Bách Luyện Thành Thần

Chương 287 : Kiếm linh

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


“Thế giới này rộng lớn, điều kỳ lạ vượt xa những gì ngươi có thể tưởng tượng. Nếu ngươi thật sự bước tới cực hạn, đi đến đỉnh cao của võ đạo,

đương nhiên có thể hiểu biết thêm một hai phần. Chẳng qua... chuyện này

cũng quá khó. Dù là chủng tộc biến thái như Yêu Dạ thì cũng chẳng là gì

khi nhìn khắp Đại Thế Giới.“ Thanh Long lắc đầu thở dài một hơi.



Chủng tộc cường đại như thế mà cũng không là gì khi nhìn khắp Đại Thế Giới ư??



Thanh Long ý thức được dường như mình nói hơi qua loa nên lập tức nói thêm:

“Chẳng qua dù nhân loại trời sinh hơi yếu thế, nhưng thành tựu đạt được

cũng hết sức kinh người. Ngươi cũng đừng nhụt chí, dùng thiên phú và số

mệnh của ngươi, thêm cả…” Thanh Long do dự một chút, hắn vốn muốn đề cập đến cái lò luyện thần bí này, nhưng vẫn nhịn được, đổi giọng nói:

“Không phải ngươi không có một cơ hội nào để bước lên đỉnh núi cao

nhất.”



Lúc này Thanh Long mới phát hiện hai mắt La Chinh sáng

quắc lên, phảng phất có sao trời chất chứa trong đó, hiển nhiên tràn đầy chờ mong chuyện khiêu chiến trong tương lai!



Thằng nhóc này, căn bản cũng không nghe lời ta nói...



Trong lòng Thanh Long sinh ra chút cảm giác phiền muộn.



Là Chân Long tộc trường tồn mãi mãi, không biết đã bao nhiêu năm tháng, Thanh Long đã không cảm thấy buồn bực.



Cuối cùng Thanh Long chỉ có thể lắc cái đầu cực lớn của nó, có lẽ mình thật sự đánh giá thấp anh chàng này.



Đúng lúc này, La Chinh nhìn qua cái thanh huyền khí mà Yêu Dạ tộc để lại kia rồi nói: “Thanh Long, xuất thân của ta rất thấp, tuy đạt được thành tựu trong Thanh Vân Tông nhưng ta sẽ không tự mãn, cũng sẽ không kiêu ngạo, cũng sẽ không dừng bước lại hưởng thụ yên vui! Loài người chúng ta có

một câu nói là ‘tuy thiên vạn nhân, ngô vãng hĩ(1)’! Cho dù là đối mặt

ngàn vạn người, ta cũng vẫn tiến thẳng về phía trước!”



(1)Đây là

một vế trong câu nói của Mạnh Tử. Nguyên gốc cả câu là ‘Tự phản nhi bất

súc, tuy hạt khoan bác, ngô bất chủy yên. Tự phản nhi súc, tuy thiên vạn nhân, ngô vãng hĩ’: Tự xét bản thân mình thấy mình không ngay thẳng,

tuy đối mặt với dân nghèo mặc áo vải thô, ta há không sợ sao? Tự xét bản thân thấy mình ngay thẳng, tuy đối phương có vạn người cũng thản nhiên

bước tới.



Ngàn vạn người thôi sao? Thanh Long vừa mới muốn phản

bác, La Chinh đã lập tức nói tiếp: “Đương nhiên không chỉ ngàn vạn, ta

muốn khiêu chiến vô số cường giả trên thế gian này. Có lẽ là ngàn vạn,

cũng có thể là hàng tỉ, thậm chí là thiên tài trong tỉ tỉ sinh linh!”



Từ xưa tới nay, người làm nên việc lớn không những có tài hoa hơn người mà còn cần có ý chí cứng cỏi!



Trong quá trình trưởng thành của mình, La Chinh đã gặp rất nhiều thiên tài


“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Ta vốn chưa từng gặp cô gái này, vì sao kiếm linh của ta lại hóa

thành hình dạng này?” La Chinh cũng thấy lạ.



Hắn ngơ ngác nhìn cái cô kiếm linh xinh đẹp mà kia nhưng nghĩ mãi vẫn không ra.



Nếu cho hắn lựa chọn hình dạng kiếm linh, đương nhiên hắn không thể chọn

hóa kiếm linh thành một cô gái. Chuyện này thật kỳ quặc. Vấn đề là kiếm

linh hóa hình lại không giống chân nguyên, việc chân nguyên hóa hình sẽ

dựa vào hình dạng mà bản thân muốn biến thành. Có người tu luyện được

một nửa, cảm thấy hình dạng chân nguyên của mình biến thành không tốt

lắm thì thậm chí có thể bỏ ngang rồi quán tưởng lại lần nữa. Đó cũng

không phải chuyện gì lớn, rất nhiều người đều làm như vậy.



Nhưng

kiếm linh hóa hình thực sự không phải chuyện bản thân có thể lựa chọn.

Hóa hình chính là việc dung hợp rất nhiều kiếm linh trong cơ thể và được thời cơ đặc biệt thúc đẩy! Hình dạng không phải là thứ mình có thể nắm

chắc.



Chứng kiến bộ dáng ngơ ngác của La Chinh, Thanh Long cười ha ha hai tiếng.



“Thanh Long, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?” La Chinh hỏi.



“Nếu như ta đoán không lầm thì cô gái mà kiếm linh của ngươi biến thành, có lẽ chính là chủ nhân của trường kiếm Yêu Dạ tộc kia.” Thanh Long thản

nhiên nói.



“Hả? Không phải chứ…?” La Chinh quá sợ hãi: “Chẳng

phải Yêu Dạ tộc không được tính là con người sao? Sao lại thành ra cái

dạng này? Còn xinh đẹp hơn con người nữa?”



Dù nhìn từ góc độ nào thì theo tiêu chuẩn thẩm mỹ của nhân loại mà nói, cô gái mà kiếm linh biến thành này đều hoàn mỹ!



La Chinh từng chiến đấu trực tiếp với Yêu tộc, đồng thời cũng đã gặp người Ma tộc, so với Yêu tộc mà nói, La Chinh miễn cưỡng còn có thể tiếp nhận khuôn mặt người Ma tộc. Về phần Yêu tộc gặp ở thành Bạch Đế, dạng như

vậy quá kinh khủng, nếu là người nhát gan, chắc chỉ cần liếc mắt một

phát cũng sẽ gặp ác mộng!



Vừa nghe thấy Thanh Long nói đến Yêu Dạ tộc, trong đó có một chữ “Yêu” nên La Chinh còn tưởng rằng mặt mũi

chủng tộc này cũng giống với Yêu tộc, nhiều con mắt, mấy cái miệng cũng

là bình thường.



Không ngờ cô gái Yêu Dạ tộc này lại xinh đẹp như vậy, thậm chí còn có vài phương diện hoàn mỹ hơn con người.