Bách Luyện Thành Thần

Chương 356 : Rương báu

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


Đúng là La Chinh đã nhìn thấu điểm này của đối phương nên mới không rời khỏi đây.



Mặc dù thực lực của gã thanh niên áo trắng kia mạnh mẽ, nhưng La Chinh cũng không đến mức quá sợ hãi, còn về 12 người kia, nếu không phải tạo thành đại trận thì hắn càng không phải sợ gì.



Lúc nãy cũng là do hắn

xúi quẩy, vừa mới lao ra đã gặp đúng lúc 12 người này hợp thành đại

trận, thế nên đành phải đứng mũi chịu sào, bị đại trận này công kích.



Những người này không thể kéo dài trận địa này liên tục được, hắn chỉ cần cẩn thận từng li từng tí giữ vững khoảng cách thì chắc sẽ an toàn.



Triệu Tiểu Hoa là người chỉ huy trận Thập Nhị Địa, không ngừng giết chết mấy

con nhện mặt quỷ trên đảo nhỏ. Hòn đảo nhỏ này gần như bị đám nhện mặt

quỷ chiếm cứ, thế nhưng uy lực của trận Thập Nhị Địa cũng rất lớn, từng

đám, từng đám bị giết chết, dù nhện mặt quỷ có đến nhiều hơn nữa cũng bị giết sạch sẽ.



Sau thời gian ba nén hương, số lượng nhện mặt quỷ

lao từ trong rừng ra càng ngày càng ít, đám nhện mặt quỷ còn sót lại

cũng ý thức việc được dùng số lượng chẳng thể nhấn chìm được đám người

này nên cuối cùng lui về lại trong rừng.



Sau khi nhện mặt quỷ biến mất, Triệu Tiểu Hoa vung tay lên: “Tản trận!”



Từng đường chân nguyên tạo thành khe hở rồi biến mất dưới chân mỗi người,

tan vỡ ra. Lúc này, mười hai tên đệ tử kia mới được hoạt động tay chân,

cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi một lát.



Mặc dù uy lực của trận Thập Nhị Địa rất lớn, nhưng muốn bố trí cũng tương đối phiền phức, vừa phí thời gian lại vừa phí sức.



“Sư ca, cuối cùng thì phải làm thế nào mới qua cửa thử luyện ẩn này? Chúng

ta vào đây không phải là để giết mấy con nhện mặt quỷ này chứ?” Một vị

đệ tử hỏi.



Triệu Tiểu Hoa khẽ mỉm cười nói: “Tất nhiên là không

phải, mấy con nhện mặt quỷ này chỉ là một chút trở ngại nho nhỏ mà thôi, khó khăn thật sự là ở vách đá dựng đứng kia kìa!”



“Vách đá?” Đám đệ tử Vân Điện cùng nhau quay đầu nhìn lại.



Triệu Tiểu Hoa khẽ vươn tay, một thanh phi tiêu hình chim yến bắn ra từ tay hắn, bay về phía khe hẹp của vách đá.
Đó là âm thanh do gió lớn thổi qua sơn động mới có thể phát ra.



“Vù vù vù... Vù vù vù...”



Gió lớn mãnh liệt bất ngờ thổi ra từ trong sơn động, lập tức khiến tên đệ

tử Vân Điện kia ngã trái ngã phải. Nhưng tên đệ tử Vân Điện này phản ứng cũng nhanh, trong nháy mắt khi gió thổi đến đã thi triển ra một cái

Thiên Cân Truỵ, muốn cố định bản thân ở trên vách đá. Nhưng cuối cùng

lại không dùng được, cả người hắn bị luồng sức gió mạnh mẽ ấy đẩy lùi về phía mép.



Thiên Cân Truỵ không được việc, tên đệ tử Vân Điện này lập tức nằm xuống, dùng tay bám chặt vào chỗ gồ lên trên bề mặt bệ đá.

Mặc dù sau khi hắn nằm xuống, sức ép của gió mà hắn phải chịu nhỏ đi rất nhiều, nhưng sức gió mãnh liệt như thế khiến cho hắn hoàn toàn không

thể ngóc đầu lên được, chỉ có thể dùng hai tay bám chặt vào bệ đá, những đốt ngón tay cũng trắng bệch đi vì dùng sức quá mức...



Không dễ

gì mới được tham gia Thử Luyện Giả Chi Lộ, chẳng ai lại mong cơ duyên

trước mắt lặng lẽ tuột mất, nên tên đệ tử Vân Điện này chỉ có thể cắn

chặt răng liều chết.



La Chinh lắc đầu, có lẽ tên nhóc này không chịu nổi rồi.



Triệu Tiểu Hoa cũng lắc đầu như vậy, tên đầu tiên vừa lên đã thất bại, điều này đã nằm trong dự đoán của gã.



Sau khi kiên trì được khoảng vài nhịp thở, cuối cùng tên đệ tử Vân Điện kia cũng không chống lại nổi gió lớn mà rơi mạnh xuống đất.



“Bịch!”



Mấy đệ tử Vân Điện khác thấy thế thì lao nhao đi đến đỡ.



Có điều, thân thể của võ giả mạnh mẽ, mà dù sao hắn cũng là Chiếu Thần Cảnh, bị rơi một cái như thế cũng không có gì đáng ngại.



“Ta... Ta muốn thử lại một lần nữa!” Trên mặt tên kia lộ ra vẻ không phục, rõ

ràng là cảm thấy bản thân có thể chống đỡ được gió lớn từ trong sơn động kia thổi ra. Hắn cảm thấy vừa rồi chẳng qua là do trở tay không kịp mà

thôi, nếu đã chuẩn bị sẵn sàng, nhất định có thể lại đi lấy rương báu

kia.



Tên đệ tử Vân Điện kia vừa nói xong thì lại xông về phía vách đá một lần nữa.