Bổn Vương Ở Đây
Chương 70 :
Ngày đăng: 15:37 19/04/20
Lại là một tràng ho kịch liệt, dường như muốn văng cả lục phủ ngũ tạng ra
ngoài, Thẩm Ly vỗ vai Ma quân nhẹ giọng hỏi: "Lần trước người bị thương
vẫn
chưa khỏi sao?"
Ma quân lắc đầu: "Chẳng qua là gần đây hơi mệt" Ma quân chưa dứt lời, bàn tay đang nắm lấy cổ tay Thẩm Ly bỗng cứng lại, sau đó đẩy tay áo Thẩm
ly lên bắt mạch cho nàng, một lúc sau, Ma quân thở dài một tiếng, giọng
điệu có vài cảm xúc khó phân, "Viên châu đó... cuối cùng cũng bị con bấp thu hoàn
toàn rồi."
Bàn tay vỗ vai Ma quân của Thẩm Ly khẽ ngừng, thanh sắc trầm đi: "Sư phụ,
Thẩm Ly có chuyện muốn hỏi." Nàng suy nghĩ một lúc, "Lần này gặp nạn, A
Ly may mắn được Hành Chỉ thần quân tương cứu, sau đó lại gặp kỳ ngộ, vị
cao nhân giúp con trị thương nói Bích Hải Thương Châu này là nội đan của yêu, còn pháp thuật linh lực sư phụ dạy con tất cả đều tương khắc với
Bích
Hải Thương Châu, sư phụ..."
"Con đã biết nhiều như vậy, sự tình cũng tiến triển đến nước này, ta cũng
không nên giấu con nữa." Ma quân ho vài tiếng, "Con dìu ta đến bên bàn,
chúng ta tìm nơi khác nói chuyện."
Lại chuyển đến trận pháp dưới bàn, giống như lần trước Ma quân đưa cho nàng Bích Hải Thương Châu, trận pháp đưa hai người đến Tế điện thần bí tịch
mịch chết chóc, viên châu được thờ trên bục cao trong điện đã không còn, Ma quân đẩy Thẩm Ly ra, không để nàng tiếp tục dìu, bà chậm rãi bước
tới phía trước, tháo mặt nạ biến đổi thân hình, khôi phục lại bộ dạng nữ nhân.
Trước bục cao, bà yên lặng đứng: "Chuyện đã lâu lắm, lâu đến mức ngay
cả ta cũng không nhớ rõ chi tiết nữa, nhưng dáng vẻ lúc mẫu thân con cùng
ta tham bái tiên sư ở đây thì ta vẫn nhớ đến bây giờ."
"Mẫu... Mẫu thân con?"
"Mẫu thân con vào sư môn trễ hơn ta ba tháng, sau khi bái sư cùng ta ở
chung một phòng, mỗi ngày đều cùng ta tham bái sư phụ, tính tình muội ấy ôn
hòa rất được sư phụ yêu thích, vì vậy nên lúc nào cũng hầu hạ bên cạnh
sư phụ, sư phụ thích luyện thuốc, thỉnh thoảng cũng truyền cho muội ấy
một số thuật luyện thuốc chế vật, muội ấy bẩm sinh thông tuệ, không đến
ba năm đã trở thành đệ tử học được nhiều bản lĩnh của sư phụ nhất. Đây
vốn là một chuyện tốt, nhưng mà..." Ma quân cụp mắt, "Tiên sư còn có
lòng riêng, thuật chế tạo càng cao càng không thể nào giữ nguyên hiện
trạng, cuối cùng ông ấy chế tạo ra một loại quái vật, mà quái vật đó con cũng đã từng giao thủ với
c h ú n g ."
phận."
Ma quân xoa đầu Thẩm Ly, lặng lẽ ngồi một lúc nói tiếp: "Đám người Phù
Sinh chắc là tàn đảng của phe Lục Minh, tu dưỡng ngàn năm, cuối cùng bọn chúng cũng nổi dậy. Chuyện Mặc Phương ta đã nghe nói, nếu ta không đoán sai chắc hắn là đứa con trong bụng thiếp thất của Lục Minh, ta biết con trọng tình, nhưng hắn đã phản bội thì gặp trên chiến trường càng không
thể thủ hạ
lưu tình."
Thẩm Ly nhớ đến hôm đó Mặc Phương cứu nàng trong ngôi nhà nhỏ ra,
nhưng khoảnh khắc ngập ngừng này chỉ thoáng qua đầu nàng trong chốc lát,
nàng gật đầu nói: "A Ly biết rồi."
"Ngoài ra... Hành Chỉ thần quân và con" Ma quận bỗng dừng lại, phát giác thân hình Thẩm Ly khẽ cứng, bà thở dài một tiếng, "Ngàn năm nay, ta luôn cảm kích Thần quân năm xưa đã cứu Ma giới trong chiến hỏa. Lúc đầu ngài ấy
đề nghị Phất Dung quân cưới con, trước đó ta vốn không biết rốt cuộc
ngài ấy có dụng ý gì, mãi đến khi chuyện Phất Dung quân bộc phát sức
mạnh, thanh tẩy hoa cỏ trong nhà truyền đến Ma giới, lúc này ta mới biết Phất Dung quân có năng lực này, nếu con gả cho hắn, nhất định ngày ngày bị Tiên khí thanh tẩy, Ma khí trong người sẽ tiêu hết. Thiết nghĩ Hành
Chỉ thần quân lúc đó tuy không biết thân phận con, nhưng cũng phát giác
được sức mạnh của
con."
"Ngài là Thần quân, trọng trách trên người quá nặng, nếu có một ngày ngài
ấy biết thân phận con, e là sẽ vì chúng sinh mà giết con."
Giọng Ma quân trầm đi, Thẩm Ly chỉ lặng lẽ cúi đầu nhìn xuống đất: "Con
nghĩ... chàng đã biết từ lâu."
Ma quân ngẩn ra, Thẩm Ly nói: "Phàm nhân Hành Vân con yêu lúc trước chính
là chàng đầu thai xuống Hạ giới... Lúc đó canh Mạnh bà tẩy sạch tu vi
của chàng, nhưng lại không xóa được ký ức của thần minh. Trong kiếp đó
trước khi con theo người về Ma giới, để cứu mạng chàng, con đã độ cho
chàng năm trăm năm tu vi." Thẩm Ly bật cười. "Có rút sạch sức mạnh yêu
thú thế nào đi nữa thì trong người trước sau vẫn còn lưu lại một ít khí
tức. Chắc lúc đó
chàng đã biết rồi."
Lúc vá phong ấn ở Ma giới hắn đưa nàng đi cùng, lúc đó có lẽ hắn đã động
sát tâm với nàng, nhưng cuối cùng lại không thể nào xuống tay...
Thẩm Ly hiểu ra, thì ra lúc đó Hành Chỉ đã bắt đầu không giống Hành Chỉ nữa, không còn là một Thần quân đạm mạc lòng chỉ có chúng sinh. Bởi vậy lúc
đó... hắn đối với nàng lúc gần lúc xa...
Hành Chỉ, hắn cũng từng có lúc dao động.