Bắc Tống Phong Lưu

Chương 420 : Lung lạc

Ngày đăng: 07:27 30/04/20


- Tả đại ca, thắng bại là chuyện bình thường của một người đầu bếp, huynh đừng để ở trong lòng. Tuy nhiên, với tài nấu nướng của huynh, muốn hơn được huynh cũng không phải là một việc dễ dàng. Có phải huynh chịu ảnh hưởng bởi quy tắc ngầm gì đó không?



Lý Kỳ thấy vẻ mặt của Tả Bá Thanh đầy cô đơn, an ủi nói.



Tả Bá Thanh kinh ngạc hỏi:



- Thế nào là quy tắc ngầm?



- À, chính là trước khi thi đấu, thứ tự đã được xác định ấy mà.



Lý Kỳ ngượng ngùng giải thích.



Tả Bá Thanh lắc đầu:



- Quyết không thể nào. Lần trước là ta thua khâm phục khẩu phục. Trù nghệ của người kia xác thực cao hơn ta một bậc.



Cũng đúng, với tài nấu nướng của huynh ấy, ai thắng ai bại, trong lòng huynh ấy khẳng định rõ ràng. Lý Kỳ gật đầu, sắc mặt trở nên ngưng trọng;



- Xem ra đệ phải đề tâm hơn rồi.



Tả Bá Thanh nói:



- Là ta sợ cậu chủ quan, nên mới cố ý ở đây chờ cậu, rồi nói việc này cho cậu biết. Hoàng thượng rất cọi trọng yến tiệc bốn nước năm nay.



Vừa nãy ta đã biết rồi. Lý Kỳ nói một tiếng cảm ơn, lại nói:



- Tuy nhiên năm nay nước Liêu không tham gia, nước Kim thay thế nước Liêu chỉ là một đám người cậy mạnh. Trù nghệ của đầu bếp bọn họ phỏng chừng không đáng để lo.



Biểu lộ của Tả Bá Thanh có chút mê man:



- Chẳng lẽ cậu còn chưa biết sao, thực ra vài ngày trước đó, bởi vì chiến sự ở phương bắc, Hoàng thượng tính toán hủy bỏ yến tiệc năm nay. Nhưng không ai ngờ tới, nước Kim lại chủ động phái người mang thư tới. Hy vọng có thể thay thế nước Liêu tham gia yến tiệc bốn nước. Bọn họ chủ động yêu cầu, chắc hẳn có chuẩn bị trước.



- A, còn có chuyện đó?



Lý Kỳ híp mắt, bỗng rùng mình một cái. Chẳng lẽ nước Kim muốn mượn yến tiệc để thăm dò hư thật của Đại Tống? Hắn rất rõ ràng dã tâm của Kim Thái Tổ. Chỉ sợ hiện tại Kim Thái Tổ đã có ý định xâm chiếm nước Tống.



Nghĩ tới đây, sắc mặt của Lý Kỳ trở nên ngưng trọng.



Tả Bá Thanh thấy Lý Kỳ chợt ngây ngốc tại đó, liền nhẹ giọng hô:



- Lý lão đệ, cậu đang nghĩ gì vậy?



Lý Kỳ nao nao, vội nói:



- Không có gì, Tả đại ca, làm phiền huynh nói cụ thể yến tiệc bốn nước được không. Không dối gì huynh, đệ vẫn chưa rõ ràng lắm.



Vừa rồi Lương Sư Thành chỉ nói đại khái, ngay cả quy tắc cụ thể đều không nói.



Tả Bá Thanh gật đầu, nói công việc cụ thể của yến tiệc bốn nước cho Lý Kỳ. Thực ra yến tiệc bốn nước là do Triết Tông Hoàng đế vì muốn gắn kết quan hệ giữa các nước láng giềng mới nghĩ ra được. Chủ yếu là mang ý nghĩa chính trị. Cho tới nay đã tổ chức tám lần. Mà các quốc gia đều rất xem trọng vinh hạnh đặc biệt này. Mỗi lần đều tranh đấu kịch liệt. Hơn nữa không giống như suy nghĩ của Lý Kỳ, là Đại Tống một mình độc đại. Cho tới nay, Đại Tống mới chỉ ba lần dành quán quân, nước Liêu hai lần, Đại Lý và Tây Hạ mỗi nước một lần. Tả Bá Thanh đã tham gia hai lần, một thắng một bại.



Quy tắc của trận đấu khá trung quy trung củ. Mỗi vị đầu bếp làm ra ba món ăn. Món đầu tiên chủ yếu là kiểm tra kỹ thuật xắt rau củ. Món thứ hai là súp. Món thứ ba mới là món chính. Ai có thể thắng hai vòng, thì đạt vị trí quán quân.



Tả Bá Thanh nói cụ thể yến tiệc bốn nước cho Lý Kỳ, lại nói:



- Lần này cậu nên dùng toàn lực ứng phó, không thể mưu lợi như yến tiệc gạch cua lần trước. Bọn họ sẽ không quan tâm tới dưỡng sinh học gì đó của cậu.



Dưỡng sinh học? Ngươi cho rằng ta chỉ có chút bản lĩnh đó thôi sao. Lần trước là lão tử mới tới đây, cho nên còn không rõ lắm về đầu bếp của thời này. Nói ra dưỡng sinh học chỉ là vì bảo đảm thắng lợi mà thôi. Lý Kỳ cười ha hả:



- Đa tạ Tả đại ca nhắc nhở, đệ biết nên làm thế nào rồi. Hơn nữa một chiêu đệ sẽ không dùng hai lần. Tuy nhiên huynh yên tâm, từ trước tới nay đệ chưa từng thua ở cuộc thi nấu ăn nào.



Tả Bá Thanh mừng rỡ:



- Thật không?




Lý Kỳ nhất thời hoang mang. Hắn và Triệu Hoàn chỉ gặp nhau một lần ở yến tiệc gạch cua lần trước. Triệu Hoàn giúp hắn là vì lợi dụng hắn để đả kích Vương Phủ. Chứ giữa hai người không hề có quan hệ gì. Hắn nghi ngờ hỏi:



- Không biết Thái tử điện hạ tìm hạ quan có việc gì?



Triệu Hoàn cười ha hả nói:



- Thực ra là ta nhận sự ủy thác của người khác.



Nói xong, y bỗng quay đầu nhìn nam tử bên cạnh, nói:



- Thật ra là Hà Điện Soái muốn tìm ngươi.



Điện Soái Hà Quán?



Lý Kỳ không khỏi nhìn sang người nọ, cảm thấy lo lắng. Lẽ nào y tới là đòi công đạo cho đệ đệ của y? Nơi này chính là địa bàn của y a.



Triệu Giai cũng không hiểu ra sao. Hà Quán mỉm cười nói:



- Mã Phó Soái, lần này ta tới tìm cậu là muốn thay nhị đệ của ta xin lỗi cậu. Chuyện hôm nay ta đã điều tra rõ ràng, là Điện Tiền Tư của chúng tôi sai trước. Mong rằng Mã Phó Soái chớ để trong lòng.



Oa, thật đúng là khó được. Điện Tiền Tư của các ngươi gần đây không để ai vào mắt. Mà ngươi, đường đường là Điện Soái vậy mà lại hướng ta nhận lỗi. Thật là quái tai. Rốt cuộc y muốn làm gì vậy? Lý Kỳ sinh lòng cảnh giác, nhưng thân thủ không đánh khuôn mặt cười:



- Điện Soái nói quá lời. Thực ra việc này hạ quan cũng có chỗ không đúng. Còn khiến cho Điện Soái phải mất công đi một chuyện. Hạ quan thực sự băn khoăn.



Triệu Hoàn cười ha hả:



- Ta biết ngay Mã Phó Soái không phải là hạng người tính toán chi li mà. Tốt rồi, việc này ta thấy chỉ là hiểu lầm mà thôi. Các ngươi đều là trụ cột của Đại Tống, nên hợp tác nhiều hơn.



- Tuân mệnh.



Hà Quán ôm quyền nói.



Lý Kỳ cũng gật đầu đồng ý. Nhưng hắn cảm thấy lời này của Triệu Hoàn còn có ý khác.



Triệu Hoàn cười ha hả:



- Tam đệ, những điều ta muốn nói cũng nói xong, sẽ không chậm trễ hai người nữa.



Triệu Giai có vẻ như đang suy nghĩ tới việc gì đó, hơi nao nao, gật đầu:



- Vâng, ca ca đi thong thả.



Sau khi từ biệt Triệu Hoàn, Triệu Giai hồ nghi nhìn Lý Kỳ, hỏi:



- Lý Kỳ, giữa ngươi và Hà Trùng đã xảy ra việc gì à?



- Việc nhỏ mà thôi.



Lý Kỳ kể tóm tắt việc xảy ra vào buổi chiều hôm nay cho Triệu Giai.



Triệu Giai híp mắt, nhếch miệng nói:



- Xem ra đại ca ta rất coi trọng ngươi.



Lý Kỳ nhướn mày, liếc xéo Triệu Giai, bỗng cười nói:



- Điện hạ cứ nói đùa. Hạ quan chỉ là một quan tứ phẩm nho nhỏ. Hơn nữa cũng không phải là tuyệt sắc mỹ nữ gì, Thái tử điệnhạ sao có thể để ý tới hạ quan?



Triệu Giai cười ha hả, vỗ vai hắn, nói:



- Bổn vương tin tưởng ngươi.