Biết Vị Ký

Chương 129 : Ghen

Ngày đăng: 09:33 18/04/20


Viên Thiên Dã không có biện pháp với nàng đành nói sang chuyện khác”

không lôi thôi dài dòng nữa, nói đi, rốt cuộc ngươi và Hạ Sơn đã xảy ra

chuyện gì?



Nếu Viên Thiên Dã đã muốn nghe thì nàng sẽ vui lòng giải thích” công tử cũng biết ta và Hạ Sơn là người cùng một thôn, ba

năm qua lại ở chung một tổ, luôn chiếu cố lẫn nhau, quan hệ cũng không

tệ. Nhưng ta chỉ coi hắn là ca ca, chưa từng có ý nghĩ nào khác”



Viên Thiên Dã nghe vậy, sắc mặt hòa hoãn lại nhưng vẫn hừ lạnh một

tiếng” ngươi thì như vậy nhưng Hạ Sơn chắc sẽ không coi ngươi là muội

muội ha” không để ý lời này có hơi chua.



Chuyện này, tốt nhất không nên trả lời, Lâm Tiểu Trúc lảng sang chuyện khác” vì chuyện này, ta đang muốn cầu công tử một việc”



“Chuyện gì?” Viên Thiên Dã nhìn thẳng Lâm Tiểu Trúc.



“Nếu như Hạ Sơn được đệ nhất danh trong trận đấu, hắn sẽ đưa ra yêu cầu được làm việc chung một chỗ với ta, xin công tử đừng đáp ứng”



“Vì sao? Chẳng lẽ ngươi không muốn ở cùng một chỗ với hắn? khóe miệng

Viên Thiên Dã cong lên, ánh mắt thấp thoáng sự vui sướng.



Lâm

Tiểu Trúc thấy vậy, thở phào một hơi, lắc đầu nghĩ” ta vốn nghĩ nếu có

một người ca ca ở bên cạnh thì rất tốt nhưng bây giờ thấy tác ra vẫn tốt hơn”



Ghen cũng không phải là độc quyền của nữ nhân. Tuy giờ

Viên Thiên Dã chỉ có chút thích nàng, chưa dám nói yêu nhưng nam nhân

đối với nữ nhân mình thích mà nữ nhân này còn là thuộc hạ của mình thì

tính chiếm hữu sẽ rất cao, tuyệt đối không chấp nhận nam nhân khác có

chút mơ ước. Cho nên dù chưa nói với Hạ Sơn nhưng nàng đã có quyết định, sau khi xác định được tâm tư của Viên Thiên Dã, nàng càng thêm quyết

tâm cũng không muốn để Hạ Sơn nhắc tới yêu cầu kia.



Mà nói gần

nói xa cũng không đủ. Viên Thiên Dã đã biết tâm tư của Hạ Sơn, tất nhiên trong lòng sẽ có khúc mắc với hắn. Cho dù Viên Thiên Dã có lòng quân

tử, không trả thù nhưng ai dám cam đoan hắn sẽ không giận chó mắng mèo,

sau này phân công nhiệm vụ bất công, làm cho Hạ Sơn chấp hành nhiệm vụ

nguy hiểm chứ.



Cho nên nàng phải nói rõ nàng đối với Hạ Sơn

không có tâm tư gì, chủ động không muốn gần gũi với hắn, hư vinh nam

nhân của Viên Thiên Dã sẽ được thỏa mãn đôi chút, sau này sẽ không truy

cứu chuyện này mà giận chó đánh mèo lên Hạ Sơn.



Viên Thiên Dã

nhìn Lâm Tiểu Trúc, cười cười lắc đầu nói” Lâm Tiểu Trúc, nữ tử khác khi nói tới chuyện này luôn ngượng ngùng mà ngươi thì làm như không có

chuyện gì, giống như chuyện này không liên quan gì tới mình”
Lâm Tiểu Trúc quay đầu, tránh ánh mắt của hắn” ngươi nghĩ lại đi, vừa

rồi khi chúng ta nói chuyện, có ai đến không? nếu không thì trở về tra

thử xem, vừa rồi ai đã rời khỏi ruộng lúa. Chuyện này dù có công tử ở

đây, không nên truy cứu nhưng điều tra rõ, trong lòng chúng ta cũng yên

tâm hơn”



Hạ Sơn lắc đầu” ta cũng không thấy có ai ở gần. Ta

nhìn thấy Ngô Bình Cường đi ra ngoài, chúng ta nói chuyện xong, một nén

hương sau hắn mới trở lại, lúc đó còn oán giận nói hôm nay trời quá

nóng, nấu đồ ăn toát cả mồ hôi”



“Chuyện này rồi cũng sẽ điều

tra ra, không cần gấp” Lâm Tiểu Trúc an ủi. Không khí cũng dịu đi, tâm

tình cũng tốt hơn, hít hít mũi nhìn món thịt nướng của Hạ Sơn, cười nói

thơm quá”



Hạ Sơn quay người đi đến bên bếp, thổi lửa to hơn,

dùng muỗng múc tương trấp rưới lên trên thịt, làm cho nước thịt chảy ra, sau đó đem miếng thịt đi đến bên bàn, cầm lấy một đôi đũa nói” ngươi

giúp ta nếm thử”



Trời nóng, vừa rồi phải đi đi lại lại, lúc này Lâm Tiểu Trúc chỉ thấy khát nước, nhìn miếng thịt nướng, nàng thật sự

thấy ngán nhưng không đành lòng từ chối hảo ý của Hạ Sơn, gắp một miếng

bỏ vào miệng, gật đầu khen” không tệ. Màu sắc đỏ tươi làm cho người ta

vừa nhìn đã thấy thèm, vị ngọt vừa phải, vừa vào miệng đã tan, hương vị

đậm đà, béo mà không ngán”



Nói tới đây, một ý tưởng bỗng nhiên

lóe lên trong đầu nàng, nhất thời ngẩn người, cố nhớ lại đoạn trí nhớ mơ hồ vừa hiện lên trong đầu.



“Làm sao vậy? Tiểu Trúc, ngươi

không sao chứ?” Hạ Sơn thấy nàng mới nói một nữa liền dừng lại, biểu

tình có chút ngây ngốc, không khỏi bối rối, bất chấp hiềm nghi đưa tay

sờ trán nàng, muốn xem nàng có bị cảm nắng hay không.



“Ta không sao, ta đi đây” Lâm Tiểu Trúc vươn tay đẩy tay hắn ra, xoay người bỏ đi.



“Ai, Tiểu Trúc, ta. . .” Hạ Sơn thấy vậy, nghĩ nàng trách hắn mạo phạm

nàng liền muốn giải thích, còn chưa kịp mở miệng đã thấy nàng chạy ra

ngoài cửa viện, dường như là có chuyện gì đó gấp gáp. Hạ Sơn vội vàng

chạy tới bên cửa, lớn tiếng hỏi” Tiểu Trúc, ngươi đi đâu vậy?



“Ta tìm Lý Duy Trụ có chút việc.” Lâm Tiểu Trúc vừa chạy vừa đáp



“Lý Duy Trụ? Tìm Lý Duy Trụ làm gì?” Hạ Sơn quay đầu nhìn món thịt nướng của mình, nhíu mày.