Bách Luyện Thành Thần

Chương 355 : Trận thập nhị địa

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


Phía trước có bảy tám con nhện mặt quỷ nhào về phía La Chinh, La Chinh

gần như có thể nhìn rõ chiếc răng nọc của chúng loé ra màu xanh đen sáng bóng, rõ ràng là bên trên có chứa kịch độc. Nếu bị cắn trúng một cái,

không mất mạng ngay lập tức thì cũng tê liệt toàn thân.



Đối với

răng nọc của nhện mặt quỷ, La Chinh cũng không phải sợ hãi gì, cơ thể

hắn là linh khí thượng phẩm, bách độc bất xâm. Nhưng vấn đề là bản thân

bị cái thứ gớm ghiếc như thế vây lại, chỉ cần nghĩ thôi là đã nổi hết cả da gà lên rồi.



“Phá cho ta!”



“Vèo vèo vèo vèo...”



Vô số luồng kiếm ý tạo thành lốc xoáy tiến về phía mấy con nhện mặt quỷ kia.



“Leng keng leng keng leng keng...”



Nhưng điều làm La Chinh bất ngờ là khi lốc xoáy kiếm ý của hắn tiến tới đám

nhện mặt quỷ thì lại tạo ra âm thanh giống như khi va chạm với kim loại.



“Cứng đến vậy?”



Kiếm ý viên mãn của La Chinh sắc bén đến mức nào? Vậy mà lại không thể chém

đứt được lớp phòng ngự của đám nhện mặt quỷ này, chỉ có thể thổi bay bọn chúng thôi.



Sau khi đám nhện mặt quỷ bị La Chinh thổi bay, lăn

mấy vòng trên đất thì lại bình yên vô sự bò dậy, há chiếc răng nọc ra

kêu “xi xi” với La Chinh, sau đó lập tức nhào lên lần nữa.



Nếu La Chinh sử dụng toàn lực, tất nhiên có thể đánh chết mấy con nhện mặt quỷ này. Theo phán đoán của hắn, lực phòng ngự của mấy con nhện mặt quỷ này có lẽ thấp hơn Hoả Bức Ma Ngư một chút. Nhưng nhiều nhện mặt quỷ như

vậy, nếu giết từng con, từng con thì hoàn toàn không thể giết hết.



Vì vậy La Chinh chỉ có thể lợi dụng kiếm ý cuốn mấy con nhện này đi rồi

bản thân thì không ngừng đi về phía con đường do mấy đệ tử Vân Điện mở

ra.


dung thử luyện thật sự cuối cùng là gì.



Dưới tình huống vẫn chưa

hiểu rõ mọi chuyện, La Chinh không dám tuỳ tiện đi tới đi lui. Mấy tên

đệ tử của Vân Điện còn hiểu rõ Thử Luyện Giả Chi Lộ hơn hắn, nếu như bọn họ chọn giết đám nhện mặt quỷ ở bên kia khe núi thì nhất định là có mục đích gì đó. Ngay lập tức La Chinh núp vào một góc của khe núi, lén lút

quan sát động tĩnh của đám đệ tử Vân Điện này.



Ở cổng vòm bên ngoài, hình ảnh của La Chinh đang hiện ra trên Tín Khuê.



Uy lực của Khảm Phong Sát vừa rồi quá đáng sợ, sắc mặt Thạch Kinh Thiên có hơi khó coi. Nếu như La Chinh thật sự bị cuốn vào, thì tưởng tượng cũng biết rõ kết quả. Cũng may, tên nhóc La Chinh này trốn nhanh...



“Triệu Tiểu Hoa cũng không phải dễ chọc đâu, nếu bây giờ La Chinh đi gây sự

với hắn, có lẽ sẽ phải chịu thiệt.” Phí Hàm lắc đầu nói.



“Ầy!

Thực lực của Trác Bất Phàm còn mạnh hơn Triệu Tiểu Hoa một phần, La

Chinh vừa gặp phải Triệu Tiểu Hoa đã trốn nhanh như thỏ rồi, vậy nếu gặp Trác Bất Phàm có lẽ còn thảm hơn. Thạch Kinh Thiên, có lẽ ngươi nên dạy đám đệ tử Thanh Vân Tông các ngươi, không nên cái gì cũng tự cho mình

là đúng, cái mạng này cũng chỉ có một thôi nha!” Long bà bà nhìn thấy

cảnh La Chinh cướp đường mà chạy lúc bị Khảm Phong Sát đuổi theo, lại

nhếch môi nở nụ cười.



Nhưng Phí Hàm lại lắc đầu nói: “Vậy cũng

chưa chắc, những đệ tử của Vân Điện chúng ta có thể tham gia Thử Luyện

Giả Chi Lộ thì thực lực nhất định được xếp vào loại đứng đầu, huống chi

Khảm Phong Sát vừa rồi là từ trận Thập Nhị Địa do Triệu Tiểu Hoa tập hợp sức mạnh của mười hai vị đệ tử tạo thành. Đừng nói là La Chinh, cho dù

là cường giả mới vào Thần Đan Cảnh thì chỉ sợ cũng khó có thể vượt qua

được. La Chinh lựa chọn chạy trốn cũng là chuyện bình thường.”



Thạch Kinh Thiên cũng thuận thế phản kích Long bà bà: “Phí trưởng lão nói

phải. Mười hai người, lại thêm một tên Triệu Tiểu Hoa thì chính là mười

ba người đối phó với một người, vậy mà lại để La Chinh chạy thoát mất.

Hừ! La Chinh của chúng ta có chật vật đến mức như ngươi nói đâu? Huống

chi mấy tên đệ tử Vân Điện này cũng không thể cứ bày ra trận Thập Nhị

Địa mãi được, chưa chắc La Chinh phải chịu thiệt đâu!”