết ngươi, nhưng một khi gặp phải sự xâm lược của ngoại tộc, bọn họ luôn có thể cùng nhau đoàn kết lại.



Lý Kỳ không hiểu nổi, tại sao lịch sử đã dạy chúng ta nhiều lần như vậy, lịch sử luôn lặp đi lặp lại nhiều lần, nếu có thể như vậy từ sớm, thì còn có chuyện của nước Kim sao.



Sau khi biết phủ Đại Danh thất thủ, không ít đại thần lại một lần nữa kiến nghị Triệu Giai bỏ Khai Phong chạy trốn xuống phía nam. Triệu Giai chỉ mỉm cười ứng đối, hình như cũng không trách cứ bọn họ, chỉ bảo những đại thần này ai làm việc nấy, làm tốt công việc trong thành, trấn an tốt dân chúng, đừng gây ra nhiễu loạn gì, phải phát lương thực đến tay dân chúng. Còn chuyện thủ thành, ngươi có cho bọn họ quản, bọn họ cũng không quản được.



Dưới sự cứng rắn của Triệu Giai, những đại thần kia chỉ có thể phục tùng, không dám chậm trễ chút nào, làm theo dặn dò của Triệu Giai.



Vùng ngoại ô.



Bụi đất tung bay, chỉ thấy từng đội do thám cưỡi ngựa chạy qua, nơi nơi đều là giáo trường, một vài binh lính mới gia nhập đang tăng cường huấn luyện. Trăm người một doanh, năm mươi người một đoàn, hai mươi người một đội, mười người một tổ.



- Mạt tướng tham kiến điện hạ, Bộ soái.



Buổi chiều một ngày, Triệu Giai và Lý Kỳ đến đại bản doanh ở ngoại ô, huynh đệ Nhạc Phi, Ngưu Cao vội ra nghênh đón.



Trước đó dưới một loạt động tác của Lý Kỳ, những danh tướng của triều Tống đều đã điều đến các nơi, cho nên nhiệm vụ thủ thành hiện nay đã rơi vào tay Nhạc Phi tuổi mới hơn hai mươi.



Nhạc Phi bây giờ đương nhiên không bằng Nhạc Phi thời kỳ Nam Tống, nhưng y là nghé con mới sinh không sợ hổ nha, tuổi trẻ khinh cuồng, thêm vào sự khích lệ trước đó của Lý Kỳ, bây giờ hoàn toàn không sợ, rõ ràng rất hưng phấn.



Không chỉ như vậy, y còn có sự trợ giúp của Ngưu Cao, Nhạc Phiên, Dương Tái Hưng, mấy người bọn họ cũng khiến người ta nhìn thấy tương lai của Đại Tống.



- Miễn đi, miễn đi.



Triệu Giai vung tay lên, nhẹ nhàng nói:



- Nhạc Phi, Ngưu Cao, nghe nói không lâu trước các ngươi đã lập được kỳ công ở Đăng Châu, thật sự là thanh xuất vu lam, trò giỏi hơn thầy nha.



Y cũng biết bây giờ phải ra sức nói vài lời khích lệ sĩ khí.




Triệu Giai lại nói:



- Vậy trận pháp này?



Lý Kỳ cười nói:



- Trận pháp này là ta thỉnh giáo được từ chỗ Chủng Công lúc trước.



- Thì ra là thế.



Triệu Giai gật đầu, chợt nghe thấy bên trong truyền ra vài tiếng rầm rầm.



Triệu Giai nhướn mày, hỏi:



- Đây là tiếng vang của hỏa dược.



Lý Kỳ gật đầu nói:



- Nói chính xác là hỏa khí. Bên trong chính là quân đội vương bài của Quỷ quân, Thần cơ doanh, cũng là của cải của chúng ta. Chiến dịch này, bọn họ sẽ có tác dụng rất quan trọng.



Triệu Giai nói:



- Vậy chúng ta mau đi nhìn xem.



Lý Kỳ cũng nôn nóng muốn đi nhìn xem. Thật ra tất cả những thứ này hắn chỉ là dặn dò người khác làm trên miệng thôi, bản thân hắn cũng mới đến lần thứ hai, dù sao thì khoảng thời gian trước thật sự bận quá nhiều việc, hơn nữa mỗi việc đều không thể trì hoãn được, mà khi hắn đến lần đầu, căn cứ quân sự bí mật vẫn chưa dọn qua, chỉ có kỵ binh và bộ binh, cũng không có gì để xem.



Bọn Triệu Giai tới nơi cũng không khiến bất kỳ ai xôn xao, chúng binh sĩ của Quỷ quân đang khổ công luyện tập, ngoài trừ những người đi ngang qua người bọn Lý Kỳ ngừng lại một lát cung kính hành lễ, nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi, sau đó lại lập tức tập trung vào huấn luyện, không xem bọn họ là gì cả.



Nếu như là mấy người Đồng Quán ở đây, phỏng chừng phải nhắc nhở Lý Kỳ một phen.



Triệu Giai lại cảm thấy quân đội thì nên có bầu không khí này, liên tục gật đầu.



Đi vào bên trong giáo trường, Triệu Giai vẫn chưa kịp nhìn, chợt nghe mấy tiếng “vút vút vút”, theo tiếng nhìn qua, chỉ thấy hơn mười con quạ bay thẳng lên trời, hai cánh còn phun lửa, điều này khiến Triệu Giai hít vào khí lạnh.