Bí Thư Trùng Sinh

Chương 504 : Mời khách

Ngày đăng: 02:18 19/04/20


Tiết Diệu Tiến nói xong cũng không chờ Vương Tử Quân kịp phản ứng đã trực tiếp rời khỏi hội trường. Vương Tử Quân tất nhiên hiểu rõ ý nghĩa câu nói của Tiết Diệu Tiến. Đối với Tiết Diệu Tiến là một bí thư sắp rời khỏi thành phố Đông Bộ thì công trình một trăm ngàn héc ta táo ở huyện Đằng Nhạc chính là chiến tích vang dội năm xưa, cũng chính là tâm bệnh của hắn. Quả táo luôn làm cho hắn cảm thấy khó tập trung, nhưng bây giờ Vương Tử Quân xúc tiến ký hợp đồng giải quyết phương diện tiêu thụ quả táo, điều này làm cho Tiết Diệu Tiến cảm thấy tâm bệnh của mình bị loại trừ, sau này cũng không tỏ ra bất yên vì vấn đề này nữa.



Lúc này quả táo cũng không còn là một vướng víu trở ngại, lại tiếp tục biến thành một sản nghiệp thành công, sẽ thúc đẩy phát triển kinh tế, thúc đẩy tăng trưởng. Thay đổi này đối với Tiết Diệu Tiến thì thật sự là một ảnh hưởng cực kỳ lớn.



- Chủ tịch Vương, sau này ngài chính là lãnh đạo trực tiếp của huyện Đằng Nhạc chúng tôi, hôm nay thừa cơ hội này, nói gì cũng phải cho ban ngành huyện Đằng Nhạc chúng tôi mời ngài vài ly mới được.



Khi Vương Tử Quân đang suy tư về ý nghĩ của Tiết Diệu Tiến, Lý Ổn Trung chợt đi đến bên cạnh Vương Tử Quân, trên mặt hắn là nụ cười cực kỳ tươi sáng.



Vương Tử Quân không tiếp tục suy xét về Tiết Diệu Tiến, sau đó hắn nhìn Lý Ổn Trung rồi nói:



- Hôm nay trọng điểm là giám đốc Thịnh của tập đoàn Viên Quả, chúng ta cần phải nhất trí đối ngoại.



- Đúng đúng, ngài nói rất đúng, nhất trí đối ngoại.



Lý Ổn Trung nghe được bốn chữ nhất trí đối ngoại phát ra từ trong miệng Vương Tử Quân, thế là vẻ mặt chợt tươi sáng, giống như câu nói kia của Vương Tử Quân có ẩn giấu ma lực gì vậy, làm cho hắn cực kỳ hưng phấn.



Sau khi bắt chuyện vài câu với đám người huyện Đằng Nhạc, Vương Tử Quân đi đến một góc yên tĩnh, hắn cầm lấy điện thoại gọi cho Tần Hồng Cẩm.



- Thế nào, cũng nhớ em rồi à?



Tần Hồng Cẩm ở bên kia vẫn với giọng điệu cực kỳ dịu dàng.



- Ừ, anh nhớ em.



Vương Tử Quân khẽ cười cười, sau đó dùng giọng ôn hòa nói với Tần Hồng Cẩm.



- Anh đúng là quá quan liêu, tiếp xúc kêu gọi đầu tư quá ồn ào, em có thể đến được không nhỉ? Chủ tịch Vương?



Tần Hồng Cẩm nói có vài phần trêu chọc, Vương Tử Quân nghe âm thanh này mà chợt giống như thấy được gương mặt tươi cười của Tần Hồng Cẩm.



- Em cứ đến tự nhiên...



Khi Triệu Quốc Lương đi đến mời mình tham gia tiệc mừng, Vương Tử Quân cúp điện thoại. Sau hơn mười phút trò chuyện, hắn cũng không nói bất kỳ vấn đề gì liên quan đến tập đoàn Viên Quả, lúc này trong lòng hắn chỉ tràn đầy tình cảm với Tần Hồng Cẩm mà thôi.



- Chủ tịch Vương, tôi mời anh một ly.
Những năm nay có thể nói cũng không còn nhiều người biết lắng nghe người khác. Phòng làm việc của Tiết Diệu Tiến vào thời điểm trước có thể nói là xua người như đuổi vịt, gương mặt kẻ nào đến đây cũng nịnh nọt như thái giám. Vương Tử Quân lúc này quả thật là một người biết lắng nghe, tuy hắn chưa từng trải qua thời đại của Tiết Diệu Tiến, nhưng kinh nghiệm kiếp trước lại làm hắn hiểu tâm tư của Tiết Diệu Tiến khi phải rời khỏi cương vị công tác vào lúc này. Hắn cơ bản không nói chen lời, nhưng chốc chốc nói vào một câu lại làm cho Tiết Diệu Tiến vui vẻ thêm vài phần.



Một ấm trà được bí thư Tiết Diệu Tiến thay trà ba lượt, Vương Tử Quân cũng hai lần gọi Trương Hiểu Đông vào tiếp thêm nước. Mỗi lần như vậy Trương Hiểu Đông thấy gương mặt của bí thư cực kỳ hồng hào, đang cố gắng giảng giải kinh nghiệm của mình khi ở trên vị trí bí thư huyện ủy năm xưa.



- Tút tút tút...



Tiếng chuông vang lên, Tiết Diệu Tiến đang nói chuyện cực kỳ hứng thú mới phát hiện đã đến giờ tan tầm. Hắn dùng ánh mắt vẫn chưa quá thỏa mãn nhìn thoáng qua Vương Tử Quân nói:



- Chủ tịch Vương, đáng lý ra tôi sẽ mời anh dùng cơm, nhưng hôm nay không đi được, thế này đi, đến chiều chúng ta sẽ tiếp tục trò chuyện.



- Vậy thì để đến chiều tiếp tục trò chuyện.



Vương Tử Quân cười lớn đồng ý với Tiết Diệu Tiến, sau đó hắn cười tủm tỉm rời khỏi phòng làm việc của bí thư thị ủy.



- Tút tút tút...



Tiếng chuông điện thoại vang lên khi Vương Tử Quân rời khỏi phòng làm việc của bí thư Tiết được vài bước. Hắn nhìn chiếc điện thoại của mình mà có chút xúc động, lúc hắn muốn thì nó lại không đổ chuông, bây giờ hắn rời khỏi phòng làm việc của bí thư Tiết Diệu Tiến mới chịu đổ chuông.



Vương Tử Quân lấy điện thoại ra, hắn thấy đó là một số điện thoại lạ, trong lòng thầm suy nghĩ xem là ai gọi điện thoại đến. Lúc này ở đầu dây bên kia chợt vang lên một âm thanh quen thuộc:



- Chủ tịch Vương, chúc mừng!



Người gọi điện thoại đến là Quách Tiên Vi, Vương Tử Quân cũng không để ý đến lời nói của đối phương, hắn cười ha hả nói:



- Trưởng phòng Quách, lúc này gọi điện thoại cho thuộc hạ, có phải muốn thuộc hạ mời ngài dùng cơm không?



- Cậu mới là người cần mời khách, hơn nữa tôi sẽ không đến những nơi quá bình thường.



Quách Tiên Vi ở đầu dây bên kia dùng giọng ghen ghét nói.



Vương Tử Quân còn chưa kịp phản ứng thì đã cười ha hả nói:



- Trưởng phòng Quách, anh không muốn đến những nơi tầm thường, như vậy sẽ đến những nơi không bình thường. Anh nói xem, chờ tôi đến thành phố Sơn Viên mời anh dùng cơm, hay ngài đến thành phố Đông Bộ kiểm tra thị sát để cho tôi cơ hội đây?