Bắc Tống Phong Lưu
Chương 419 : Yến tiệc bốn nước
Ngày đăng: 07:27 30/04/20
Nếu như nói chức Quan Yến Sử, Lý Kỳ còn có thể miễn cưỡng tiếp nhận. Vậy thì chức phó tổng quản của ngự thiện phòng này, Lý Kỳ thực sự không muốn. Một khi tiến vào ngự thiện phòng, hắn sẽ mất đi tất cả. Chỉ sợ cả đời này đều chỉ có thể loanh quanh với dầu muối tương dấm. Thực ra trước khi tới Bắc Tống, hắn vẫn định vị đó là nhân sinh của mình. Nhưng giờ đây, hắn thực sự không muốn vậy, cũng không thể làm như vậy.
Lúc trước, Bạch Thế Trung cũng đã từng ném cành ô liu cho hắn, tuy nhiên hắn quyết đoán cự tuyệt. Thẳng tới hiện tại, hắn cũng không muốn thay đổi suy nghĩ của mình, cũng muốn trực tiếp cự tuyệt. Nhưng hiện tại hắn đối diện không phải là Bạch Thế Trung, mà là đương kim Hoàng thượng, cãi lời thánh ý, chính là tử tội a.
Điều này đối với Lý Kỳ mà nói, không thể nghi ngờ là một tin dữ. Mồ hôi rất nhanh chảy đầy trán hắn. Trong đầu nhanh chóng suy nghĩ đối sách.
Lương Sư Thành đứng một bên thấy Lý Kỳ còn không tạ ơn, vội nói:
- Mã Phó Soái, còn không mau tạ ơn Thánh Thượng.
- Vi thần…
Lý Kỳ lộ vẻ khó xử, ấp úng nói, Trong lòng thì nóng như lửa đốt.
Sắc mặt của Tống Huy Tông không vui:
- Sao vậy? Lẽ nào ngự thiện phòng của trẫm kém phòng bếp của Túy Tiên Cư các ngươi?
Đương nhiên là kém. Ở Túy Tiên Cư lão tử là chủ. Mà ở đây, không nói tới Tả Bá Thanh, cho dù là đám đại thần, đám nương nương kia cũng đủ chỉnh ta lên bờ xuống ruộng rồi.
Nhưng lời này không thể nói ra. Lý Kỳ ngượng ngùng nói:
- Không…Không phải, chỉ là…Điều này…Điều này.
Tống Huy Tông cau mày:
- Điều này điều kia cái gì, ngươi có chuyện thì cứ nói thẳng.
Là ngươi bảo ta nói thẳng đấy. Lý Kỳ quắt miệng nói:
- Hoàng thượng, vi thần thật không muốn tới ngự thiện phòng.
- Lớn mật!
Tống Huy Tông vỗ bàn, long nhan giận dữ.
Lương Sư Thành nghe mà đổ mồ hôi lanh. Lá gan của người này thật quá lớn.
Con mẹ ngươi, là ngươi bảo ta nói thẳng, nói xong ngươi lại tức giận. Ngươi có thể nói lời giữ lời được không.
Lý Kỳ cái khó ló cái khôn, vội nói:
- Hoàng thượng bớt giận, vi thần cũng chỉ là nghĩ cho tiền đồ của mình mà thôi. Mong rằng Hoàng thượng có thể tha thứ cho sự ích kỷ của vi thần.
- Ích kỷ?
Tống Huy Tông nghe ra lời này của hắn có ý khác, cau mày:
- Ngươi nói tiếp đi. Trẫm muốn xem ngươi ích kỷ như thế nào.
- Vâng.
Lý Kỳ chắp tay nói:
Lý Kỳ cũng không dám nói mục đích thật của mình ra, chắp tay đáp:
- Vi thần không dám lừa Hoàng thượng, vi thần làm như vậy chỉ là muốn kiếm nhiều tiền hơn mà thôi.
Tống Huy Tông cười ha hả:
- Coi như ngươi thành thật, lui xuống đi.
- Vi thần cáo lui.
Đi ra Điện Tiền Tư, hắn vội vàng tới ngự thiện phòng. Chỉ thấy Tả Bá Thanh đã đứng ở trước cửa, cười ha hả nói:
- Ta biết ngay cậu nhất định sẽ tới tìm ta.
Lý Kỳ nhướn mày, khó chịu nói:
- Thì ra Tả đại ca đã sớm biết việc đó.
Tả Bá Thanh cười gật đầu:
- Không sai, không dối gì cậu, chính là ta đề cử cậu tham gia yến tiệc bốn nước lần này.
- Cái gì?
Lý Kỳ kinh hô một tiếng, oán giận nói:
- Tả đại ca, việc này huynh làm thật không hiền hậu.
Tả Bá Thanh sững sờ:
- Lẽ nào cậu không muốn tham gia?
- Tiểu đệ đương nhiên nguyện ý. Nhưng trước đó huynh cũng nên thông báo với đệ một tiếng chứ.
Lý Kỳ buồn bực nói. Nếu biết trước, thì vừa rồi hắn đã không bị Tống Huy Tông dọa cho chết khiếp.
Tả Bá Thanh cười ngượng ngùng:
- Thực ra ta cũng muốn thông tri với cậu một tiếng. Nhưng vừa rồi quá tập trung vào việc nấu nướng quá, nên quên mất việc đó.
Việc này cũng có thể quên? Đúng là trù si?
Trong lòng Lý Kỳ rất tinh tường, giờ nói cái gì cũng vô dụng, nhân tiện nói:
- Tả đại ca, huynh vẫn còn trẻ, vì sao không tự mình tham gia? Tài nấu nướng của huynh đâu kém gì đệ?
- Ài, cậu không cần phải nịnh nọt ta. Tài nấu nướng của ta như thế nào, trong lòng ta biết rõ.
Tả Bá Thanh nhìn rất thoáng chuyện này, bỗng nhiên lại thở dài, áy náy nói:
- Nói ra thật xấu hổ, lần trước ta đã phụ thánh ân, bại trong tay của nước Liêu. Khiến cho Hoàng thượng và Đại Tống hổ thẹn.