Bắc Tống Phong Lưu

Chương 328 : Quán bar Rít Gào (p1)

Ngày đăng: 07:25 30/04/20


Bụi bay cuồn cuộn mà tới.



Tứ Tiểu Công Tử tụ hội, đâu phải là việc nhỏ.



Khách khứa mới tới đều phải đi vòng đằng sau, chào hỏi vài câu với Tần phu nhân và Ngô Phúc Vinh, liền vội vàng đi vào trong để tránh.



Tần phu nhân chỉ biết lắc đầu ngao ngán.



- Tiểu Ngọc, mau mau cầm cho ta bánh gì ấy nhỉ, à, bánh Hoàng Gia, cùng với một bầu rượu Thiên Hạ Vô Song ra đây, ta sắp chết đói rồi.



Hồng Thiên Cửu xoay người xuống ngựa, liền không thể chờ đợi được hướng Tiểu Ngọc kêu lên.



Mịa, dù lão tử là mở quán ăn, nhưng tiểu tử ngươi mỗi lần tới, ngay cả mấy câu cơ bản cũng không thèm nói, thật sự là không có cấp bậc lễ nghĩa gì cả.



Lý Kỳ tức giận trừng cậu ta một cái. Còn chưa mở miệng, Tiểu Ngọc bỗng cầm cái chiêng đi tới, vẻ mặt bất mãn nói:



- Tiểu Cửu ca, hiện tại Tiểu Ngọc chính là đại tổng quán của Túy Tiên Cư, sao huynh có thể sai nàng ấy như tiểu nhị được.



Trần A Nam không sợ mấy người Hồng Thiên Cửu lắm, cho nên có gì nói đấy. Vừa thấy Hồng Thiên Cửu sai bảo Tiểu Ngọc, trong lòng tự nhiên rất không thoải mái.



- Ủa, vậy à?



Hồng Thiên Cửu sững sờ, ngượng ngùng gãi đầu, lại nói:



- Vậy Tiểu Ngọc bảo người khác đi thay đi, ta chưa ăn sáng nên giờ bụng đói meo.



Tiểu Ngọc hơi cúi người, mỉm cười đáp:



- Xin Hồng công tử chờ một lát, tiểu nữ sẽ mang ra ngay đây.



Nàng không để ý tới việc này lắm.



- Tiểu Cửu, ca ca phải nhắc đệ một câu, đệ đứng dưới tấm kim bài do Hoàng thượng ngự tứ, sao có thể thô lỗ như vậy. Ngay cả một câu chúc mừng cũng không có, còn ra thể thống gì nữa.



Cao nha nội chậm rãi tiến lên, nghĩa chính ngôn từ giáo huấn Hồng Thiên Cửu một trận, lại lịch lãm trang nhã hương Tần phu nhân, chắp tay nói:



- Tần phu nhân, chúc mừng, chúc mừng.



Ngay sau đó y lại bồi thêm một câu:



- Thực ra tại hạ cũng chưa ăn sáng.



Đổ mồ hôi! Cứ tưởng tên này thay đổi tính nết.



Lý Kỳ thân thể hơi nghiêng, suýt nữa té ngã, hai kẻ này đúng là một đôi dở hơi. Tuy nhiên, có vẻ đã lâu rồi không thấy bọn họ tới.



Liền mở miệng hỏi:



- Đúng rồi, Tiểu Cửu, nha nội, đã mấy ngày rồi sao không thấy các ngươi tới đây ăn cơm, không phải do ăn chán rồi chứ?



Hồng Thiên Cửu vung tay buồn bực đáp:



- Huynh đừng nhắc tới nữa. Từ lần săn bắn trước, đệ cũng như ca ca, bị phụ thân nhốt trong nhà, buồn đến phát chán đi được. Đến hôm nay mới được thả ra ngoài. Nhưng là do vội vã, cho nên đã quên mang theo thẻ hội viên Hoàng Kim. May mắn gặp được mấy ca ca.




Lý Kỳ hơi trầm ngâm, gật đầu nói:



- Cũng được, ngày mai ta sẽ bớt thời giờ đi tới nhà ngươi một chuyến.



Nói xong, hắn kéo Hồng Thiên Cửu sang một bên, nhỏ giọng hỏi:



- Cha ngươi bình thường thích ăn gì? Để ngày mai ta chuẩn bị.



Hắn không giống như Hồng Thiên Cửu, một vài lễ nghi cơ bản vẫn không thể thiếu.



Hồng Thiên Cửu không hề nghĩ ngợi đáp:



- Phao câu.



Mịa, khẩu vị khác thường vậy.



Lý Kỳ sững sờ, cười ngượng ngùng, chợt nghe Cao nha nội bất mãn nói:



- Ai nha, Tiểu Cửu, ai bảo ngươi nói cái chuyện vụn vặt đó.



Hồng Thiên Cửu sững sờ:



- Vậy ca ca đang nói tới chuyện gì?



Cao nha nội trừng mắt nhìn cậu ta một cái, hướng Lý Kỳ, cười hắc hắc nói:



- Lý Kỳ, hôm qua Tiểu Thiên của nhà ta gặp được Điền thợ mộc. Y nghe Điền thợ mộc nói, quán bar đã sửa sang xong. Ngươi tính toán khi nào dẫn chúng ta đi xem?



Đổ mồ hôi, thì ra mới sáng sớm thằng nãy này đã chạy tới đây vì việc này.



Lý Kỳ cười đáp:



- Ngày khác đi, hôm nay tại hạ còn có vài việc bận.



Cao nha nội khó chịu nói:



- Ta đã không đợi được nữa rồi, đi luôn hôm nay đi.



Hồng Thiên Cửu gật đầu:



- Đúng vậy, đúng vậy, đệ suýt nữa quên béng việc quan trọng này. Đi gặp cha đệ có thể từ từ cũng được. Nhưng việc này không thể trì hoãn.



Sài Thông cũng cười nói



- Cả ngày ta đều nghe Tiểu Cửu và nha nội nói quán bar của ngươi thế này thế nọ, cũng muốn đi xem một chút.



Phàn Thiếu Bạch híp mắt cười nói:



- Không sai, chúng ta đều chi bạc, lẽ nào nhìn một chút cũng không được sao.



Lời này vừa ra, Lý Kỳ không thể tìm lý do đùn đẩy nữa. Thầm nghĩ, sau này nên tránh bốn người này. Bốn tên này tụ hội một chỗ, thật đúng là khó đối phó.