Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1212 : Trận chiến bảo vệ Khai Phong (kết)

Ngày đăng: 07:42 30/04/20


Hoàn Nhan Tông Vọng có thể nói là tính toàn tường tận, mặt đông có Đồ Mẫu đánh nghi binh, mặt tây bắc lại có Hoạt Lý Cải ngăn cản quân cứu viện, một khi tiêu diệt đội quân chiến xa này, gã có thể trực tiếp đánh vào Phong Khâu Môn, hoặc giết bằng được, bao vây tiêu diệt viện quân của Nhạc Phi, hay đánh thẳng ra phía đông hợp lại cùng với Đồ Mẫu bao vây tiêu diệt quân Tống, hết thảy đây đều là kế sách hay, nhìn thấy vu hồi chiến thuật của gã sẽ tập trung tiêu diệt quân Tống chủ lực, nhưng gã vạn lần không ngờ tới bên ngoài vẫn con quân đến cứu viện.



Bất giác có một cảm giác thất bại



Dương Tái Hưng bọn họ vốn đã vào đường cùng rồi, có thể nói sẽ chết dưới đao quân Kim, nhưng đột nhiên xuất hiện viện binh như tiếp thêm sức mạnh cho bọn họ



Quân Tống lấy lại dũng khí ra sức giết.



- Giết….



- Mau mau bảo vệ giám quân



Quân Kim hô lớn



Trời mới tờ mờ sáng, trong không khí vẫn còn nhiều hơi nước, không thấy rõ quân cứu viện bao nhiêu người nhưng nghe tiếng hô hào và vó ngựa, ít nhất có hàng vạn quân. Như thêm sức mạnh, đội quân vừa đến liền tiến thẳng về hướng Hoàn Nhan Tông Vọng.



Hoàn Nhan Tông Vọng đều sai quân đi ra ngoài chiến đấu hết, bên cạnh chỉ còn mấy nghìn cận vệ, quân địch như lốc xoáy đánh lại, Hoàn Nhan Tông Vọng cảm thấy có chút hoảng sợ.



Quân Kim không để tâm đến đám người Dương Tái Hưng, lập tức quay lại cứu giá, dù sao cứu tướng quân quan trọng hơn cả, nhất thời trận hình đại loạn.



Từ đó, Dương Tái Hưng thoát ra khỏi vòng vây, nhưng y không dừng lại ở đó, nhanh chóng điều chỉnh đội xe, thu nạp các binh lính sống sót, hét lớn:



- Các huynh đệ, xông lên giết.



- AAAA!



Dưới sự dẫn dắt của Dương Tái Hưng, đoàn xe chiến cũng xông về phía Hoàn Nhan Tông Vọng.



- Đây không phải là cấm quân a!



Quách Dược Sư bỗng nhiên hốt hoảng hô lên. Chỉ thấy phía đông bắc tiến đên một đội quân chủ yếu là thanh niên khoảng mười sáu tuổi, trên từng khuôn mặt non nớt toát lên thần thái anh dũng, nhưng tất cả bọn họ đều mặc quần áo màu xanh lục, không phải quân phục của cấm quân.
Nhạc Phiên nhìn thấy quân địch chủ lực tới, đang sắp bị dọa sợ chết khiếp, thế này còn đánh cái gì nữa ah! Nhưng lại thấy hóa ra đối phương không phải đến trợ giúp, mà đang tháo chạy nha!



Đời người thay đồi rất nhanh, thật sự rất kích động rồi mà.



Trái tim bé bỏng của Nhạc Phiên sắp chịu không nổi nữa rồi, lập tức dẫn binh phát khởi tiến công mãnh liệt về phía quân Kim.



Hiện tại quân Tống khiêu chiến không ngừng, mà quân Kim đã bắt đầu sinh thoái ý, tâm tính chênh lệch, làm cho kế tiếp quân Kim bại lui, Hoàn Nhan Tông Vọng dẫn quân bộ đội chủ lực chạy bỏ về hướng tây pháa nam.



Nhạc Phi dẫn quân đuổi theo sau, hai bên đưổi chạy xung quanh thành Khai Phong một vòng, cứng rắn đuổi cho chủ lực của Hoàn Nhan Tông Vọng lùi về phía tây hơn mười dặm, lúc này mới đình chỉ truy kích.



"Oa--- Oa---!"



Quân Tống nhìn bong lưng quân Kim bỏ chạy, khan cả giọng, ngửa mặt lên trời rống to.



Nếu như nói, lần đầu tiên là Lý Kỳ đánh bại đối phương, lần thứ hai không phân thắng bại, như vậy có thể nói quân Tống đã toàn thắng quân Kim, ít nhất với chiến lược trên, quân Kim thua hoàn toàn.



Thuần túy đấu chủ lực, đây là lần đầu tiên quân Tống đánh thắng quân Kim, đây tuyệt đối có thể nói là thời khắc mang tính lịch sử nha!



Đồi Mưu Đà!



Lúc này quân Kim bị Ngưu Cao đánh bại, Lý kỳ đứng trên đồi, nhìn tên tín hiệu đều vây quanh thành Khai Phong một vòng, cũng không biết tình hình như thế nào rồi, nóng ruột muốn chết đi được.



- Báo ---!



Một người báo tin cưỡi ngựa chạy về phía Lý Kỳ, ngay cả thời gian xuống ngựa cũng không kịp, đã hướng tới phía Lý Kỳ hô lên:



- Bộ soái, tin chiến thắng, quân ta đã đánh bại quân Kim thành công, hiện giờ Nhạc tướng quân đang lãnh binh truy kích quân Kim.



Lý Kỳ nhất thời vui đến phát khóc! có thể đánh thắng trận đánh ác liệt này, có thể nói là chiến cuộc đã hoàn toàn thay đồi