Biết Vị Ký

Chương 101 : Tiểu bố túi tiền

Ngày đăng: 09:33 18/04/20


“Vượt qua cuộc thi, công tử nhà ta thưởng cho viên thuốc, không biết Tiểu Trúc làm được thơ thì biểu công tử sẽ thưởng cái gì ?” Lâm Tiểu Trúc tươi cười hỏi. Tốt xấu gì kiếp trước nàng cũng là thạc sĩ trung văn, cái khác không biết chứ thi từ thì cũng lận lưng được chút ít, lấy ra để đối phó là dư sức. Nếu có thể lừa lấy được gì đó của vị Đường công tử này thì không gì tốt hơn.



Đường Viễn Ninh mở to hai mắt nhìn Lâm Tiểu Trúc, hồi lâu mới lắc đầu, vạn phần tiếc hận nói” hay cho một tiểu cô nương, cái gì không học lại học một bụng tính toán. Sao ? nếu ta thưởng không tốt, ngươi sẽ không làm thơ phải không ?” hắn muốn nghe xem nha đầu này trả lời thế nào



“Có thưởng thì mới có động lực” Lâm Tiểu Trúc cười tủm tỉm đáp” biểu công tử nếu thưởng đủ nặng tay, Tiểu Trúc ngu dốt có thể vì thế mà bị kích thích, trở nên thông minh hơn, nói chừng nháy mắt có thể làm được thơ ah”



“Ha, ha, thì ra là ý này” Viên Thiên Dã làm chủ tử, chẳng những không trách phạt Lâm Tiểu Trúc còn giúp nàng.



“Hừ, không phải người một nhà, không tiến vào một cửa. Chủ thế nào thì hạ nhân thế đó” Đường Viễn Ninh cực kỳ bất mãn biểu huynh, trừng mắt liếc hắn một cái rồi quay đầu cười hì hì nói với Lâm Tiểu Trúc” ngươi nói cũng có lý, ta sẽ thưởng cho ngươi một bức tranh chữ. Chỉ cần ngươi làm được thơ, dù hay hay không, ta cũng sẽ viết tặng ngươi, thấy sao ?”



Xú nha đầu, chắc chắn sẽ không vui, chắc chắn mặt sẽ như bánh bao nhúng nước cho coi. Bản công tử không tin ngươi có thể thưởng thức tranh chữ của bản công tử ah.



“Tốt tốt!” Lâm Tiểu Trúc vẻ mặt vui mừng khôn xiết, suýt chút nữa là vỗ tay” cửa sổ phòng ngủ bên cạnh bị rách rồi, ta trở về sẽ nói các nàng lấy tranh chữ của Đường công tử dán vào chỗ đó, so với giấy bình thường chắc sẽ tốt hơn nhiều. Đen đen, trắng trắng, hoàn toàn không giống với cửa sổ bình thường nha”



“Xì.” Phía sau cũng không biết là Viên Thập hay Đường An nhịn không được bật cười thành tiếng.



Đường Viễn Ninh sắc mặt cực kỳ khó coi, không ngờ tranh chữ của mình lại chỉ có thể dùng để dán cửa sổ. Nhìn thấy Viên Thiên Dã xoay người sang chỗ khác cười trộm, tâm lý của hắn lại được cân bằng một chút. Biểu huynh thông minh tuyệt đỉnh của mình còn bị dính chưởng của Lâm Tiểu Trúc, mình như thế nào thì tính là gì đâu.



“Cái kia. . . cửa sổ thì thôi đi” hắn đành phải thương lượng với nàng” hay ngươi nói xem, ngươi muốn gì”
“Ta tin với sự thông minh của Tiểu Trúc nhất định đã nghĩ rất chu đáo. Nếu là xong rồi, vậy thì đọc cho chúng ta nghe đi” Đường Viễn Ninh không ngại vuốt mông ngựa, chỉ sợ Lâm Tiểu Trúc nghe lời Viên Thiên Dã mà rời đi. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi mà có thể làm được thơ thì đúng là thiên tài.



Công tử nhà mình lo lắng cho mình, đúng là chuyện tốt, cho nên Lâm Tiểu Trúc cười nói với Viên Thiên Dã” Tiểu Trúc đọc bài thơ này, nếu không hợp cách luật, công tử chỉ điểm giúp ta, đến lúc đó sửa lại một chút là được. Dù sao thì thời gian cũng tới lúc dùng cơm chiều mới kết thúc”



Nói xong liếc mắt nhìn Đường Viễn Ninh một cái, lớn tiếng nói” một mảnh, hai mảnh lại ba mảnh. Năm, sáu, bảy, tám, chín mươi mảnh”



Đường Viễn Ninh càng nghe, hai mắt trừng càng to, đợi nàng đọc xong, nhướng mày hỏi” cái gì mà lung tung vậy” trong lòng lại mừng thầm



“Nhưng mà hai câu này của nàng đều hợp cách luật” Viên Thiên Dã mỉm cười nhìn Lâm Tiểu Trúc.



Hắn đang hoài nghi ta cố ý sao ? Lâm Tiểu Trúc mỉm cười rồi đọc tiếp” ngàn mảnh, vạn mảnh, vô số mảnh, bay vào hoa mai không thấy đâu”



Không khí nhất thời yên tĩnh, Viên Thiên Dã dẫn đầu lên tiếng” hay, thơ hay”



“Nghe qua không sai.” Đường Viễn Ninh cau mày, thầm đọc bài thơ lại một lần, cuối cùng không thể không thừa nhận” đúng, không sai. Toàn bài tuy đều dùng các con số nhưng lại không ảnh hưởng tới cách luật, hơn nữa khi đọc lên, có cảm giác như mình đang ở trong một không gian rộng lớn, tuyết bay tán loạn, chỉ có hàn mai đang ngạo nghễ đứng trong tuyết, chẳng phân biệt được hoa mai và bông tuyết, ý cảnh rất cao thâm lại hợp tình hợp cảnh, dù chúng ta làm cũng không hơn được”



Nói xong, hắn quay đầu, vẻ mặt hưng phấn” đi, nha đầu, hay là ngươi làm thêm bài thơ vịnh mai đi. Yên tâm, ta thưởng cho ngươi, chỉ có nhiều chứ không ít”