Bỏ Ta Còn Ai
Chương 71 : Lão ma ma (1)
Ngày đăng: 13:50 19/04/20
“Những sản nghiệp này về sau sẽ do con quản lý, có cái gì không hiểu thì cứ hỏi ta.” Lúc này La phu nhân có vẻ lo lắng nàng có thể quản lý được sản nghiệp này hay không, mấy thứ này vẫn chưa có ai dạy nàng.
Trong một gia đình lớn, khi nữ tử được bảy tám tuổi, chủ mẫu sẽ sắp xếp cho các nàng học những thứ như vậy. Nhưng trong Từ gia, nào có ai nghĩ đến thư này? Chỉ biết dạy chút chữ nghĩa, xem một vài quyển nữ giới, hiếu kinh. Từ gia đúng là làm tội nghiệt.
Lúc trước nếu chiếu cố thật tốt cho đứa nhỏ này, thì kết cục hiện giờ của Từ gia cũng sẽ không thảm hại như vậy.
“Dạ.” Minh Đang gật đầu, suy nghĩ nói: “Những thứ này vẫn nên do Lan di quản lý đi.” Quả thực nàng không có kinh nghiệm gì, cái gì cũng không biết. Không biết cái gì hỏi rõ ràng thì không có gì mất mặt, không biết mà giả vờ là hiểu mới đáng sợ.
"Tiểu thư đừng lo lắng, để ta dạy cho ngươi." Lan di cười an ủi: "Những thứ này cũng không khó, vốn ngươi rất thông minh, chỉ cần học sẽ biết ngay thôi." Trong nụ cười tràn đầy yên tâm và vui vẻ.
Cầm mấy quyển sách lên, Minh Đang bắt đầu học hỏi. Lan di dạy cực kỳ kỹ lưỡng, La Phu nhân cũng thỉnh thoảng thêm vài câu. Nàng cũng có tâm tư linh hoạt, vô cùng thông minh, một thời gian ngắn đã hiểu được phân nửa.
Đối với những sản nghiệp này, trải qua mấy người thương lượng, Lan di vẫn cứ tiếp tục quản lý những sản nghiệp mà trước đây bà đang quản. Còn hai cửa hàng và nông trang do La phu nhân đưa sẽ do Minh Đang nhận lấy, sau này sẽ tìm kiếm người phù hợp để tiếp quản.
Buổi tối, Minh Đang ăn cơm chiều cùng các bà, Lan di nghỉ ở La phủ, được bố trí ở trong viện của Minh Đang. Nàng học một canh giờ cùng Lan di, sau đó mới cầm mấy thứ này trở về phòng ngủ, lật đi lật lại xem xét tiền thu của những sản nghiệp này, không khỏi có chút giật mình!
Không nói trước cái khác, chỉ nói đến sản lượng của mười khoảnh vùng núi ở Thanh Viễn huyện cũng đủ để nuôi sống mấy chục người.
Còn sản nghiệp mà nương nàng lưu lại cũng rất tốt, mấy năm nay được Lan di vất vả quản lý, La Phu nhân giúp đỡ, một năm có thu về năm sáu ngàn lượng.
Gấp quyển sách lại, nàng không khỏi thán phục tâm tư tinh tế của nương nàng. Tuy tung tích của người, nhưng bà lưu lại mấy đường lui, cái nào cũng suy xét cho tương lai của nàng. Bà phân sản nghiệp thành hai phần, một sáng một tối làm hai cỗ trợ lực cho nàng, cũng để thấy bà có một thất khiếu lung linh tâm. Một nữ nhân thông tuệ như vậy, đột nhiên nàng rất muốn gặp mặt bà. Lần đầu tiên trong đời nàng lại vô cùng khát vọng, khát vọng muốn được tận mắt nhìn thấy bà.
Hoàng hậu phái vài lão ma ma đến để dạy bảo cho nàng các loại quy củ lễ nghi, làm nàng đau đầu không dứt. Thật sự quy củ quá nhiều, vô số kể. Nàng học đến mức hoa mắt chóng mặt, giống như lọt vào trong sương mù.
Ngoài những thứ này, mỗi ngày một canh giờ, La phu nhân còn tự mình dạy nàng quản gia vụ như thế nào, xử lý các loại sản nghiệp như thế nào. Tuy nói gặp chuyện mới ôm chân phật, nhưng Minh Đang học dụng tâm cực kỳ, dù sao những thứ này vô cùng cần thiết cho thực tế, tương lai sẽ dùng đến.
Thời gian đều được bố trí đầy hết, ngay đến việc nghỉ ngơi thở một hơi cũng không có, Minh Đang chỉ có thể cắn răng gắng sức chống đỡ, chỉ có vài ngày, nhẫn nhịn một chút sẽ qua. May mắn còn có thư từ của Vân Lam an ủi nàng.
Bị người ta bắt nạt đến trên đầu, vẫn còn khách khí nén giận, đây không phải là tính cách của nàng.
Dịch ma ma ngẩn người, trả lời rất thực tế: "Nàng cũng tính là nàng dâu tốt, cũng là thê tử tốt, nhưng cho dù có muôn vàn tốt, nàng không thể sinh con thì đó đều là vô dụng."
Minh Đang giận tím mặt, cố gắng đè khí giận xuống nói: "Ma ma, nếu chính ngươi gặp phải loại chuyện này, ngươi sẽ làm như thế nào?" Loại người nào vậy? Bà ta cũng là nữ nhân, sao có thể nói ra lời nói như vậy?
Dịch ma ma không chút do dự, ánh mắt cũng không chớp mắt nói: "Đương nhiên là mua thêm nha hoàn cho phu quân, sinh hạ con nối dòng cho Dịch gia." Lời nói như thể đó là chuyện đương nhiên, thiên kinh địa nghĩa.
"Ngươi cam tâm tình nguyện sao? Sẽ không sinh lòng ghen tị?" Minh Đang cảm thấy kỳ lạ, trên đời này thật sữ có nữ tử không ghen tị đưa phu quân cho người ta? Bản thân nàng thích ăn dấm chua, không thể tha thứ cho người khác, cho nên cứ cho rằng nữ tử thế gian đều như vậy. Không nghĩ tới còn có ngoại tộc. Nhưng mà theo nàng biết, trong nhà Dịch ma ma cũng không có thị thiếp thông phòng gì, bà ta là lớn nhất, phu quân cũng rất thật thà, không xằng bậy.
Cho nên khi nghe xong mấy thứ này, Minh Đang mới cho rằng Hồng Thược gả rất tốt. Cha mẹ chồng như vậy, Dịch Phàm lại là một người trung hậu. Ai, làm sao còn nghĩ đến sẽ có chuyện như vậy?
Dịch ma ma không chút do dự gật đầu nói: "Đương nhiên là cam tâm tình nguyện, còn có chuyện gì quan trọng hơn so với việc kéo dài hương khói Dịch gia?”
Minh Đang thấy bà ta như vậy, thật sự không biêt nói gì, chỉ thể ngầm ám chỉ: "Ta nhớ rõ Dịch Phàm không phải con trai độc nhất, phía dưới còn có tam vị huynh đệ đi." Cho nên cho dù là không có con, kéo dài hương khói Dịch gia vẫn còn những người khác.
Vẻ mặt Dịch ma ma khó hiểu: "Chúng ta đang nói đến chuyện Hồng Thược không thể sinh con, có quan hệ gì đến chuyện này?"
Minh Đang không thể nói rõ với bà ta, cũng không muốn dài dòng: "Truyền lời của ta, bảo phụ tử Dịch gia đều đi vào, ta có lời muốn hỏi." Ngược lại nàng rất muốn biết nam nhân Dịch gia nghĩ như thế nào? Nếu tất cả đều nghĩ như nữ nhân trước mặt, chỉ sợ Hồng Thược...
Dịch ma ma vội vàng ngăn cản: "Tiểu thư, loại chuyện này chỉ nên do chính nữ nhân thương lượng rôi thực hiện, không cần kinh động đến bọn họ."
Minh Đang bảo bọn nha hoàn đi gọi người: "Cũng không thể nói như vậy, ngươi đã nói đây là đại sự lớn nhất của Dịch gia các ngươi, đương nhiên bọn họ cần phải tham gia."
Dịch ma ma mờ mịt mở to hai mắt, không hiểu suy nghĩ của vị tiểu thư này như thế nào? Cuối cùng là nàng muốn làm cái gì? Sao việc này lại không làm như bình thường? Thật đúng là quái nhân.