Bảo Bối Thông Minh Định Hôn Phu

Chương 14 :

Ngày đăng: 12:07 19/04/20


_ Anna cô có thể giúp tôi một chuyện không?



_ Đương nhiên!



_ Tôi... tôi muốn có một bộ đồ khác.



Cô khẩn trương siết hai tay. Anna mỉm cười



_ Tôi cũng thấy thế nên đã sai người đến đây. Hi vọng cô không phiền lòng.



Mạc Liên nhẹ nhàng thở ra



_ Dĩ nhiên là không.



Anna cầm tay cô, nháy mắt cười



_ Đừng lo lắng, đã có can đảm lấy đại ma vương thì, tuyệt đối có thể ứng phó với đám lâu la bé nhỏ này



Nghe Anna ví von nhân viên siêu hạng của Lam Tư thành đám lâu la, Mạc Liên không khỏi mỉm cười.



_ Nói cho cô biết một bí mật, tuyệt đối được ở trước mặt đàn ông tỏ ra yếu đuối, tự tin là vũ khí lợi hại nhất của chúng ta. Cho dù có khẩn trương sợ hãi, chỉ cần cô đưa gương mặt tự tin ra thì chuyện hù dọa người khác xem ra rất dễ dàng.



Anna nói chưa dứt thì cửa đã mở. Mạc Liên xoay người, đã thấy người tới không phải người khác, chính là nhà trang điểm Carleen cùng nhà tạo hình Lysa lúc cô đám cưới đã trang điểm cho cô. Phía sau hai người còn có một cậu thanh niên phụ giúp đẩy xe.



_ Liên, lâu rồi không gặp.



Lysa vừa nhìn thấy Mạc Liên, vui vẻ chạy tới. Khi nhìn lại bộ dáng của Mạc Liên chợt giật mình.



_ Oh my God, cô sao lại gầy như thế?



_ Gần đây khẩu vị không tốt.



Mạc Liên cười cười. Carleen nhíu mày nhìn cô.



_ Đúng như Anna nói. Cô quả thật cần phải sửa sang lại.



_ Thôi bắt đầu đi, đừng nói nhiều nữa.



Carleen vỗ vỗ tay, kéo cô ngồi trên ghế. Lysa không biết theo thế nào biến ra một cái gương lớn để trước mặt cô.



_ Đầu tiên, uống hết cái này đi!



Carleen lấy một chén nước màu đen thui nhìn rất khủng bố đưa cho Mạc Liên.
Cô cắn chặt răng, bức mình mỉm cười.



_ Anh yên tâm, tôi nhất định làm tròn vai vợ của anh.



_ Tốt nhất là như thế.



Cô trong mắt toát ra cơn tức nhưng vẫn tiếp tục mỉm cười, vươn tay về trước anh.



_ Thẻ của tôi đâu?



Anh lấy ra bóp da, đưa thẻ tín dụng màu đen cho cô.



_ Cảm ơn!



Cô nhận lấy không thèm nhìn đến bóp da của Lysa đã để lại trên bào cho cô.



_ Em muốn đi đâu?



Anh nhìn đôi giày cao hơn bảy phân của cô không khỏi nhíu mày.



_ Đi dạo phố, shopping!



Cô cũng không quay đầu lại nói.



_ Có người cho tôi biết, tâm trạng không tốt nên vận động nhiều. Với lại tiền đã có, tôi sẽ mua được thứ tôi cần.



Cô dùng sức đẩy cửa đi ra, lại nghe phía sau bay tới một câu.



_ Trước tiên em hãy nghĩ cách cho người em tăng thêm vài kí thịt đi!



Nắm chặt, Mạc Liên thiếu chút nữa muốn dùng sức đóng sầm nhưng cuối cùng vẫn là nhịn xuống. Cô quay người lại, nhìn cái anh, mỉm cười.



_ Không thành vấn đề. Em sẽ dùng tiền của anh đi ăn một bữa no nê.



Sau đó, cô mới chậm rãi đóng cửa, thậm chí không phát ra một chút thanh âm. Trong văn phòng, Lam Tư ngồi xuống ghế da, cầm lấy điện thoại, gọi cho lái xe.



_ Vợ tôi đang xuống lầu, chuẩn bị xe. Cô muốn đi đâu hãy chở cô đến đó.



_ Vâng!



Anh tắt điện thoại sau khi xác định đã có người đi theo bảo vệ cô, mới buông điện thoại xuống. Anh nhìn vào cánh cửa đóng chặt, nhớ tới cảnh cô vất vả mỉm cười, khóe miệng không khỏi khẽ nhếch. Ai mà ngờ được, Mạc tiến sĩ dịu dàng, sẽ có lúc dữ dội như thế. Nhớ đến gương mặt tức giận đến nghiến răng nghiến lợi vẫn ráng mỉm cười của cô, anh đoán cô nhất định muốn băm anh ra thành trăm mảnh. Lam Tư mở ra máy tính, nhíu mày nghĩ. Việc cô vất vả khống chế tính tình của mình coi ra cũng rất thú vụ. Anh thật sự chờ mong những chuyện tiếp theo sẽ xảy ra. Vô cùng chờ mong.