Bí Thư Trùng Sinh

Chương 499 : Lời hay dễ nói, chuyện đẹp khó làm

Ngày đăng: 02:18 19/04/20


Bây giờ trong xã hội có một bài vè châm chọc lãnh đạo xuống cơ sở kiểm tra chỉ đạo công tác: "Lãnh đạo xuống kiểm tra thì phải làm sao? Trước tiên phải xem xét cơm nước trong nhà khách, sau đó thì sao? Phải chạy xe đi thăm thú một vòng, sau khi tham quan xong thì sao? Tất nhiên sẽ đến địa điểm danh lam thắng cảnh nào đó để xem xét; lại tiếp tục đổi địa phương dùng cơm, ăn cơm xong thì ca hát vui vẻ; sau đó vào nhà tắm hơi thoải mái một phen; tìm vài tiểu thư xoa bóp cho thoải mái; cuối cùng thì cầm theo quà cáp của cấp dưới và nói lời tạm biệt, sau đó thì làm gì nữa? Thích làm gì thì làm." Câu vè này rõ ràng là vơ đũa cả nắm, thế nhưng nhìn vào đó có thể thấy sự qua loa đại khái cưỡi ngựa xem hoa khi lãnh đạo xuống tuyến dưới thị sát kiểm tra công tác.



Vì vậy cuối cùng Vương Tử Quân cũng không tiếp tục hỏi, cũng không phải vì hắn không hiểu những gì Lý Ổn Trung báo cáo không đúng trọng điểm, mà cảm thấy mình có hỏi nữa cũng phí công. Hắn đến huyện Đằng Nhạc để điều tra, nếu chỉ đơn thuần là nghe báo cáo và căn cứ vào đó để quyết định thì tất nhiên là không thể nào, có một số thứ nếu hỏi quá rõ ràng thì ngược lại cũng không phải là chuyện gì tốt.



Dưới sự mở đường của xe cảnh sát, chỉ hơn hai mươi phút sau đoàn xe đã dừng lại trước hội trường huyện Đằng Nhạc. Lúc này các vị lãnh đạo hội đồng nhân dân huyện và mặt trận tổ quốc cũng đã chờ sẵn, bọn họ cùng kết hợp tiến lên chào đón chủ tịch Vương Tử Quân.



Lý Ổn Trung nhìn chủ tịch mặt trận tổ quốc bắt tay với Vương Tử Quân, trong lòng thầm thở dài một hơi. Khi Vương Tử Quân đến thành phố Đông Bộ thì Lý Ổn Trung thật sự còn không coi tên phó chủ tịch thường vụ trẻ tuổi kia ra gì, nhưng khi Vương Tử Quân đứng vững gót chân ở thành phố Đông Bộ, hắn mới bắt đầu dùng ánh mắt khác nhìn về phía vị phó chủ tịch thường vụ thành phố, bây giờ lại càng đặt Vương Tử Quân lên đúng vị trí của lãnh đạo thành phố.



Những sự việc xảy ra vào ngày hôm nay thật sự làm cho Lý Ổn Trung cảm thấy có chút bất an, hắn chợt phát hiện mình đối mặt với vị phó chủ tịch thường vụ này và tỏ ra cực kỳ kiêng kỵ.



Loại cảm giác này làm cho Lý Ổn Trung thật sự không thấy thoải mái chút nào, cảm giác này lại rơi xuống rất sâu trong lòng hắn.



- Chủ tịch Vương, nghe nói ngài đến kiểm tra chỉ đạo công tác thì cả huyện Đằng Nhạc giống như chào đón năm mới. Mong chủ tịch Vương cho ra vài yêu cầu trọng điểm, để mọi người bày tỏ lòng nhiệt tình, cũng tốt cho phương diện công tác.



Lý Ổn Trung tuy biết rõ mình không dễ thông qua trên người Vương Tử Quân, thế nhưng hắn nhất định phải theo sát chủ tịch Vương. Khi Vương Tử Quân bắt tay với một vị phó chủ tịch hội đồng nhân dân huyện, hắn cười ha hả nói.



Vương Tử Quân cũng không từ chối lời mời của Lý Ổn Trung, hắn cất bước vào trong hội trường của huyện Đằng Nhạc. Lúc này hội trường có thể chứa được vài trăm người đã đầy người tụ tập.



- Chúng ta dùng tràng pháo tay nhiệt liệt để hoan nghênh đồng chí thường ủy thị ủy, phó chủ tịch thường vụ Vương Tử Quân cho ra vài lời chỉ thị quan trọng với huyện Đằng Nhạc.



Lý Ổn Trung nói vài lời hoan nghênh lãnh đạo thành phố xuống chỉ đạo công tác, sau đó đột nhiên lên giọng, dùng giọng toan tính nói.



Khi Lý Ổn Trung vừa nói ra khỏi miệng thì các vị lãnh đạo bốn bộ ban ngành của huyện Đằng Nhạc phải dùng sức vỗ tay, đám cán bộ bên dưới lại nhiệt liệt phản ứng, giống như muốn làm cho hội trường của huyện Đằng Nhạc nổ tung.



Vương Tử Quân tươi cười vung tay lên áp xuống, sau đó mới trịnh trọng nói:
- Giá cả táo năm nay thế nào?



Vương Tử Quân chờ ông lão trả lời xong thì tiếp tục hỏi.



- À, điều này...Cũng bán buôn khá tốt, huyện chúng tôi có hiệp hội táo chăm lo phương diện tiêu thụ, những người trồng táo chúng tôi cũng không quá lo lắng về vấn đề tiêu thụ táo, giá cả cũng không thấp, tính ra hàng năm có thể thu được hai ba ngàn.



Lúc đầu ông lão còn có chút ấp úng, nhưng cuối cùng lại nói rất lưu loát.



Lý Ổn Trung nghe ông lão trả lời mà không khỏi thở dài một hơi, khi Vương Tử Quân đặt câu hỏi thì hắn cảm thấy trái tim của mình giống như sắp nhảy lên cuống họng, hận không thể tiến lên đẩy ông lão sang một bên, để chính mình lên tiếng báo cáo với chủ tịch Vương. truyện được lấy tại TruyenFull.vn



Lý Ổn Trung thật sự có chút bực bội vì tình huống căng thẳng vào lúc này, sở dĩ xuất hiện tình huống này cũng là vì mình quá mức coi trọng hành trình kiểm tra giám sát của Vương Tử Quân.



May mà bên dưới sắp xếp tốt, cũng xảy ra điều gì ngoài ý muốn. Lý Ổn Trung thở dài một hơi, hắn thấy Vương Tử Quân dùng ánh mắt soi mói nhìn ông lão nông dân, thế là vội vàng tiến lên khẽ nói:



- Chủ tịch Vương, những năm gần đây chúng tôi tiến hành quan tâm đặc biệt đến cây tá, mỗi xã đều có hiệp hội táo, đảm bảo có cung có cầu, tiêu thụ thông thoáng, đảm bảo cho nhà nông có tiền lời.



Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn cũng không nói gì thêm, chỉ khẽ bắt tay với ông lão nông dân, sau đó cùng đám người Lý Ổn Trung rời khỏi vườn táo.



Huyện Đằng Nhạc thật sự sắp xếp nhiều con đường thị sát cho Vương Tử Quân lựa chọn, dĩ vãng lãnh đạo xuống thì chỉ cần xác định một con đường khảo sát kiểm tra là được, nhưng bây giờ đối mặt với một vị phó chủ tịch thường vụ cường thế như Vương Tử Quân, Lý Ổn Trung biết mình không nên ra bài theo lẽ thường. Thế cho nên hắn cẩn thận suy xét, cuối cùng quyết định phòng ngừa chu đáo, ra tay trước chiếm ưu thế, sắp xếp vài con đường, có thể thay đổi bất cứ lúc nào.



Nhưng điều làm cho Lý Ổn Trung cảm thấy bất ngờ chính là Chủ tịch Vương này đi đến đâu cũng căn bản không cho ra yêu cầu đặc thù, sắp xếp đâu thì đi đấy. Chính điều này làm cho đám người Lý Ổn Trung cảm thấy rất may mắn, đồng thời cũng có chút sầu lo.



May mắn vì chủ tịch Vương cũng không phải quá khó khăn như tin đồn, nếu cứ đi theo con đường mà huyện Đằng Nhạc vạch sẵn thì sẽ chẳng có vấn đề gì xảy ra. Vương Tử Quân làm cho người ta bớt lo, nhưng hắn có phản ứng như vậy có phải sẽ còn nhiều trò khủng bố hơn đang chờ ở phía sau? Điều này làm cho đám người Lý Ổn Trung cảm thấy cực kỳ khó hiểu và lo lắng.