Boss Là Nữ Phụ
Chương 1171 : Thời sênh ở bệnh viện tâm thần (25)
Ngày đăng: 22:35 28/04/20
Tầng dưới cùng của toà thí nghiệm, người đàn ông gầy yếu sắc mặt tái nhợt không nhanh không chậm mặc áo khoác, trước mặt hắn có một màn hình máy vi tính, hiển thị phía trên chính là hình ảnh vụ nổ.
Mộ Bạch cài từng nút áo, hít thở sâu một hơi...
Chạy thôi!
Nếu không chạy thì sẽ chết đó.
Mộ Bạch ngay cả máy vi tính cũng không tắt, trực tiếp chạy ra ngoài, phía sau mơ hồ có tiếng kêu thảm vang lên, ở quanh quẩn toà nhà thí nghiệm, Mộ Bạch thấy lạnh người, càng nhanh chóng chạy ra ngoài.
Hắn còn lâu mới mặt đối mặt.
Quá đáng sợ.
Thân là quý ông, phải tao nhã, không thể nhếch nhác, cho nên phải mau chạy.
Mộ Bạch ở đây lâu như vậy, đã sớm quen thuộc bệnh viện rồi, chờ Thời Sênh từ trên tầng chót đến tầng dưới cùng, Mộ Bạch đã sớm chạy mất dạng.
Thời Sênh chỉ nhìn thấy tin tức khiêu khích hắn lưu lại ở gian phòng kia.
Bên ngoài xảy ra vụ nổ, lúc này cả bệnh viện đều đang ầm ĩ, một mảnh hỗn loạn, Mộ Bạch muốn chạy, hẳn là rất dễ dàng.
Thời Sênh đuổi đến bên ngoài gặp Mộ Lí, hắn liếc mắt nhìn toà thí nghiệm phía sau, sắc mặt tối sầm, kéo cô sang chỗ yên tĩnh bên cạnh.
Mộ Lí ném cô vào tường, hai tay chống tường, nhốt cô ở bên trong, “Em ở đây làm gì?”
“A... đánh quái, không đúng, cứu người.”
“Vớ vẩn, đi theo anh.” Mộ Lí dắt cô đi hướng khác, lòng bàn tay hắn toàn là mồ hôi lạnh, vẫn đang hơi run rẩy.
Vừa rồi lúc hắn nghe thấy khu nội trú nổ, cả người như bị hút hết hồn, nỗi sợ hãi gần như muốn nhấn chìm hắn.
Thời Sênh không lên tiếng, mặc cho Mộ Lí dẫn cô đến phòng làm việc, trên đường gặp không ít bệnh nhân và nhân viên y tế hốt hoảng.
Viện trưởng kêu người đi tìm, nhưng tìm cả bệnh viện cũng không tìm được ai, gọi điện thoại đến nhà bọn họ, rất nhiều người đều nói tối hôm qua lúc ngủ vẫn còn ở nhà, tỉnh dậy thì không thấy đâu nữa, còn tưởng là bệnh viện có tình hình khẩn cấp.
Viện trưởng lập tức báo tin tức này cho Chu Ninh ở hiện trường.
Chu Ninh để cho người ghi lại, sau đó phái người đi tra, Chu Ninh nghĩ tới lâu như vậy mà mình cũng không thấy Hứa Nhạc đâu, vội vàng hỏi viện trưởng, “Viện trưởng, không biết ông có nhìn thấy Hứa Nhạc không?”
“Hứa Nhạc? Cô ấy mất tích rồi, vẫn chưa tìm được.”
“Sao lại mất tích?”
“Có thể là vừa rồi lúc hỗn loạn chạy đến chỗ nào trốn rồi, bệnh nhân đều không chịu nổi kích thích. Cảnh sát Chu đứng quá lo lắng, tôi đã phái người đi tìm rồi.”
Trước đó bệnh viện xảy ra án mạng, viện trưởng khẳng định là biết, có chút ấn tượng đối với Hứa Nhạc.
Đáy lòng Chu Ninh có chút dự cảm xấu, hắn vội vàng cho người đi tra camera.
Lúc bệnh viện rối loạn, Thời Sênh đang dùng máy vi tính ở phòng làm việc của Mộ Lí xem camera của bệnh viện.
Toà nhà thí nghiệm kia bên ngoài cũng không có camera, nhưng tòa bên cạnh toà thí nghiệm lcó, cửa ra của toà nhà đó chỉ có mấy cái, trừ phi tên Mộ Bạch thiểu năng đó có thể chui xuống đất hoặc lên trời, nếu không hắn cũng chỉ có thể đi ra từ mấy chỗ đó.
Mà lúc đó không có bao nhiêu người tới toà thí nghiệm, cho nên muốn phong tỏa người, rất dễ dàng.
Hất bàn, dễ cái rắm ấy!
Mẹ nó quấn kín chỉ còn chừa một đôi mắt, cô cũng không có mắt xuyên thấu, nhìn thế nào được?
Có bản lĩnh mi chường mặt ra coi!
Quấn thành cái bánh chưng còn coi là đàn ông không hả!
Lật bàn!