Bắc Tống Phong Lưu

Chương 418 : Nhất phẩm quan yến

Ngày đăng: 07:27 30/04/20


Lúc này Tống Huy Tông đã dời giá tới điện Cảnh Phúc. Một cái bàn dài đặt ở gữa, Tống Huy Tông ngồi ghế trên. Đám đại thần Vương Phủ thì phân biệt ngồi trái phải.



Lý Kỳ đứng ở trước cửa, đợi tiểu thái giám đi vào thông báo xong hắn mới đi vào.



- Vi thần tham kiến Hoàng thượng.



- Lý Kỳ, ngươi chớ làm trẫm thất vọng.



Tống Huy Tông nói xong, có thâm ý khác nhìn Cao Kiệt ngồi ở một bên.



Lý Kỳ tự nhiên biết Tống Huy Tông bảo hắn đừng ném mặt mũi của Đại Tống, gật đầu nói:



- Vi thần tuyệt sẽ không làm Hoàng thượng thất vọng.



- Tốt, trẫm tin tưởng ngươi, mau dâng yến sào mà ngươi làm lên đây đi.



Đám người Vương Phủ, Cao Kiệt cũng kiễn chân chờ mong.



- Vâng.



Lý Kỳ thi lễ một cái, sau đó phân phó thái giám trước tiên đặt mấy cái bát ngọc có Bạch Yến ở cuối bàn.



Tống Huy Tông thấy hắn không đặt bát ở trước mặt mình, kinh ngạc hỏi:



- Lý Kỳ, lẽ nào món này cũng ăn theo kiểu lẩu?



Đổ mồ hôi, lẩu yến sào? Thiệt thòi ngươi nghĩ ra được.



Lý Kỳ đầu đầy mồ hôi, ngượng ngùng nói:



- Hồi bẩm Hoàng thượng, đây chẳng qua là vi thần muốn làm một bước cuối cùng.



Nói xong, hắn liền dùng thìa múc Song Sáo Thang đổ vào từng bát. Thực ra hắn làm như vậy, cũng chỉ là sợ súp bị nguội, chứ không có ảo diệu gì bên trong.



Khi nước súp có màu xanh của trà đổ ra ngoài, mùi thơm liền lan tỏa xung quanh, khiến cho đám người Tống Huy Tông không ngừng nuốt nước bọt.



Sau khi rót xong, Lý Kỳ mới bảo thái giám trình lên.



Tống Huy Tông thấy một bước cuối cùng này đơn giản như vậy, có chút không ngờ, hỏi:



- Thế thôi à?



- Vâng.



- Vậy món ăn này của ngươi có tên là gì?



Lý Kỳ không do dự đáp:



- Nhất Phẩm Quan Yến.



- Quan Yến?



Một người nhạy cảm như Vương Phủ rất nhanh chụp được sơ hở trong lời của Lý Kỳ.



Nhưng bản lĩnh lừa dối của Lý Kỳ cũng không phải là nói ngoa. Hắn vừa mới thốt ra, lập tức phản ứng tới, vội giải thích:



- Khởi bầm Hoàng thượng, cái tên này là do hạ quan mới nghĩ ra được. Hạ quan thấy Hoàng thượng và các vị đại thần là người đầu tiên ăn món này, cho nên mới nghĩ ra cái tên đó.



- Không tồi, không tồi, Nhất Phẩm Quan Yến, cái tên rất không tồi.
- Có thể phân ưu cho Hoàng thượng, vi thân tự nhiên nghĩa bất dung từ. Đừng nói là một Giang Nam nho nhỏ, cho dù là muốn vi thần lên núi đao, xuống biển lửa, vi thần cũng sẽ không nhíu mày. Tuy nhiên, có lẽ Vương tương có điều không biết. Thu thập yến sào không khó, bảo quản yến sào mới là khó khăn nhất. Vi thần cho rằng vi thần lư lại kinh thành xử lý những yến sào thu thập tới, mới là biện pháp tốt nhất.



Dù sao ở thời này không có ai biết về yến sào. Cho nên hắn muốn nói thế nào thì nói.



Vương Phủ nhẹ nhàng thở dài, thầm nghĩ, lẽ nào tiểu tử này là khắc tinh của mình?



Tống Huy Tông nghe hắn nói có lý, gật đầu:



- Không sai, nếu ngươi đi, cho dù có thu thập được yến sào, thì cũng không có người nào nấu giúp trẫm.



Dừng một chút, lại nói:



- Lý Kỳ tiến lên nghe phong.



- Có vi thần.



- Hôm nay trẫm đặc biệt phong ngươi làm Đặc Khiển Quan Yến Sử, chính tứ phẩm, chuyên môn quản lý thu thập yến sào.



Nói xong, Tống Huy Tông lại hướng về Bạch Thế Trung:



- Mặt khác, việc mở Quan Yến Tư giao cho Bạch ái khanh.



Dù sao chức quan của Lý Kỳ vẫn quá nhỏ, cần một vị đại thần áp trận thay cho hắn.



- Cựu thần lĩnh mệnh.



- Vi thần khấu tạ hoàng ân, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế



Lý Kỳ tranh thủ thời gian hành lễ, nghĩ bụng, ha ha, hợp tác với cha vợ, chẳng phải mọi chuyện đều nằm trong tay ta.



Tống Huy Tông cười gật đầu:



- Việc này dừng ở đây, Lý Kỳ, ngươi lui xuống trước đi. Đợi tí nữa trẫm còn có việc phân phó cho ngươi.



Còn có việc?



Trong lòng Lý Kỳ không ngừng kêu khổ. Đi ra đại điện, hắn lại tới ngự thiện phòng tìm Tả Bá Thanh. Mặt dày mày dạn nói mình chưa ăn cơm, liền dùng bào ngư vây cá nấu mấy món giải quyết cơm tối.



Ăn miễn phí chính là sướng nhất.



Lý Kỳ vừa ăn xong, còn chưa kịp lau miệng, đã bị Tống Huy Tông gọi tới.



Lần này trở lại đại điện, chỉ có Tống Huy Tông, Lương Sư Thành và một vài thái giám, cung nữ. Các đại thần đều đã rời đi hết.



Lý Kỳ vừa mới đi vào, Tống Huy Tông nói:



- Thị Vệ Mã Phó Đô Chỉ kiêm Đặc Khiển Quan Yến Sử Lý Kỳ tiến lên nghe phong.



Lại phong? Vẫn chưa hết à?



Lý Kỳ tranh thủ thời gian hành lễ.



- Hôm nay trẫm phong ngươi làm phó tổng quản của ngự thiện phòng.



Dm, ai muốn làm phó tổng quản chó má của ngươi.



Lý Kỳ giật mình.