Bí Thư Trùng Sinh

Chương 210 : Không muốn nói lời tạm biệt với em

Ngày đăng: 02:14 19/04/20


" Cục trưởng Trương? "



Vương Tử Quân chợt không nhớ rõ cục trưởng Trương trong lời nói của đối phương là ai, lúc này hắn vung tay từ chối:



- Tôi không biế ai là cục trưởng Trương, anh đi nhầm phòng rồi.



Người đàn ông trung niên này cũng không nhiều lời, hắn cười lạnh một tiếng rồi đóng cửa lại, sau đó hắn đi vào trong một gian phòng lớn, nụ cười lạnh lẽo trên mặt biến thành nụ cười sáng lạn vui vẻ.



Lúc này bố mẹ của Giang Gia Kỳ đang chúc rượu cho cục trưởng, cục trưởng Ngụy khuyến khích bọn họ làm việc cho tốt. Tên đàn ông trung niên vừa đi vào thấy tình huống mời rượu thì cười hì hì nói:



- Anh Giang, anh đúng là khoác lác, làm tôi phải chạy đi một chuyến, tôi vừa đến phòng của anh, tên kia nói không biết vị cục trưởng Trương nào cả.



Ngụy Sinh Tân đang chuẩn bị uống rượu thì vẻ mặt chợt biến đổi, ly rượu cũng được đặt xuống. Vẻ mặt hai vợ chồng Giang gia cũng trở nên khó coi, mẹ của Giang Gia Kỳ cảm thấy rất chán ghét, xem như lần này bị bạn của con gái làm hại rồi.



Mọi người đang vui vẻ thì xảy ra chuyện thế này, chỉ sợ những cố gắng của bọn họ đến đây xem như phí công.



- Anh Giang, anh cũng là cán bộ lão thành, sao lại như vậy? Sau này anh nói chuyện cũng phải xem xét lại một chút.



Ngụy Sinh Tân tuy mất hứng nhưng bây giờ là lúc mời khách, hắn vẫn áp chế được cơn giận và dùng giọng thản nhiên nói. Nhưng lúc này thái độ của hắn đã biểu hiện rõ ràng, cũng trách bố của Giang Gia Kỳ phải xem xét lại, sau này không biết hắn có xem xét ngược lại hay không.



Bố của Giang Gia Kỳ chợt gật đầu mà thất hồn lạc phách, vẻ mặt cực kỳ u ám.



- Anh Ngụy, những chuyện nhỏ thế này cũng không đáng nhắc đến, nhiều chuyện sinh phiền, tùy tiện nhắc nhở là được.



Trương Tân Dương phất tay với Ngụy Sinh Tân, sau đó khẽ cười khuyên nhủ.



Khi địa vị của Vương Tử Quân càng thêm vững chắc thì Trương Tân Dương được tự tay bí thư Vương đề bạt cũng là nước lên thuyền lên, lân này Ngụy Sinh Tân mời khách chính là đặc biệt đến vì Vương Tử Quân, khi hai vợ chồng Giang gia đến mời rượu vì muốn cho Trương Tân Dương vui vẻ nên đã nói có một người bạn của cục trưởng Trương ở cùng phòng với mình. Tất nhiên lão không nói đó là bí thư Vương của ủy ban tư pháp hay là chủ tịch Vương, mà chính là Tiểu Vương của văn phòng khối chính quyền huyện Lô Bắc.



Giang Gia Kỳ đứng ở một bên, thấy bộ dạng bố mẹ thất hồn lạc phách thì tỏ ra rất cẩn trọng, trong lòng lại thầm kêu thảm. Nàng cũng bất chấp đây có phải là chỗ mình có thể lên tiếng hay không mà nói:



- Cục trưởng Trương, anh Vương chắc chắn có quen biết anh, tôi đã từng thấy hai người nói chuyện với nhau.
Sau khi vụ án Thịnh Thanh Long xuất hiện bước ngoặt thì người này mới chạy đến phòng làm việc của Vương Tử Quân.



- Bí thư Vương.



Nghê Chấn Thu đi vào cửa, mặt mũi tràn đầy nụ cười khiêm tốn. Quách Vạn Thần đã ngã, hắn đã là cây lục bình không rễ, dưới hoàn cảnh của huyện ủy và khối chính quyền vào lúc này, nếu không có hậu trường thì muốn tiến lên rõ ràng là cực kỳ khó khăn và nguy hiểm. Tất nhiên Nghê Chấn Thu sẽ hiểu những nguyên tắc ngầm này, vì vậy mà bây giờ hắn tích cực dựa vào Vương Tử Quân.



Vương Tử Quân khẽ gật đầu với Nghê Chấn Thu:



- Chấn Thu đến đấy à, mời anh ngồi.



Tuy mỗi lần Nghê Chấn Thu đi vào phòng làm việc thì đều được Vương Tử Quân mời ngồi, thế nhưng mỗi lần như vậy Nghê Chấn Thu đều đứng đó, vẻ mặt rất kính cẩn.



- Bí thư Vương, khối tư pháp của huyện Lô Bắc chúng ta cứ ba tháng là tổ chức hội nghị một lần, bây giờ đã hơn hai tháng, anh xem có nên tổ chức hội nghị trù bị hay không? Để cho văn phòng chuẩn bị trước.



Nghê Chấn Thu báo cáo hai việc nhỏ của khối tư pháp, sau đó lại khẽ lên tiếng đưa ra một lời đề nghị cho Vương Tử Quân.



- À, vậy thì chuẩn bị một chút.



Dù biết những hội nghị như vậy chỉ là cưỡi ngựa xem hoa, chỉ là các thành viên đi lại trong sân nhà mình nói vài lời bông đùa, nhưng Vương Tử Quân cũng không muốn sửa cũ thành mới, đánh vỡ thói quen. Đây là những chuyện rất khó làm và dễ sinh chuyện không hay, tuy có thể tạo ra danh tiếng nhưng thời gian dài sẽ vô tình bị người ta đẩy ra ngoài, biên giới hóa, lên cao lạnh lẽo.



- Vâng, tôi sẽ bắt tay vào chuẩn bị.



Nghê Chấn Thu nói rồi khẽ đi đến trước bàn làm việc của Vương Tử Quân, hắn dùng giọng muốn nói lại thôi lên tiếng:



- Bí thư Vương, có chuyện tôi muốn báo cáo với anh.



- Anh nói đi.



Vương Tử Quân nhìn bộ dạng thần bí của Nghê Chấn Thu rồi thản nhiên nói.