Bắc Tống Phong Lưu

Chương 258 : Bánh sinh nhật (p2)

Ngày đăng: 07:24 30/04/20


Lý Kỳ cười ngượng ngùng,đáp:



- Bẩm Hoàng thượng,thực ra tại hạ còn có một món ăn chưa bưng lên.Tuy nhiên món ăn này phải đợi tiểu chủ nhân của bữa tiệc này có mặt mới được.



Tống Huy Tông sững sờ,lập tức hiểu ra,cười ha hả:



- Không sai,trẫm đến đây đã lâu,sao không thấy tiểu oa nhi kia nhỉ?



Nhắc Tào Tháo,Tào Tháo tới.



Chỉ thấy một vị phụ nhân bế một đứa bé đi ra,hướng Tống Huy Tông thi lễ:



- Dân phụ tham kiến Hoàng thượng.



Xem ra đã sớm chuẩn bị từ trước.



Tống Huy Tông gật đầu cười:



- Đứng lên đi.Nhanh ôm qua đây,cho trẫm nhìn coi.



Lý Kỳ thấy thế,lập tức nháy mắt ra dấu cho Trần A Nam.Cậu ta lập tức quay về phòng bếp.



Tiểu gia hỏa kia cũng không hề thua kém.Vừa thấy Tống Huy Tông,liền cười lên khanh khách,một đôi mắt to chớp chớp,chọc Tống Huy Tông cười to thoải mái.



Thái Thao thấy con trai của mình cho Hoàng thượng mặt mũi,nhất thời vui mừng nhướn mày,lão lệ tung hoành.



Đang lúc Tống Huy Tông trêu chọc tiểu gia hỏa kia,dưới bậc thang bỗng vang lên tiếng xôn xao.Y cả kinh,ngẩng đầu nhìn,nhất thời hít một hơi khí lạnh.



Chỉ thấy Trần A Nam cùng mấy hạ nhân đẩy một chiếc xe nhỏ chậm rãi đi tới.Phía trên xe đặt một thứ màu trắng như tuyết cao hơn ba mét,tổng cộng có ba tầng,trình tự rõ ràng,cực kỳ mê người.Mặt khác phía trên cùng còn cắm ba ngọn nến đang thắp sáng.



Đây là thứ gì vậy?



Mọi người nghẹn họng nhìn trân trối.



Tống Huy Tông cũng sững sờ hồi lâu,mới kịp phản ứng,vội vàng hướng Lý Kỳ hỏi:



- Lý Kỳ,đây…đây là món ăn mà ngươi nhắc tới.



- Đúng vậy.



Lý Kỳ chắp tay đáp:



- Món ăn này tên là bánh sinh nhật,là một món quà sinh nhật nho nhỏ mà Túy Tiên Cư của thảo dân tặng tiểu công tử của Thái Nhị Gia.



Trong lòng Thái Thao rất cảm động,gật đầu nói:



- Lý Kỳ,ngươi thật có lòng.



- Bánh sinh nhật?



Tống Huy Tông sững sờ,vội vàng đi xuống.Cha con Thái Kinh và Lý sư phó cũng vội vàng đi theo.Các đại thần còn lại thì vây quanh.



Người này nhìn một cái,người kia nhìn một cái,đều không biết thứ này rốt cuộc làm sao làm được.



Không chỉ như thế,tầng đầu tiên của bánh ngọt còn có hàng chữ nhỏ màu vàng ‘Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế’.Mà tầng thứ hai thì viết ‘Chúc gia gia sống lâu trăm tuổi’.Tầng thứ ba cũng có một dòng chữ nhỏ ‘Chúc cha mẹ vạn sự như ý’.



Tống Huy Tông chứng kiến những dòng chữ nhỏ này,không hiểu ra sao,hỏi Lý Kỳ:



- Những dòng chữ này có ngươi viết lên à?



Lý Kỳ cười giải thích:



- Thực ra những dòng chữ đó đại biểu cho ba nguyện vọng.
Lý Kỳ cười,giơ ngón tay cái hướng tiểu oa nhi.



Những người còn lại cũng bị tiểu gia hỏa chọc cho cười ha hả.



Tống Huy Tông cười lớn,hướng Thái Kinh nói:



- Thấy vậy tiểu oa nhi này lớn lên cũng giống như ái khanh,là người sành ăn.



Thái Kinh vẻ mặt đầy hạnh phúc gật đầu,hạnh phúc tới nói không ra lời.



Nghi thức chọn đồ vật đoán tương lai kết thúc,cũng là lúc yến hội đến hồi cuối.Tống Huy Tông quay lại cái bàn,vẻ mặt vẫn chưa thỏa mãn,cất cao giọng nói:



- Lý Kỳ.



- Có thảo dân.



Lý Kỳ đi ra,thi lễ.



Tống Huy Tông gật đầu khen:



- Yến tiệc tự phục vụ do ngươi bố trí này,chắc hẳn mất nhiều tâm tư của ngươi.Từ mỹ thực tới vũ đạo,trẫm đều rất yêu mến.Nên trọng thưởng.



Nói xong,y hướng Thái Kinh hỏi:



- Thái ái khanh,ngươi thấy nên thưởng cái gì?



Vì cao hứng,nên y liền quên sạch chuyện cha con Vương Phủ vừa nãy.



Thái Kinh chắp tay thưa:



- Toàn bộ do Hoàng thượng làm chủ.



Đừng lại tranh chữ nữa,bạc,mỹ nữ,bạc,mỹ nữ.



Lý Kỳ cúi đầu,yên lặng cầu nguyện.



Chợt nghe Tống Huy Tông hô:



- Có ai không,lấy bút và mực.



Thân thể Lý Kỳ hơi nghiêng,suýt nữa ngã lăn ra đất.Một lòng chờ đợi,đã hóa thành hư ảo.Trong lòng khóc không ra nước mắt! Con mẹ nó,ta biết chữ viết của ngươi tốt rồi.Chính là ngươi cần gì phải tặng cho một người không biết dùng bút lông như ta chứ?



Rất nhanh,hạ nhân liền cầm bút và mực tới.Tống Huy Tông duỗi tay bên cạnh,người tùy tùng lập tức đưa cây quạt khảm ngọc tới.



Tống Huy Tông nhận lấy cây quạt,phất một cái,quạt mở,tay trái của Tống Huy Tông cầm quạt,tay phải cầm bút viết lên đó mấy chữ to.



Tiếp theo y đưa bút cho người tùy tùng,sau đó hướng Lý Kỳ nói;



- Những chữ ghi trên cây quạt này vốn là chữ của Tư Mã hiền tương viết,trẫm cực kỳ yêu thích,luôn mang theo bên người,hôm nay liền ban cho người.



Nói xong,hắn bảo người tùy tùng đưa cây quạt cho Lý Kỳ.



Mọi người vừa nghe,đều lộ vẻ kinh ngạc.



Ông trời! Phát tài rồi.



Lý Kỳ yêu thích cây quạt kia đã lâu,hôm nay rốt cuộc đạt được mong muốn.Vội vàng bái tạ hoàng ân,nhận lấy cây quạt nhìn,chỉ thấy mặt trước viết hai hàng chữ nhỏ ‘Việc nhỏ không hồ đồ là năng,việc lớn không hồ đồ là tài’,ký tên Tư Mã Quang.



Má ơi,danh nhân đây mà! Nếu có thêm tranh vẽ thì càng hoàn mỹ.



Lý Kỳ quay sang mặt sau để nhìn,vừa nhìn liền sững sờ.Chỉ thấy mặt sau ghi bốn chữ to ‘Trù nghệ vô song’,như long phi phượng vũ.