Bách Luyện Thành Thần

Chương 288 : Kiếm đạo sát lục

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Dù là xét về phương diện nào thì cô gái này cũng có thể nói là hoàn mỹ.



Chẳng qua La Chinh chú ý thấy cô nàng và con người cũng có một điểm khác nhau, là lỗ tai của nàng.



Tai của nàng thon dài, hơn nữa đỉnh tai là hình góc nhọn, trông hơi giống

tai mèo. Như thế này lại làm cho nàng có một loại ý vị đặc biệt. Hơn nữa hai chân nàng thon dài hơn so với các cô gái bình thường, về mặt tỉ lệ

thì càng thêm hoàn mỹ.



“Có ai quy định chỉ có nhân loại mới có

hình dạng này? Từ trước tới nay, Yêu Dạ tộc đều có bộ dạng của là nhân

loại. Đứng từ góc độ của bọn họ mà nói, nhân loại mới là kẻ mang bộ dáng giống bọn họ.” Thanh Long chậm rãi nói.



“Cô gái này có lẽ còn sống nhỉ?” La Chinh lại hỏi.



“Chủ nhân mỗi thanh kiếm trên Sát Lục Kiếm Sơn đều còn sống. Nếu ai đã chết thì kiếm của họ sẽ chìm sâu trong Sát Lục Kiếm Sơn.” Thanh Long gật

đầu: “Kiếm của cô gái này vẫn cắm ở đây, chứng tỏ nàng vẫn còn tồn tại ở một nơi nào đó trên thế giới này.”



Nghe được lời Thanh Long nói, lúc La Chinh nhìn về phía kiếm linh thì lại cảm thấy có chút kì lạ.



Nói cách khác, không hiểu tại sao hắn lại biến kiếm linh thành một cô gái

Yêu Dạ tộc, không biết sau này nếu có gặp thì cô gái này sẽ như thế nào…



Đương nhiên, xác suất này quá nhỏ.



Theo lời Thanh Long nói, Yêu Dạ tộc vốn không cùng một thế giới với La Chinh.



“Nếu kiếm linh này đã của người Yêu Dạ tộc, vậy ta liền cho nàng một cái tên, gọi là Yêu Dạ đi!” La Chinh khẽ cười nói.



Nhanh như vậy đã bồi dưỡng được kiếm linh nên thực lực của La Chinh lại tăng

lên, ít nhất nàng có thể trợ giúp hắn trên đường trèo lên Sát Lục

Kiếm Sơn!



Kiếm linh này có tâm ý tương thông với La Chinh, chỉ

có điều nàng cũng không có tư duy của mình, hoàn toàn bị La Chinh điều

khiển.



Chỉ cần La Chinh vừa nghĩ tới, nàng sẽ xuất hiện ngay

trước mắt! Nhìn từ mức độ nào thì đều có thể nói nàng là một phân thân

của La Chinh. Nếu như hắn cho Yêu Dạ cầm một thanh kiếm nữa thì tương

đương với việc có hai La Chinh chiến đấu.



Chẳng qua tác dụng lớn nhất của kiếm linh không phải là cầm kiếm ra trận.
tầng kiếm linh, có thể tăng độ mạnh của Lưu Quang Kiếm lên cực đại, vậy

nên lúc này mới đủ đối kháng chính diện với thánh khí.



Bóng người màu xanh lại là “Ồ” lên một tiếng: “Kỳ quái, kiếm pháp này của ngươi

dường như là kiếm pháp căn bản. Không phải, kiếm pháp này như đã được

cải tiến! Làm sao có thể? Đơn giản hoá đến trình độ này rồi sao?”



Sắc mặt bóng người đó trở nên vô cùng khiếp sợ, có vẻ như không thể lý giải được kiếm pháp La Chinh thi triển ra.



Mỗi người cắm kiếm lên Sát Lục Kiếm Sơn đều có thể xưng là thiên tài kiếm đạo.



Đương nhiên, trong đó cũng phân ra cao thấp, ví như vài người là lần đầu tiên ngộ ra kiếm ý viên mãn, còn vài người lại hơn kiếm ý viên mãn một bước, sau khi lĩnh ngộ kiếm ý đến tầng cao hơn thì tiến vào Sát Lục Kiếm Sơn lần hai.



Trong đó có không ít người yêu kiếm, mê kiếm nên cũng sẽ có hứng thú đối với các loại kiếm pháp.



Khi La Chinh vừa thi triển ra một chiêu “kiếm pháp căn bản” lập tức hấp dẫn bóng người màu xanh.



“Thú vị, thú vị! Kiếm pháp căn bản mà còn có loại uy lực này. Đúng là

thiên hạ rộng lớn không thiếu của lạ, hơn nữa còn là một tên tiểu bối

Tiên Thiên Nhị Trọng tập được. Có được một bộ kiếm pháp căn bản thần

diệu như thế, khó trách lại qua được sườn núi!” Bóng người màu xanh quơ

kiếm trong tay: “Nhưng ta sẽ không cho ngươi đi qua. Vị trí trên kia, đã chật rồi!”



“Ngươi cứ mở miệng ra là Tiên Thiên Nhị Trọng, thực

lực của ngươi trong hiện thực thì cao tới mức nào? Bây giờ chẳng qua

ngươi chỉ là một linh hồn bên trong kiếm linh mà thôi, ta cũng có kiếm

linh, vấn đề là bản thân ta còn ở nơi này, ngươi xác định sẽ cản được

ta?” La Chinh cười lạnh một tiếng, nhưng lại sử dụng “Xuyên Kiếm”. Hắn

không muốn nghe cái bóng người màu xanh này lải nhải nữa, hắn sẽ đánh vỡ kiếm linh và linh hồn này.



“Tiểu bối cuồng vọng. Ta đã sống mấy

trăm năm, luyện kiếm cũng được từng đấy năm rồi, lý giải kiếm đạo đã

vượt qua tưởng tượng của ngươi từ lâu. Ngăn ngươi, chỉ cần vậy là đủ

rồi!” Kiếm trong tay bóng người màu xanh bỗng nhiên lóe ra ánh sáng xanh thẳm, từng dòng nước lạnh tuôn ra từ trong kiếm của hắn, dòng nước lạnh lập tức quấn quanh bảo kiếm, trên mũi kiếm còn bắt đầu tụ tập khí tức

cực kỳ lạnh.



“Mấy trăm năm mà lại dừng ở giáp chóp núi, thực lực

của ngươi cũng chỉ đến thế thôi!” La Chinh bỗng nhiên thúc dục kiếm linh Yêu Dạ. Lúc này, trên Lưu Quang Kiếm lập tức dày đặc khí tức sát lục.



Phảng phất như khí tức đến từ địa ngục.