Bách Luyện Thành Thần

Chương 357 : Bách lý hồng phong

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


Triệu Tiểu Hoa lại lắc đầu nói: “Vô dụng thôi, mỗi người chỉ có một cơ

hội, đã té xuống thì không còn cách nào để đến gần vách đá nữa...”



Quả nhiên giống như Triệu Tiểu Hoa đã nói, tên đệ tử Vân Điện này vừa mới

đến gần vách đá thì đã bị một tầng ánh sáng chắn ở bên ngoài. Tầng ánh

sáng này đến Khảm Phong Sát của mười hai trận địa vừa rồi cũng có thể

cản thì tên đệ tử Vân Điện này cứ điên cuồng lao sang đó thì cũng bị

cưỡng chế bắn ngược lại mà thôi, trên trán hắn máu chảy thành dòng.



“Mỗi người chỉ có một cơ hội, nếu như đã bị rớt từ trên xuống thì sau đó sẽ

bị ánh sáng cản lại, vì vậy mọi người không nên sốt ruột, cứ từng người

từng người lên!” Triệu Tiểu Hoa nói.



Nhìn thấy tình huống của tên đệ tử Vân Điện đầu tiên, trên mặt mười một người còn lại rõ ràng lộ ra

vẻ do dự. Đúng là vừa nãy muốn tranh nhau chen lấn trở thành người đầu

tiên xông lên, đó đều là vì muốn chiếm được tiên cơ. Nhưng mà bây giờ,

nhìn thấy kết quả của tên đầu tiên như thế, những người khác cũng hơi do dự.



Cứ để những người khác đi dò đường trước, sau khi thấy rõ

vấn đề rồi bản thân lại chuẩn bị sẵn sàng, như thế mới có thể ứng phó

tốt hơn. Tất cả mọi người đều nghĩ như vậy.



Đúng vào lúc này, đột nhiên có một người vọt ra từ trong rừng, người này mặc áo choàng màu

đen, cả người giống như một làn khói đen, nhanh chóng phóng lên phía

trên vách đá dựng đứng.



“Ai?”



Triệu Tiểu Hoa nhìn thấy

người nọ bay nhanh đến, sắc mặt lập tức trầm xuống, đưa tay nhấn một cái vào giữa nhẫn tu di, một cây Tật Lê Thương màu xanh bất ngờ xuất hiện

trên tay hắn, bay vút lên trời, đâm thẳng vào người mặc áo choàng đen

kia!



Một cảnh kỳ dị xuất hiện, vốn là bóng đen kia đang nhảy vọt

lên, giờ phút này cả người đều lơ lửng trên không trung, thế mà hai chân lại giẫm nhẹ trên không trung một cái, bất ngờ thay đổi phương hướng
vi của Điện chủ Vân Điện chúng ta được như thế, chỉ là dựa vào mỗi cái

rương báu màu bạc kia sao?”



“Cái gì? Hoá ra rương báu màu bạc kia là do Điện chủ lấy sao?” Mấy vị tông chủ lập tức kinh ngạc, bọn họ chưa từng nghe nói qua chuyện này.



Phí trưởng lão gật đầu một cái:

“Đúng là như thế. Đáng tiếc, từng ấy năm qua, ngoài Điện chủ của chúng

ta lấy được một rương báu màu bạc thì chưa có ai lấy được rương báu màu

bạc thứ hai, chứ nói gì đến rương màu vàng và màu đen phía trên.”



Mấy vị tông chủ thông qua Tín Khuê, nhìn về đống rương báu nằm trên vách đá dựng đứng kia, trong mắt loáng thoáng hiện ra vẻ hâm mộ. Với thực lực

của bọn họ, tất nhiên nếu muốn đi lấy mấy rương báu kia thì cũng không

cần tốn nhiều sức. Đáng tiếc, Thử Luyện Giả Chi Lộ này bọn họ hoàn toàn

không thể vào được, chỉ có thể giương mắt nhìn mà thôi.



“Mau nhìn kìa, Bách Lý Hồng Phong đã nhảy lên đài cao đầu tiên rồi, dựa theo quy

tắc của vách đá dựng đứng này thì mỗi rương cùng màu chỉ có thể lấy được một cái, nếu như Bách Lý Hồng Phong đã lấy một rương màu đỏ thì mục

tiêu tiếp theo của hắn cũng chỉ có thể là rương màu xanh...” Phí Hàm từ

từ nói ra.



“Hồng Phong hắn... nhất định có thể lấy được rương màu đỏ!” Trên mặt tông chủ Tường Vân Tông không hề lo lắng, dường như rất

tự tin vào thực lực của Bách Lý Hồng Phong. Bách Lý Hồng Phong là đệ tử

ông ta thích nhất, chính là kỳ tài Tường Vân Tông ngàn năm mới gặp một

lần!



Đài cao chỗ Bách Lý Hồng Phong đứng chính là đài cao mà tên đệ tử Vân Điện bị thất bại kia đã chọn trước đó.



Nháy mắt khi vừa đáp xuống đài cao, một tiếng gào thét chói tai truyền ra từ trong sơn động kia, đây chính là điềm báo cuồng phong sắp bộc phát.



“Thổi hắn xuống đây cho ông!”



“Đợi đấy! Đợi lúc hắn bị thổi xuống thì ra tay!”



Đám đệ tử Vân Điện bên dưới nhốn nháo la lên, rõ ràng là đã chuẩn bị xong rồi.