Bần Hàn Tức Phụ

Chương 18 :

Ngày đăng: 23:40 21/04/20


Lão tộc trưởng là người thẳng thắn, tới cửa cũng không nói nhảm nhiều, trực tiếp bày tỏ ý đồ đến đây.



Hiện tại toàn bộ Triệu gia thôn ngày qua đích xác không tốt. Đều là người

cùng tông đồng tộc, nếu có thể có biện pháp, cũng nên giúp đỡ lẫn nhau

một tay Về sau nhà bọn họ sống tốt hơn, cũng sẽ nhớ tới phần ân tình

này, nhà Triệu mẫu gặp phải chuyện gì khó xử, mọi người cũng đều sẵn

lòng đưa tay.



Triệu mẫu khẽ kích động.



Bà rất muốn được tông tộc coi trọng, mặc dù chỉ là cái hư danh, nhưng ở trong thôn rất

là hưởng thụ. Nên khi nghe lão tộc trưởng nói chuyện này, bà liền gật

đầu liên tục, ra hiệu cho đại tức phụ mau mau lên tiếng.



Hiện giờ chuyện trong nhà, bà có thói quen để đại tức phụ làm chủ.



La Tố đứng ở bên cạnh cẩn thận lắng nghe, hiểu ý, cười nói: “Chuyện như

vậy vốn là chúng ta cũng nên lấy ra giúp đỡ, chỉ là trong lòng cháu dâu

có chút không an tâm mà thôi.”



Lão tộc trưởng khẽ híp mắt,

nghiêm túc nói: “Trong lòng ngươi có ý kiến gì thì cứ nói, trong lúc đó

mọi người cũng có thể thương lượng.” Kỳ thật chuyện này, hắn đã tìm mấy

nhà đã loại nấm mèo hỏi trực tiếp, nhưng những người đó đều nói đã ký

hiệp nghị không thể tiết lộ ra ngoài, bằng không sẽ phải đến gặp quan,

cho nên cái gì cũng không hỏi được.



Đương nhiên, đây cũng là suy nghĩ đến chuyện cả thôn xóm chung sống hòa thuận, nên ông ta mới không nóng nảy.



La Tố khẽ mím môi, trên mặt thập phần nghiêm túc: “Lão tộc trưởng cũng

biết, biện pháp này là ta từ nhà mẹ đẻ mang tới. Hiện giờ ta thân là

người Triệu gia, lấy ra cũng là vì mạng sống mà thôi. Nhưng vì Triệu gia thôn chúng ta sống cũng không giàu có, cho nên ta cũng hết sức nguyện ý giúp đỡ người trong tộc. Ta chỉ có một điểm không thể xác định. Sau này nếu do mọi người loại không tốt, không có gì thu hoạch, trách nhiệm này tính trên đầu ai? Nếu sau này nấm mèo bán không được, mọi người lại làm trễ nãi việc trồng trọt lương thực, chuyện này người nào chịu trách

nhiệm?”



Nàng một hơi hỏi liên tiếp hai vấn đề, khiến lão tộc trưởng ngây ngẩn cả người.



Hôm nay ông ta đến đây, thật sự không suy nghĩ nhiều như vậy. Ông ta chỉ

nghĩ đến chuyện có tiền mọi người cùng nhau kiếm. Cũng có thể giúp mọi

người sống khá hơn một chút. Lúc này bị Triệu Thành tức phụ hỏi như vậy, mới cẩn thận suy nghĩ.



Triệu mẫu nghe La Tố hỏi mấy chuyện này, trong lòng cũng cả kinh, suy nghĩ một chút, cũng hiểu mấu chốt trong

đó, càng không biết nên trả lời thế nào.



Triệu Từ căn bản không

có ý định mở miệng, chỉ đứng bên cạnh nghe La Tố làm chủ. Thấy lão tộc
Người nhà nào cũng mang theo băng ghế, có có vài nhà cầm theo đồ ăn vặt tự làm đi, giống như là đi xem phim điện ảnh.



La Tố nói lại một lần nữa về kế hoạch loại nấm mèo, để mọi người tự nguyện làm theo quy củ. Trong đó điều quan trọng nhất là, không cho phép bất

luận kẻ nào đem biện pháp này nói ra ngoài. Một khi thẩm tra, không chỉ

bị kiện, còn bị đuổi ra khỏi từ đường Triệu gia.



Bị kiện thì không sao cả, bị đuổi ra từ đường mới là chuyện lớn. Như thế chẳng phải thành người không có tổ tông.



Thôn dân đã hiểu quan hệ lợi hại trong chuyện này, đều rối rít bày tỏ sẽ tuân theo quy củ.



Dù sao nhà mình kiếm được tiền là được, đầu năm nay ai kiếm được tiền đều

không chạy về nhà đóng kín cửa, nào có ai đần độn chạy ra ngoài hô to a.



La Tố đối với thái độ của bọn họ rất hài lòng. Nàng sở dĩ dám ở Triệu gia

thôn áp dụng kế hoạch, cũng là nhìn trúng Triệu gia thôn khác biệt với

những thôn khác - - cùng tông đồng tộc. Bởi như vậy, cũng tiện quản lý

cùng chế ước.



Kế tiếp La Tố dẫn các thôn dân đi xem vườn rau xanh nhà nàng



Mặc dù đại gia hỏa đã sớm vụng trộm đi xem, chẳng qua hiện nay quang minh

chính đại đi xem một lần, lực rung động lớn hơn so với trước kia rất

nhiều. Mấy ngày nay công phu, nấm mèo rất nhỏ đã lớn lên rất khá, mấy

ngày nữa có thể đem ra ngoài đổi tiền. Mọi người nhìn hết sức quen mắt.



Nắm được bí quyết của vườn rau xanh nhà La Tố, sau khi những người này về

nhà, bắt đầu rối rít phát quang làm cỏ mảnh đất trong sân. Loại thứ đáng giá này, tự nhiên là loại ở trong viện nhà mình mới an toàn.



La Tố cũng không quản những thứ này, chỉ nhắc nhở mọi người trước tiên

đừng đem đất trong nhà đều loại thượng, mà dùng một mảnh đất nhỏ trồng

thử xem đã. Còn việc bọn họ có chịu nghe hay không, không nhằm trong

phạm vi quản lý của nàng.



Kỳ thật nàng có dự định, tìm một khối

đất rộng rãi trong thôn, cùng loại nấm mèo, phân cho mỗi nhà một góc.

Vừa tiện trông nom, chăm sóc, mà nấm mèo được loại ra cũng giống nhau.

Bất quá bây giờ vẫn chưa phải là thời cơ làm chuyện này.



Ở lúc toàn bộ Triệu gia thôn vội vàng trồng trọt nấm mèo, ruộng mạ nhà La Tố cuối cùng nẩy mầm ra ương.



Thời tiết dần dần nóng lên, La Tố bắt đầu chuẩn bị cấy mạ. Nàng tin tưởng

chuyện này mà thành công, sẽ giải quyết được vấn đề ấm no của thôn dân

Triệu gia thôn, cũng là điểm mấu chốt đi tới con đường giàu có.